Chương 1941 Truy Hồn kiếm quyết
Những người tu hành này, đều là sau khi trải qua bốn mạch hội ngộ, mộ danh mà tới, chờ đợi hơn một vạn năm, cuối cùng cũng chờ được cung chủ truyền đạo.
Thân thể Lục Trần chậm chậm bay lên trời, một đôi mắt tràn đầy uy nghiêm liếc nhìn toàn trường, khiến mấy chục vạn người phía dưới cảm nhận được uy áp đáng sợ ngập trời, thân thể không khống chế được run rẩy, nguyên thần run lên.
Trong chốc lát, tại đây yên tĩnh trở lại.
“Thực lực Lục cung chủ thật mạnh, bế quan tu hành hơn hai vạn năm, tu vi e rằng đã đạt tới viên mãn.”
“Ừm, loại uy áp đáng sợ này, ta chỉ từng cảm nhận được trên người trưởng lão cấp Tạo Giới cảnh viên mãn, hơn nữa khí tức của cung chủ, còn cường thịnh hơn rất nhiều.”
Phía dưới, vô số người truyền âm nhập mật, nói chuyện với nhau.
Mỗi người đều xúc cảm sục sôi, phải biết trước khi Lục cung chủ vừa nhập môn, vẫn là một Thánh Đế cự đầu, bây giờ hơn hai vạn năm qua đi, trực tiếp đến Tạo Giới cảnh viên mãn.
Những người tu hành cùng Lục cung chủ tiến vào Kiếm Đế cung khi trước, người đạt tới cấp độ cự đầu cũng không có mấy ai.
Bọn họ cuối cùng cũng biết, người có thể thông qua năm cửa ải tông chủ đại nhân chính tay bố trí, rốt cuộc có bao nhiêu cái thế vô song.
Lục Trần nhìn về người tu hành phía dưới, hờ hững nói: “Lần này xuất quan, ta sẽ truyền đạo hai năm, đến lúc đó, cả đời không truyền đạo ở đây nữa, về phần có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, có liên quan tới ngộ tính và sự nghiêm túc của các ngươi.”
Kiếm Đế cung bây giờ, môn đồ khắp nơi, đã sớm vượt ra khỏi yêu cầu của Kiếm Quân Chủ.
Lục Trần vốn có thể không chịu trách nhiệm với bọn họ, để cho Vương Mãnh tu hành trước nhất giảng đạo là được, nhưng hắn cũng không làm như vậy, mà là quyết định giảng đạo một lần cuối cùng, dẫu sao mấy trăm ngàn người tu hành này đã đợi hắn hơn một vạn năm.
Mọi người nghe được lời Lục Trần nói, trong lòng âm thầm nghiêm nghị, lấy thân phận của Lục cung chủ, quả thực không cần thiết đích thân giảng đạo cho bọn họ, để lão đệ lâu năm làm là được, bây giờ lại tự mình vì bọn họ truyền đạo, trong lòng vô cùng xúc động.
Lục Trần ngồi xếp bằng xuống trong hư không, thần niệm bao trùm không gian mênh mông, trên không trung, từng đường kiếm ý màu vàng từ trên trời giáng xuống, là màu vàng thuần chất, còn chói mắt hơn cả vàng, phát ra khí lưu sắc bén vô hạn.
Người tu hành phía dưới nhìn từng đường màu vàng kiếm ý kia, sắc mặt tái nhợt, hoàn toàn là bởi vì ngửi thấy khí tức tử vong mà bị doạ, nhưng sau khi khi kiếm ý màu vàng nhập thể, một lượng tin tức khổng lồ từ trong đầu nổ tung, bên trong bao gồm kinh nghiệm và lý giải có liên quan đến tu hành kiếm ý.
Một lúc sau, từng người tu hành yên lặng nhắm mắt ngồi trên đạo trường, tỉ mỉ cảm ngộ kiếm ý.
Cả đạo trường bị ánh sáng vàng rực thần thánh bao phủ, bầu không khí nơi đây yên tĩnh mà lại tường hoà.
Lần này, Lục Trần truyền đạo hai năm.
Sau khi thời gian đến, thân hình Lục Trần lóe lên, rời khỏi nơi này, đến đỉnh núi của Kiếm Quân Chủ.
Từ xa đã thấy trên đỉnh núi, có một nam tử trung niên mặc áo trắng đứng đó, mày rậm mắt to, ánh mắt sắc bén, hắn đứng chắp tay ở nơi đó, có phong thái siêu nhiên của thế ngoại cao nhân.
Kiếm Quân Chủ!
Kiếm Quân Chủ giống như đã sớm biết hắn sắp tới, chờ ở đây từ rất sớm.
Lục Trần nhìn Kiếm Quân Chủ, cảm nhận được khí tức sâu không lường được trên người hắn, trong lòng âm thầm nghiêm nghị, mặc dù hiện tại hắn là một võ giả Tạo Giới cảnh viên mãn, nhưng đối mặt Kiếm Quân Chủ, vẫn cảm thấy như đang ngưỡng cổ nhìn núi cao.
Kiếm Quân Chủ giống như một ngọn núi cao bày ra phía trước, cao không thể chạm.
“Ngươi tới rồi.” Kiếm Quân Chủ thu lại đôi mắt đang nhìn về phương xa, tầm mắt rơi lên người Lục Trần, mang theo ý cười.
“Gặp qua tông chủ.” Lục Trần xa xa ôm quyền với Kiếm Quân Chủ, biểu thị tôn kính.
“Kiếm Đế cung phát triển không tệ, đã hơn hẳn ba phe phái của bọn ta, nếu không ta sửa Vạn Kiếm tông thành Kiếm Đế cung được không?” Kiếm Quân Chủ trêu đùa một câu.
“Ha ha, bỏ đi.” Lục Trần cười gượng trả lời một câu.
Lục Trần đột nhiên nhớ tới, Vạn Kiếm tông là môn phái Kiếm Quân Chủ khai sáng, Kiếm Quân Chủ đại biểu chủ phong, Diệp Dập đạo tổ đại biểu Khôi Lỗi cung, Thanh Viêm đạo tổ đại biểu Thanh Viêm cung, sau khi hắn tới Vạn Kiếm tông, sáng lập Kiếm Đế cung, lực áp ba phe phái.
Đây không phải là hạ thấp mặt mũi của tông chủ sao?
Lục Trần lén ngó qua, người nọ mặt không biểu tình, nhìn không ra hỉ nộ ái ố, sau đó nhìn xung quanh, không phát hiện bóng dáng của hai vị Đạo Tổ.
Tựa như biết suy nghĩ của Lục Trần, Kiếm Quân Chủ thờ ơ nói: “Ước nguyện ban đầu khi sáng lập môn phái chỉ là muốn người tu hành có một phần lực tự vệ, về phần bọn họ gia nhập phe phái nào, thành tựu sau này như thế nào, sẽ không quan tâm.”
“Ngoài ra, Diệp Dập và Thanh Viêm đã đi giáp giới vũ trụ rồi.”
Lục Trần nghe lời Kiếm Quân Chủ nói, hơi thả lỏng một hơi, sau đó suy nghĩ, thực sự là lý lẽ này, tu hành đến cấp bậc Đạo Tổ, khát vọng cả đời của bọn họ chính là đột phá cảnh giới Giới Chủ chí cao vô thượng, ngoài ra, không cầu gì khác, sao lại để ý chuyện bé nhỏ không đáng kể như danh tiếng bị cướp này.
Thế nhưng, theo như lời Kiếm Quân Chủ nói, hai vị Đạo Tổ đi giáp giới vũ trụ là vì đối phó với sinh vật Hỗn Độn sao?