Chương 623 Rời đi
Từ Phàm và Huyền Quang Hoa Quân trò chuyện càng ngày càng vui vẻ, có xu hướng muốn bái thành huynh đệ.
“Đa tạ hai vị đã nói với ta nhiều chuyện Tiên Giới như vậy.” Từ Phàm khách sáo nói.
“Đây đã là gì, thật sự muốn nói đến chuyện này thì nói một trăm năm cũng không đủ.” Huyền Quang cười nói.
Từ khi hai người họ nói một lần chuyện gia nhập tông môn thì sau đó không còn nhắc tới nữa, dứt khoát giống như kết giao bằng hữu với Từ Phàm.
“Huyền Quang đạo hữu, ta có một vấn đề.” Từ Phàm hỏi.
“Vấn đề gì, đạo hữu hỏi ta nhất định sẽ nói thẳng.” Huyền Quang bảo đảm nói.
“Tộc nào mạnh nhất Mộc Nguyên giới?” Từ Phàm hỏi, khoảng thời gian này nói chuyện với Huyền Quang khiến lời hắn muốn nói ra đều thiếu đi chút gì đó.
“Mạnh nhất là tộc Mộc Linh, cũng là chủng tộc Mộc Nguyên giới từ xưa đến nay luôn xưng bá giới này.”
“Bọn họ trời sinh yên tĩnh, không thích đánh đánh giết giết, cho nên hiện tại toàn bộ Mộc Nguyên giới rất yên tĩnh.” Huyền Quang nói.
“Vậy Nhân Tộc chúng ta xếp thứ mấy ở Mộc Nguyên giới?” Từ Phàm lại hỏi.
“Nếu như luận vị trí có lẽ là thứ ba, tộc Cổ Yêu ở trên chúng ta, nhưng số lượng bọn họ ít, không có nhiều xung đột với Nhân Tộc chúng ta.” Huyền Quang lại nói.
Nghe lời của Huyền Quang, Từ Phàm không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Hùng nhị Vân Đóa trên bầu trời, không biết hiện tại hắn sống như thế nào trên Mộc Nguyên giới.
“Đa tạ Huyền Quang đạo hữu thông báo.” Từ Phàm cười nói.
Ngay lúc Huyền Quang vẫn muốn tiếp tục lấy lòng, lại bị Từ Phàm ngăn lại.
“Hai vị đạo hữu, từ hôm nay trở đi ta muốn bế quan luyện Tiên khí.”
Ý của Từ Phàm là sau này các ngươi đừng đến tìm ta nữa.
“Vậy không sao, lúc không bế quan bọn ta sẽ đến tìm ngươi, ta với Từ đạo hữu vừa gặp đã như cố nhân, dường như nói mãi vẫn không hết chuyện.” Huyền Quang cười nói.
Hoa Quân bên cạnh cũng không cam lòng yếu thế.
“Từ đạo hữu tướng mạo anh tuấn, lại là Đan Khí Song Đại Tông Sư, đối với thanh niên tài tuấn như vậy, mấy tiểu sư muội Thiên Tiên ta đã đặc biệt dặn dò ta nhất định phải có quan hệ tốt, để sau này tiện giới thiệu các ngươi gặp mặt ở Thượng Giới.” Hoa Quân nói xong chiếu ra một màn sáng.
Bên trong đều là bản đồ cuộc sống của nữ tử Thiên Tiên, hơn nữa còn có đủ các kiểu.
Gầy béo, ngực chân thắt lưng đủ vòng, chỉ cần muốn thì sẽ có kiểu ngươi thích.
Từ Phàm nhìn hình ảnh trong màn sáng, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Du Tiên cung có rất nhiều nữ tiên tử sao?”
“Cũng không nhiều lắm, cả Du Tiên cung có hơn hai trăm vạn đệ tử, trong đó tám phần là nữ đệ tử.” Vẻ mặt Huyền Quang u oán.
Trong khoảng thời gian hắn làm sứ giả, một tay vương tạc này của Hoa Quân làm cho hắn khổ không thể tả.
“Được, đến lúc bay lên Thượng Giới, ta nhất định sẽ làm quen những sư muội đạo hữu một chút mới được.” Từ Phàm cười nói.
Lão già hay lắm, hình ảnh tuyên truyền ban đầu của Du Tiên cung các ngươi đều là dùng mông làm sao?
Phát ra cảnh này, ai không nóng người, ai không mơ hồ chứ.
Từ Phàm quyết định, sau này bay lên Thượng Giới nhất định phải thành lập Ẩn Linh môn ở nơi không xa Du Tiên cung.
Như vậy không chỉ thể xác và tinh thần sung sướng, mà còn có thể trợ giúp đệ tử tông môn giải quyết nhân sinh đại sự.
“Chờ mong Từ đạo hữu bay lên Thượng Giới!” Hoa Quân cười nói.
Từ Phàm đưa hai người họ đến ngoài cửa Ẩn Linh môn, cho đến sau khi hai người biến mất, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
“Lão già này muốn đánh lâu dài với ta đây mà.” Từ Phàm hơi bất đắc dĩ nói.
Mỗi lần hai người đó đến Ẩn Linh môn, Từ Phàm đều phải tốn rất nhiều công việc, phải giấu những thứ không thể để người ta thấy được.
“Thật sự không được thì đi bế quan, thăng cấp đến Hợp Thể Kỳ rồi ra ngoài.” Từ Phàm nhẫn tâm nói.
“Như vậy không được, còn có rất nhiều việc phải làm, không thể bế quan mãi được.”
“Thật sự không được, đi ra ngoài chơi thôi!” Từ Phàm vuốt cằm nói, cảm giác như vậy rất ổn áp.
Một tiểu viện bên trong Tiên thành Lâm Sâm.
Huyền Quang và Hoa Quân đang đối đầu.
“Hoa Quân đạo hữu, lần này ngươi sẽ phải thất vọng rồi, Từ đạo hữu đã có bạn đồng hành, sẽ không vì nữ đệ tử Du Tiên cung các ngươi nhiều mà thiên về các ngươi.” Huyền Quang nói.
“Vậy sao?” Hoa Quân mỉm cười nói.
“Nhân tài như vậy, ta và ngươi đều biết, Tiên môn phía sau chúng ta cũng sẽ không buông tay.”
“Cho nên để hắn thành lập một tiểu Tiên môn ở Tiên Giới rồi kết giao, quả thật là lựa chọn không tồi.” Huyền Quang nói.
Hoa Quân lắc đầu, cười giễu nói: “Ta không biết chút tâm tư nhỏ bé của Tiên môn các ngươi sao?”
“Đại tông sư có tư thế Thần rèn trước đó đã bị các ngươi cướp đi, người này phải là của Du Tiên cung.”
“Mặc dù Tiên môn các ngươi có Đại La tọa trấn, nhưng đừng coi Du Tiên cung bọn ta ăn chay.” Hoa Quân nói.
“Vậy thì sao? Ngươi cũng thấy thái độ của Từ đạo hữu, điển hình là không muốn bị câu nệ, đích thân thành lập một tiểu Tiên môn thảnh thơi sống qua ngày.”
“Cho dù Kim Tiên đại năng của Tiên môn các ngươi đích thân ra mặt, cũng chỉ có thể đạt được một Đại Tông Sư luyện khí tủi nhục cầu toàn, như vậy không có gì tốt cả.” Huyền Quang nói.
“Cho nên chi bằng chúng ta trở về báo cáo, trợ giúp hắn thành lập tiểu Tiên môn, cùng kết giao, từ đó mưu thuận lợi.”
“Như vậy đối với song phương đều tốt.” Huyền Quang cười nói.
Hoa Quân im lặng rất lâu, dường như nghĩ đến gì đó, cuối cùng gật đầu.
Không bao lâu sau, Từ Phàm nhận được tin hai người họ truyền đến.
Hai người họ nhất trí nói Tiên môn có việc triệu hồi, hy vọng tương lai sẽ gặp nhau ở Mộc Nguyên giới.
Cuối cùng Huyền Quang còn chu đáo đưa một quyển bách khoa tri thức Tiên Giới.
“Đây là đã đạt được thỏa thuận nào rồi sao? Đi một cách sảng khoái như vậy à?” Từ Phàm nghi ngờ nói.
Vốn hắn đã quyết định dẫn theo một nửa đệ tử tông môn dạo một vòng ở bên ngoài rồi hẵng nói, không ngờ hiện tại bọn họ đã đi rồi.
Từ Phàm nhìn về phía bầu trời, loáng thoáng còn có thể cảm nhận được khí tức của bọn họ.
“Kỳ thật không nói chuyện tiếp đón, thì trò chuyện vẫn rất ổn.” Từ Phàm cười nói.
Đúng lúc này, trong ngực Từ Phàm truyền ra một tiếng giận nhẹ.
Một con Kim Long bốn vuốt chưa tới mười tấc chui ra, sau đó bắt đầu chạy loạn xạ như viên đạn trên không trung, giống như ngựa hoang đứt dây cương.
“Mấy ngày nay nhịn hết nổi rồi.” Từ Phàm có chút cưng chiều nói, trong tay có thêm một viên Ngũ Hành Đan, trực tiếp bắn lên không trung.
Tiểu Kim Long bốn vuốt giống như một chú cá bơi lội trong biển, trực tiếp đón nhận Ngũ Hành Đan trên không trung, nuốt xuống một ngụm.
Từ Phàm nhìn tiểu Kim Long bốn vuốt trên không trung, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.
“Trứng rồng xanh sao có thể nở ra Kim Long bốn vuốt chứ?” Từ Phàm vuốt cằm suy tư nói.
Đúng lúc này, trong hồ Linh Dịch truyền đến một tiếng kêu kỳ dị.
“Lại có thêm một con nữa.”
Từ Phàm nói xong dẫn theo tiểu Kim Long bốn vuốt đạp bước về phía hồ Linh Dịch.
Từ Phàm nhìn vỏ trứng rơi lả tả trên mặt đất nói: “Gọi Tinh Từ qua đây, trứng của hắn nở rồi.”
Lần này có một con Long Quy chính tông chui ra từ bên trong quả trứng, đầu rồng đuôi rắn, nhìn hình dáng có loại khí thế cõng thiên hạ.
Ba độn quang, cả nhà ba người Lý Tinh Từ xuất hiện.