- VII -
Bể bơi của nhà vua trong cung có hình bát giác làm bằng đá cẩm thạch trắng, mát lạnh. Những bậc tam cấp bằng đá khổng tước dẫn xuống tận đáy bể. Lớp ốp mặt bằng ngọc thạch anh Ai Cập trắng muốt với những đường vân hồng nhạt làm nền khung. Phần trang trí trên tường được khắc trổ bằng thứ gỗ mun tốt nhất. Bốn đầu sư tử tạc bằng đá mã não có vân phun bốn luồng nước mảnh vào bể. Tám tấm gương bạc bóng loáng cao bằng đầu người, công trình của các tay thợ Sidon, được gắn vào các bức tường giữa những hàng cột trắng thanh thoát.
Trước khi nàng Sulamif bước vào bể tắm, những người hầu gái trẻ rót vào đó các thứ chất lỏng chế từ hương liệu, và nước trong bể trở nên trắng đục, xanh biếc rồi lấp lánh ánh ngọc mắt mèo màu sữa. Đám nữ tì nô lệ cởi xiêm y cho Sulamif thán phục nhìn thân thể nàng; cởi xong, họ dẫn nàng đến trước gương. Không một khuyết tật nhỏ nào trên cơ thể hoàn mĩ của nàng ánh lên như một trái cây chín được mạ vàng bởi mái tóc mềm bốc lửa. Sulamif ngắm mình khỏa thân trong gương, thầm nghĩ, hai má chợt ửng hồng:
“Tất cả em đây là dành cho chàng, hỡi hoàng đế của em!”.
Tắm xong, Sulamif rời bể, tươi tắn, thơm tho, sảng khoái, trên người ướt đẫm những giọt nước long lanh. Đám nô lệ gái khoác lên người nàng chiếc áo chẽn ngắn bằng vải lanh trắng Ai Cập cực mỏng và tấm áo choàng khiton bằng vải quý xứ Sargon màu vàng óng khiến cho xiêm y trên người nàng như được dệt bằng các tia nắng mặt trời, xỏ vào bàn chân nàng đôi hài đỏ làm bằng da dê non, rồi hong khô mái tóc quăn màu lửa đỏ thẫm của nàng, cài lên áo nàng những hạt ngọc trai lớn đen huyền, trang điểm hai cách tay nàng bằng những vòng xuyến kêu du dương như phát nhạc.
Sulamif đã đến trước mặt vua Solomon trong bộ trang y như vậy, và nhà vua thốt lên mừng rỡ:
- Ai đây mà tráng lệ như bình minh, mĩ mạo như ánh trăng, rực rỡ như vầng dương thế này? Ôi Sulamif, sắc đẹp của nàng đáng sợ hơn cả những đoàn quân với những ngọn cờ trận giương cao! Ta đã biết đến bảy trăm phi tần, ba trăm cung nữ và vô số gái đẹp, nhưng nàng là duy nhất, ôi tuyệt sắc giai nhân của ta! Trông thấy nàng, các nữ hoàng trên đời sẽ cạn lời tán tụng, các cung tần mĩ nữ sẽ nghiêng mình thán phục, và tất cả phụ nữ trên thế gian sẽ ngợi ca nàng. Ôi Sulamif, cái ngày nàng trở thành vợ ta, trở thành hoàng hậu của ta sẽ là ngày hạnh phúc nhất đối với trái tim ta.
Còn nàng, bước đến bên cánh cửa chạm bằng gỗ ôliu, áp sát má vào đó và dịu dàng cất tiếng nói:
- Em chỉ muốn làm nô lệ của chàng thôi, hỡi Solomon! Đây, em đang áp tai của mình lên cánh cửa. Và em xin chàng, theo tục thánh Moshe, hãy chọc thủng tai em để ghi nhận việc em tự nguyện làm nô lệ của chàng.
Vua Solomon liền ra lệnh lấy từ kho báu của mình hai viên ngọc đeo tai bằng thạch lựu đỏ thắm, hình như trái lê dài. Ngài tự tay mình gắn chúng lên tai Sulamif và nói:
- Người yêu của ta thuộc về ta, và ta thuộc về nàng.
Rồi cầm tay Sulamif, nhà vua dẫn nàng vào phòng tiệc, nơi các bạn bè và quần thần đang đợi ngài.