← Quay lại trang sách

Chương 1951 Đạo Tổ bị thương nặng

Giữa trời đất truyền ra tiếng nổ vang vọng núi sông như thể muốn hủy diệt vậy.

“Ai dám tiến đánh Vạn Kiếm tông.”

“Làm càn.”

Từng tiếng hét phẫn nộ vang lên từ trong Vạn Kiếm tông, từng bóng người lần lượt đằng không bay tới sơn môn.

Những người đứng đầu trong Vạn Kiếm tông nổi giận bởi có người dám tấn công sơn môn, chúng ăn gan báo à.

Ngụy Hằng hiện thân, đứng trên màn trời, một đạo uy vô cùng mạnh mẽ bao phủ thiên địa, khí tức cuồn cuộn gầm thét, giống như thiên quân vạn mã lao đến, ầm ầm dậy sóng.

Bên cạnh Ngụy Hằng còn có mấy trưởng lão, đều là sự tồn tại Tạo Giới cảnh viên mãn.

Ngụy Hằng nhìn mấy cường giả xa lạ, trong mắt hiện lên tia sáng màu vàng, sắc mặt giận dữ, lạnh lùng nói: “Các ngươi vô duyên vô cớ công kích sơn môn Vạn Kiếm tông, là muốn khai chiến sao?”

Rầm rầm rầm!

Từng luồng lưu quang từ xa bay tới, có trưởng lão, có đệ tử, nhộn nhịp đi đến bên ngoài sơn môn, hiết kỳ xem ai công kích sơn môn Vạn Kiếm tông.

Phải biết rằng, Kiếm Quân Chủ bị phong làm đệ nhất Đạo Tổ Nguyên giới, lại có giao hảo với mấy vị Giới Chủ, địa vị đáng tôn sùng đến cỡ nào chứ.

Môn phái do Kiếm Quân Chủ mở, lại có người dám đánh tới.

Lục Trần cũng nghe thấy động tĩnh, đứng trong đám người yên lặng suy nghĩ về địa vị của Kiếm Quân Chủ ở Nguyên giới, trong lòng có một nghi vấn, chẳng lẽ Vạn Kiếm tông có đệ tử ngủ lão bà hoặc là thê thiếp của Giới Chủ, hoặc là giết hậu bối à?

Bởi vì thế lực Đạo Tổ chắc chắn không dám tiến đánh Vạn Kiếm tông, thế lực Giới Chủ thì có khả năng kia, nhưng bởi vì Kiếm Quân Chủ có tính đặc thù, ngay cả khi để tử môn hạ kết thù với đệ tử thế lực Giới Chủ thì cũng chỉ biết mở một mắt nhắm một mắt.

Trừ khi bạo phát va chạm quy mô lớn, cho nên trong lòng Lục Trần mới có ác ý, có phải có người cắm sừng Giới Chủ không?

“Tại hạ Triệu Lập, đến từ Tử Dương cung.” Triệu Lập phân phó người đi theo dừng tay, chắp tay với Ngụy Hằng.

Ngụy Hằng có thể không biết hắn nhưng mà hắn lại biết Ngụy Hằng, là đại đệ tử của Kiếm Quân Chủ, muốn không biết cũng không được.

Hơn nữa, nghe nói sinh mệnh Kiếm Quân Chủ đang hấp hối, sắp chết, hắn cũng không cần phải đi đến sơn môn Vạn Kiếm tông, cẩn thận để người bẩm báo.

Tấn công đại trận Hộ Sơn là ra oai với Vạn Kiếm tông, thuận tiện cho những lời tiếp theo của hắn.

“Tử Dương cung.”

Sắc mặt Ngụy Hằng lạnh lẽo, những trưởng lão xung quanh sắc mặt cũng lạnh nhạt, ánh mắt lạnh lùng âm trầm nhìn chằm chằm Triệu Lập.

Ngụy Hằng lạnh giọng nói: “Việc này, Tử Dương cung nhất định phải cho chúng ta một câu trả lời thỏa đáng.”

Triệu Lập cười cười, cũng không trả lời câu nói của Ngụy Hằng mà nói: “Tại hạ tới cửa chỉ có một yêu cầu, yêu cầu quý tông giao ra ba người, Lục Trần, Hoa Điệp, Giản Khinh Âm, giao ba người này cho chúng ta thì sẽ lập tức rời đi, nếu không, Vạn Kiếm tông chuẩn bị khai chiến cho tốt đi.”

Xì xào.

Triệu Lập vừa nói xong đã gây nên một trận xôn xao.

Chúng đệ tử của Vạn Kiếm tông đều mang ánh mắt kỳ quái nhìn Triệu Lập, thật giống như đang nhìn đồ đần, trong lòng vô cùng buồn bực, ai cho Tử Dương cung tự tin như vậy, lại còn muốn khai chiến với Vạn Kiếm tông bọn họ.

Tử Dương cung có thực lực đó à?

Chẳng lẽ cho rằng tông chủ đang đến vũ trụ bên cạnh thì sẽ không trở về sao?

Còn nữa, vì sao Tử Dương cung muốn mang Lục Trần đi?

Danh tiếng của Lục Trần, trong Vạn Kiếm tông không ai không biết, nhất mạch khai sáng Kiếm Đế cung, dưới tay có mấy trăm ngàn người, có thể nói là đại nhân vật chạm tay vào là bỏng.

Đệ tử Vạn Kiếm tông thậm chí cảm thấy, sau khi tông chủ, Diệp Dập đạo tổ, Thanh Viêm đạo tổ rời đi, đệ nhất cường giả trong tông môn bây giờ chính là Lục Trần.

Trong đám người, Lục Trần cũng hơi nghi ngờ, người của Tử Dương cung đến cửa, chỉ mặt gọi tên muốn đưa hắn đi.

Chẳng lẽ bởi vì quan hệ của hai vị sư phụ?

Môn phái của hai vị sư phụ đời trước là Tử Dương cung, mình lại đánh cho người của Tử Dương cung bỏ chạy nên bây giờ đến cửa tìm người sao?

“Không có khả năng.” Ngụy Hằng nói từng chữ, từ chối thỉnh cầu của Triệu Lập, phẫn nộ nói: “Trước khi ta rút kiếm ra, khuyên ngươi tranh thủ thời gian trước đi.”

“Đừng nói là các ngươi, cho dù là cung chủ của các ngươi cũng không có đủ sức đến Vạn Kiếm tông khiêu khích.” Không đợi Triệu Lập nói, Ngụy Hằng đã châm biếm một câu.

“Ngụy phong chủ, ngươi khẳng định muốn nói như vậy sao, chẳng lẽ không có nhận được tin tức à?” Triệu Lập nở nụ cười quỷ dị.

Nhìn thấy nụ cười của Triệu Lập, Ngụy Hằng cau mày, trong lòng có dự cảm không tốt.

Ngay sau đó, Triệu Lập dùng giọng điệu cực kỳ khoa trương nói: “Không thể nào, không thể nào, Vạn Kiếm tông rõ ràng không nhận được tin tức Kiếm Quân Chủ bị thương nặng, sắp chết, tin tức lạc hậu quá đi.”

Sua khi Triệu Lập nói xong, không khí đột nhiên tĩnh lặng.

Ba giây sau, lập tức bùng nổ tiếng ồn ào bàn tán.

“Tông chủ bị thương, sắp chết.”

“Thực lực của tông chủ rất mạnh, vô địch dưới Giới Chủ, sao có thể bị thương.”

Trong lúc nhất thời, các đệ tử của Vạn Kiếm tông vang lên những tiếng xì xào bàn tán, vẻ mặt không tin nổi, nhưng sắc mặt cũng nhanh chóng cứng đờ lại, nếu như tin tức của Tử Dương cung là giả, vậy bọn họ sao có gan ngang nhiên đến cửa, đến Vạn Kiếm tông đòi người, còn nói không giao người ra thì sẽ khai chiến.

Con ngươi của đám người Ngụy Hằng co vào, nhìn chằm chằm Triệu Lập.