Chương 1482 Bậc thang
“Nhanh, nhanh trấn áp nhân quả, tuyệt đối không thể để cho loại hắc tuyến này tiến vào bên trong nhân quả!!” Hai Hỗn Độn Thánh Nhân Minh tộc nháy mắt ngây ngẩn.
Sau đó, hai cường giả Minh tộc nhanh chóng phá vỡ không gian, bỏ chạy về nơi xa.
So với chủng tộc phụ thuộc Nhân tộc trước mắt, bảo vệ tốt nhân quả của bản thân bọn họ mới quan trọng hơn.
“Đáng tiếc, sao lại chạy rồi, lại đánh thêm một lát, để ta xem hiệu quả của phù chú kia nha.” A Đại có chút đáng tiếc nói.
“Chuyện này còn không đơn giản, ngươi hỏi Bồ Đào đại nhân.”
Lúc này một màn sáng hiện lên trước mặt A Đại.
Quang ảnh biểu thị phía trên chính là hai cường giả Minh tộc kia.
Hai cường giả Minh tộc đó lúc này đều mặt đầy tuyệt vọng.
Sợi hắc tuyến đại biểu cho vận không lành kia chẳng những vào trong nhân quả của bọn họ, thậm chí còn từ nhân quả thẩm thấu đến trong vận mệnh của bọn họ.
Sau đó, ánh mắt bọn họ bắt đầu hốt hoảng.
Loáng thoáng tựa như xuất hiện trước một bàn ăn to lớn.
Một vị Minh tộc hắn yêu sâu nhất xuất hiện đối diện bàn ăn.
Mà trên bàn ăn bày ra đủ loại vật Minh tộc bọn họ chán ghét.
Đừng nói là ăn, chỉ vừa ngửi mùi là linh hồn của bọn họ sẽ run lên.
Lúc này ánh mắt cường giả Minh tộc hoảng sợ nhìn chí ái đứng đối diện hắn.
“Đến, thân yêu, chúng ta bắt đầu ăn cơm thôi.”
“Đây là vật bài tiết của tộc Thánh Quang, tin rằng ngươi nhất định sẽ thích.”
Lúc này một luồng lực lượng to lớn làm cường giả Minh tộc chậm rãi mở miệng.
Người chí ái đứng đối diện bàn tròn, bưng lên đĩa, cầm một cái muỗng lớn bắt đầu đút vào trong miệng hắn.
Một muỗng vật bài tiết tộc Thánh Quang đi xuống, cường giả Minh tộc cảm giác cả linh hồn đều bị ô nhiễm.
Một đĩa ăn xong, kia người chí ái lại cầm lên đĩa thứ hai.
“Đây là vật bài tiết của Xú La thú trong cương vực chúng ta, ta cảm giác ngươi cũng sẽ thích.”
Nói xong, tự mình ăn một miếng lại xúc một muỗng nhét vào trong miệng cường giả Minh tộc.
Một bàn mười tám món ăn, mỗi món đều đang khiêu chiến cực hạn của cường giả Minh tộc.
Dưới run rẩy từ linh hồn, một bàn đồ ăn rốt cuộc đã ăn xong.
Ngay lúc hai cường giả Minh tộc cho rằng xong cả rồi, Hỗn Độn Thánh hồn đột nhiên có cảm giác xé rách.
Trong nháy mắt, hai cường giả Minh tộc bắt đầu điên cuồng gào thét.
Đúng lúc này, bên trong Hỗn Độn Thánh hồn dường như có lời thì thầm của ác ma đang vang lên.
“Đi chạm vào thân thể tộc nhân, đau đớn của ngươi, bữa tối của ngươi, sẽ giảm bớt.”
Một canh giờ sau, hai cường giả Minh tộc khôi phục lại bình thường.
Lúc bọn họ cho rằng đã bình yên vô sự, mười hai canh giờ qua đi, đau đớn lần nữa buông xuống.
Đau đớn và buồn nôn trên tinh thần, linh hồn, thậm chí tăng lên gấp bội.
Sau khi đau đớn đó kết thúc, lời thì thầm của ác ma lại vang lên lần nữa.
“Truyền đau đớn cho người khác, chính ngươi sẽ thoải mái!”
Sau đó, hai Hỗn Độn Thánh Nhân rốt cuộc không nhịn được, quay về trong cương vực Minh tộc.
Lập tức tìm mấy tộc nhân truyền đau đớn cho bọn họ.
Kết quả là, một loại ô nhiễm tinh thần đặc thù khuếch tán ra khắp Minh tộc.
Thế giới chủ Minh tộc, Đệ Nhị Thánh chủ ngồi trên vị trí cao, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hỗn Độn Đại Thánh Nhân Minh tộc phía dưới.
“Các ngươi tinh thông thời gian, nhân quả, vận mệnh, nguyền rủa…”
“Liên hợp lại, thậm chí ngay cả chút vấn đề nhỏ này cũng không xử lý được.”
“Hiện tại trong tộc ít nhất đã bị truyền nhiễm hết mấy chục vạn, dựa theo phương pháp của các ngươi, từng người để Hỗn Độn Đại Thánh Nhân tự mình loại bỏ.”
“Nếu bị Thánh tộc khác biết, tộc ta chẳng phải là thành trò cười sao!”
“Nhất định phải giải quyết vấn đề này cho ta, nếu như không được, đều trở về ao Thiên Minh.”
Một luồng khí tức Thánh chủ phẫn nộ trấn áp trên người tất cả Minh tộc.
Lúc này, bên trong Ẩn Linh môn.
Từ Phàm nghe báo cáo của Bồ Đào, nụ cười trên mặt rất sâu.
Trải qua sự cố gắng không ngừng của Chu Khai Linh, đám Minh tộc truyền bá ô nhiễm tinh thần cho Nhân tộc, rốt cuộc không chịu nổi lây nhiễm từ khí tức vận không lành, quay về tông môn tìm giải quyết biện pháp.
Không gian dao động, Chu Khai Linh xuất hiện trong tiểu viện.
“Sư phụ, thần thuật lần này ta thiết kế thế nào?” Chu Khai Linh mong chờ hỏi.
“Được lắm, thần thuật chí cao lần này, ngươi suy nghĩ rất hoàn thiện.”
“Vận không lành của ngươi, lấy một góc độ ta không tưởng tượng nổi giấu trong Hỗn Độn Thánh hồn của những Minh tộc kia.”
“Cho dù loại bỏ toàn bộ từ trên vận mệnh, chỉ cần vận không lành của ngươi vẫn còn tồn tại, bọn họ lúc nào cũng có thể tái phát.” Từ Phàm vui mừng nói.
Thần thuật đồ nhi ngoan nghiên cứu ra lần này, đã khiến hắn cảm giác có chút phiền phức.
“Đa tạ sư phụ khích lệ, lúc sau ta sẽ không ngừng cố gắng!”
Chu Khai Linh nhận được khích lệ tràn đầy nhiệt tình.
Ngay cả bóng đen đại biểu vận không lành phía sau cũng vui sướng.
Đúng lúc này, một đôi mắt u minh bỗng nhiên xuất hiện trên không Ẩn Linh môn.
“Nhân tộc, thủ đoạn hay lắm!”
Nhìn đôi mắt u minh có phần xa lạ này, Từ Phàm ngẫm một lát mới phát hiện là Đệ Nhị Thánh chủ Minh tộc.
“Nhị Thánh chủ, như nhau cả thôi, đến mà không trả lễ thì không hay lắm.”
“Sao lão đại nhà ngươi không tới, rất lâu không gặp mặt, thật đúng là nhớ ghê.” Từ Phàm cười hì hì nói.
So với ô nhiễm tinh thần của Nhân tộc, vận không lành Minh tộc bị nhiễm đã ảnh hưởng đến vận hành của cả Minh tộc.
“Giải trừ thần thuật quỷ dị kia.” Đệ Nhị Thánh chủ Minh tộc lạnh lùng nói.
“Dựa vào cái gì?” Từ Phàm hơi nhếch khóe môi lên.
Ngay lúc này, ba đôi mắt chợt xuất hiện trên không Ẩn Linh môn.
Lạnh lùng nhìn chằm chằm Đệ Nhị Thánh chủ Minh tộc.
“Đệ Nhị Thánh chủ, thủ đoạn không bằng người ta, cũng đừng tới đe doạ uy hiếp, không quang minh gì hết.” Giọng Thánh chủ tộc Thiên Thương vang lên.
“Đúng thế, hai bên đánh cờ, ngươi qua đây lật bàn thì có hơi không tốt lắm đâu.” Giọng Quốc chủ Đế quốc Thánh Quang vang lên.
“Đúng đấy, cẩn thận bọn ta thừa dịp lão đại nhà ngươi không có đây, vì Nhân tộc chủ trì công đạo.”
Đệ Nhị Thánh chủ chỉ lạnh lùng nhìn Thánh chủ ba tộc một hồi, cuối cùng lại chuyển dời ánh mắt đến trên người Từ Phàm.
“Ta tới là để đàm phán, hai tộc chúng ta bỏ xuống ân oán, thế nào?” Đệ Nhị Thánh chủ hỏi.
“Không thế nào hết, Minh tộc các ngươi nhằm vào Nhân tộc ta lâu như vậy, bây giờ nói bỏ xuống ân oán thì có thể bỏ xuống ân oán à?”
“Như này nhé, ta cho ngươi bậc thang đi xuống, một thần vật chí cao, lấy ra, ân oán hai tộc chúng ta coi như xong.” Từ Phàm cười hì hì nói.
“Thánh chủ Nhân tộc, hy vọng sau này ngươi còn có thể lại cho ta bậc thang này.” Đệ Nhị Thánh chủ nói xong, đôi mắt thanh minh tiêu tán giữa thiên địa.
Lúc này, Thánh chủ tộc Thiên Thương nhìn Chu Khai Linh bên cạnh Từ Phàm, như có điều suy nghĩ.
Hai Thánh chủ khác cũng chú ý tới Chu Khai Linh.
“Từ Thánh chủ, Nhân tộc các ngươi quả nhiên là yêu nghiệt nhiều lần xuất hiện.”
“Một mình sáng tạo một đại đạo Hỗn Độn hoàn chỉnh, hơn nữa đã diễn sinh ra được ý chí cao, khó lường, quả nhiên là khó lường.” Thiên Thương tộc Thánh chủ nói.
“Đạo nhỏ mà thôi, không vào được mắt của chư vị Thánh chủ.” Từ Phàm cười ha ha nói.
Lúc này, Thánh chủ tộc Linh Hi mở miệng.
“Từ Thánh chủ, thương lượng được không, ngày sau nếu như hai tộc chúng ta có ma sát, xin tuyệt đối đừng dùng loại thủ đoạn này đối phó tộc Linh Hi ta.”
“Cũng đừng dùng thủ đoạn này đối phó sinh linh trong Đế quốc Thánh Quang ta.”
“Nếu thật sự có ma sát, quang minh chính đại, thống khoái đánh một trận.”