Chương 624 Trở về
“Có huyết mạch Chân Long, ngày sau thần thú Long Quy ắt sẽ có tiền đồ rộng mở.” Lý Tinh Từ nhìn Tiểu Ô Quy kia, cười nói.
“Ta cảm thấy Tiểu Ô Quy này còn tốt hơn mấy con Tiểu Kim Long bốn vuốt kia.”
“Chỉ cần an phận mà sống, thực lực có thể dần tăng theo thời gian, nói không chừng tông môn chúng ta giải tán rồi, nó vẫn còn sống đấy.” Từ Phàm cười nói.
“Sư phụ, phân thân hai vị tiên nhân lôi kéo ngươi còn đến nữa không?” Lý Tinh Từ hỏi, hắn đang nghĩ xem có cần phải thu Long Quy này vào trong đạo khí hành cung hay không.
“Bọn họ đi rồi, về sau cũng không cần giấu giấu diếm diếm nhóc con này nữa.” Từ Phàm nói.
Lúc này, hình như Tiểu Long Quy trên đất đói bụng, leo lên trên vỏ trứng bên cạnh, bắt đầu nhai rôm rốp vỏ trứng.
Sau khi ăn xong, nhún người nhảy lên trên bả vai Lý Tinh Từ, say sưa ngủ thiếp đi.
Người một nhà nhìn Long Quy to chừng bàn tay này, ai nấy đều tỏ ra yêu thích.
Nhưng tầng linh khí hệt như rồng hút nước trên trời giống như đang nhắc nhở Từ Phàm mau đi luyện chế hạt nhân Tiên khí Tụ Linh Trận.
Sau khi xử lý xong tất cả mọi việc ở đây, Từ Phàm xuống không gian dưới lòng đất.
Phân thân số một vẫn đang luyện chế hạt nhân Tiên khí.
Toàn bộ quà gặp mặt mà Huyền Quang và Hoa Quân tặng đều là một số Linh Khoáng cấp bậc Tiên khí trong ngũ hành cơ sở.
Mặc dù không phải vô cùng quý giá, nhưng quả thật đã giúp Từ Phàm tập hợp đủ Linh Khoáng còn thiếu của hai bộ hạt nhân Tiên khí Tụ Linh Trận.
“Sao vậy? Có muốn qua đây cùng nhau luyện chế không?” Phân thân số một mời.
“Cùng nhau luyện chế thì cùng nhau luyện chế.” Từ Phàm cười nói, dù sao bây giờ hắn cũng không có việc gì, mà cũng không phát tác triệu chứng của ung thư lười giai đoạn cuối.
Hai người Từ Phàm và phân thân số một cùng nhau luyện chế Tiên khí trong không gian dưới lòng đất.
…
Trên tuyến đường hàng không gần kề Tiên thành Lâm Sâm nhất của Nhân Tộc, một chiếc tinh chu đang nhanh chóng bay đến.
Nhóm ba người Hàn Phi Vũ đang đứng ở boong tàu.
“Còn hơn nửa tháng nữa là đến tông môn rồi.” Hàn Phi Vũ cảm khái.
Đối với ba người bọn họ, chặng đường này thật sự không hề dễ dàng.
“Đến lúc đó ta nhất định phải nhìn xem, tông môn của Hàn đại ca có thật sự thần kỳ như ngươi nói hay không?” Thiết Lam cười nói.
“Trải qua nhiều năm phát triển, có lẽ tông môn còn lợi hại hơn trước rồi.” Hàn Phi Vũ cười nói, trong mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
Cuối cùng cũng có thể trở lại tông môn an toàn mà ấm áp kia rồi, không biết Vô Cực sư huynh sao rồi?
“Sau khi đến Tiên thành Lâm Sâm, trước tiên ta và tiểu muội ở trong Tiên thành một thời gian, về chuyện gia nhập ngoại môn Ẩn Linh môn, để sau hãy nói.” Thiết Tháp lên tiếng.
Hắn nhìn tiểu muội của mình rồi lại nhìn Hàn Phi Vũ, trong ánh mắt tràn đầy bất đắc dĩ.
Hắc rất chắc chắn, tiểu muội mình đang yêu đơn phương người ta, Hàn Phi Vũ không có chút tình cảm nam nữ nào với tiểu muội mình.
“Không phải lúc trước Thiết đại ca đã nói xong rồi sao?” Hàn Phi Vũ liếc nhìn Thiết Tháp.
“Ta đột nhiên muốn dẫn tiểu muội đến Tiên thành khác thăm thú, nói không chừng sẽ có phong cảnh khác biệt.” Thiết Tháp lên tiếng, trong giọng điệu mang theo ẩn ý sâu xa.
Hàn Phi Vũ nghe ra ẩn ý bên trong lời nói, trong mắt lộ ra bất đắc dĩ.
Hắn cũng không phải kẻ ngốc, làm bạn với nhau nhiều năm như vậy, sao có thể không biết tình cảm của Thiết Lam đối với hắn chứ.
Nhưng hắn coi Thiết Lam như tiểu muội nhà mình, thật sự không thể sinh ra được chút tình yêu nam nữ nào với nàng.
Hắn cũng biết ý tứ của Thiết Tháp, muốn mang tiểu muội rời khỏi Tiên thành Lâm Sâm, chặt đứt suy nghĩ của nàng, nhưng hắn cũng hơi không nỡ.
“Đại ca, lúc trước đã nói là cùng nhau gia nhập ngoại môn của tông môn Hàn đại ca rồi mà, sao bây giờ bỗng nhiên thay đổi?” Thiết Lam không thể hiểu nổi hỏi.
“Không sao, Thiết đại ca cũng là muốn dẫn ngươi đi ngắm nhìn những phong cảnh khác, nói không chừng đến Tiên thành khác sẽ gặp được kỳ ngộ nào đó.” Hàn Phi Vũ nén nhịn không nỡ trong lòng, nói ra.
“Ta không đi đâu hết, chỉ muốn đi theo bên cạnh Phi Vũ ca, đại ca, ngươi đi cùng ta được không?” Thiết Lam nhìn Thiết Tháp cầu xin.
Thiết Tháp nhìn dáng vẻ đời này chỉ chấp nhận Hàn Phi Vũ của tiểu muội nhà mình, bất đắc dĩ gật đầu.
Cả đời này của hắn đều không cưỡng được yêu cầu của tiểu muội nhà mình.
Nửa tháng sau, một chiếc tinh chu chậm rãi hạ xuống bên ngoài Tiên thành Lâm Sâm.
Không lâu sau, chỉ thấy một luồng kiếm quang từ trong Ẩn Linh môn xông ra, bay về Tiên thành Lâm Sâm.
“Vô Cực…”
“Phi Vũ…”
Hai người nhiều năm không gặp, lúc này gặp nhau, tình cảm nhớ nhung tuôn trào.
“Những năm này ngươi đi nơi nào vậy? Làm ta nhớ muốn chết!” Kiếm Vô Cực kích động nói ra.
“Đi đến một nơi rất xa, nhiều năm như vậy cuối cùng cũng trở về rồi.” Hàn Phi Vũ nhìn Tiên thành Lâm Sâm quen thuộc này, cảm khái nói ra.
“Đi, chúng ta đừng nói chuyện ở bên ngoài, về tông môn đã.” Kiếm Vô Cực
“Đi, có điều trước đó ta phải thu xếp cho bạn của ta trước đã.” Hàn Phi Vũ quay đầu bày tỏ.
“Hai vị này vẫn luôn là huynh đệ và tiểu muội đồng hành cùng ta, nếu không một mình ta rất khó có thể trở về từ nơi xa xôi như vậy.” Hàn Phi Vũ nói.
Kiếm Vô Cực liếc nhìn hai huynh muội này.
“Trên quãng đường dài tựa ngàn núi muôn sông này, cảm ơn hai vị đạo hữu đã chăm sóc.” Kiếm Vô Cực hành lễ nói.
“Đều là huynh đệ nhà mình, nói cảm ơn với không cảm ơn gì chứ.” Thiết Tháp thản nhiên nói ra, đồng thời trong lòng cũng hơi khó chịu, cảm thấy bạn mình bị người khác cướp đi rồi.
“Thiết đại ca và Tiểu Lam, các ngươi trở về Tiên thành Lâm Sâm nghỉ ngơi một thời gian trước đã, ta đi xử lý chuyện các ngươi gia nhập ngoại môn.” Hàn Phi Vũ cười nói.
Hai huynh muội khẽ gật đầu, sau đó đi đến Tiên thành Lâm Sâm.
Lúc này Từ Phàm cũng nhận được tin tức Hàn Phi Vũ trở về tông môn.
“Hai nhân vật chính trở về, thế nào cũng cảm thấy vận khí sắp lên rồi.” Từ Phàm cười nói.
“Nhân vật chính trở về thì liên quan gì đến ngươi? Nơi này cũng chỉ là cảng tránh gió tạm thời của bọn họ mà thôi, đến lúc nào đó vẫn sẽ bay đi.” Số một đang luyện chế Tiên khí nói ra.
“Vậy thì có sao, cho dù cuối cùng những nhân vật chính này công thành danh toại, đạt thành tựu đỉnh phong, nhưng hắn cũng không quên mang lại những tháng ngày ấm áp cho các ngươi.” Từ Phàm cười nói.
“Chờ đến khi những nhân vật chính này trở nên trâu bò, chuyển chút khí vận cung cấp cho Ẩn Linh môn chúng ta, vậy thì kiếm bộn rồi.”
“Ngươi muốn cái gì hở? Uổng cho kiếp trước ngươi đọc nhiều cuốn tiểu thuyết như vậy, Kiếm Vô Cực thì khó nói, nhưng nếu sau này Hàn Phi Vũ kia thật sự trở thành Tiên Đế Đạo Tổ trong truyền thuyết, như vậy trong mắt bọn họ, tông môn chỉ là gió thoảng mây bay mà thôi.”
“Trợ giúp nhận được rất có hạn, còn không bằng đợi đến sau kỷ nguyên, ngươi trở thành cường giả tối cao trên thế gian còn đáng tin hơn.” Phân thân số một nói ra.
“Vậy cũng không chắc, ta thấy trong tiểu thuyết cũng có rất nhiều nhân vật chính sau khi lợi hại sẽ trở về tông môn, mang theo tông môn cùng phát triển.” Từ Phàm nói ra.
“Vậy sao ngươi không nói, còn có rất nhiều tông môn của nhân vật chính bị mang đi tế trời rồi.” Phân thân số một cười nói.
“Mọi việc đều phải xét toàn cực, ngươi chỉ cần đảm bảo Ẩn Linh môn chúng ta không bị tế trời là được rồi, chỉ cần có thể sống sót, như vậy chính là kiếm lời.”
“Xem ra ngươi vẫn là người theo chủ nghĩa bi quan.” Từ Phàm cười nói.
“Không phải trước kia ngươi cũng là người cẩn thận dè dặt sao?”