← Quay lại trang sách

Chương 169 Thay đổi kịch tính trong bình nguyên Mê Vụ (2)

Đương nhiên, có người sùng bái cũng sẽ có người không quen nhìn.

Thẩm Thiên chỉ điểm cơ duyên cho người có duyên, đương nhiên những kẻ vô duyên kia sẽ không thoải mái.

Nhất là những người đã từng bị Thẩm Thiên khẳng định là vô duyên không biết bao nhiêu lần kia, sau khi xâm nhập vào bình nguyên Mê Vụ suốt cả ngày mới phát hiện đúng là không tìm được cơ duyên gì.

Mình không đạt được bất kỳ cơ duyên nào, nhưng người khác lại kiếm được đầy bát đầy bồn, hơn nữa còn có được lôi bạo phù cực phẩm.

Cảm giác chênh lệch này khiến cho rất nhiều kẻ vô duyên thấy trong dạ mình chua loét, tâm tính cũng dần dần mất cân bằng.

Có đệ tử Thần Tiêu Thánh Địa thủ hộ bên cạnh, đương nhiên đám gia hỏa này không dám tìm phiền toái công khai.

Nhưng việc này không hề ảnh hưởng đến việc bọn họ nói xấu Thẩm Thiên trong bóng tối, dội nước bẩn cho hắn!

“Cái gì mà Tiên Sư? Đã nói là người có duyên không lấy một xu, thế mà còn thu tiền trà nước!”

“Đúng đấy. Mở miệng là phân một nửa, không chịu thì không chỉ điểm, quá đen tối đi!”

“Nói cái gì mà bình nguyên Mê Vụ có biến số lớn, làm sao có thể chứ? Mấy ngàn năm nay vẫn không có biến cố gì nhiều.”

“Theo như ta thấy, e là vị Tiên Sư này là giả mạo, muốn lừa chúng ta rời khỏi bình nguyên Mê Vụ độc chiếm cơ duyên đi!”

◇ ❖ ◇

Còn những người có thành quả rõ ràng kia đương nhiên là mãnh liệt ủng hộ Thẩm Thiên, cố gắng giải thích hộ hắn.

“Tiên Sư yêu cầu nhất định phải chia một nửa, không chia thì không chỉ điểm khi nào? Đúng là đồ ngậm máu phun người!”

“Chúng ta chia cho Tiên Sư hoàn toàn là tự nguyện đấy! Lần nào Tiên Sư cũng liên tục từ chối.”

“Đúng vậy đúng vậy, mà Tiên Sư còn trả lại cho chúng ta nhiều lôi bạo phù cực phẩm như vậy.”

“Tiên Sư đã nhìn trộm thiên cơ, nhắc nhở chúng ta cẩn thận, rõ ràng có ý tốt. Các ngươi chỉ biết lấy dạ tiểu nhân đo lòng Tiên Sư.”

“Tiên Sư cố gắng như vậy, lương thiện như vậy, thế mà các ngươi còn nói xấu ngài. Lương tâm của các ngươi bị chó tha rồi à?”

◇ ❖ ◇

Nhất thời, trong khắp tiểu trấn Mê Vụ và thành Mê Vụ, cái tên của Thẩm Thiên đã nổi dang vang dội chưa từng thấy.

Đồng thời, trong quá trình này hắn cũng ké được khá nhiều cơ duyên, nên khí vận của hắn cũng tăng trưởng nhanh chóng.

Hào quang trên đầu hắn ban đầu chỉ có màu xanh nhạt, sau một ngày bói toán ké duyên đã dần dần biến thành màu xanh lá cây đậm.

Thẩm Thiên vô cùng hưởng thụ ảm giác thân thể chậm rãi nhẹ nhõm dần này, càng ngày càng thư thái thích ý.

Không thể không nói, nhìn quầng sáng trên đầu mình càng ngày càng xanh hơn quả thực là một trải nghiệm rất mỹ diệu.

Đường chân trời dần chuyển sắc hồng, linh vụ trên bình nguyên Mê Vụ cũng đã lan rộng tới gần trấn Mê Vụ.

Nhưng người trong tiểu trấn chẳng hề lo lắng.

Bởi vì, nhìn chung trong mấy ngàn năm qua, mỗi lần đến kỳ sương vụ triều, linh vụ cũng sẽ không lan đến biên giới thành chủ.

Trong tiểu trấn Mê Vụ đã được xây dựng chắc chắn, các tu sĩ coi đây là phạm vi an toàn tuyệt đối.

Sự thật đúng là như thế, linh vụ lan rộng tới khi còn cách tiểu trấn vài dặm thì dừng lại.

Màn sương màu trắng nồng đậm như từng đạo bình chướng hoàn toàn bao phủ bình nguyên Mê Vụ.

Cho dù là tu tiên giả cũng không thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì trên bình nguyên qua làn sương mù đó.

Nhìn linh vụ cuồn cuộn nhưng không tiến thêm nửa bước, Thẩm Thiên luôn cảm thấy tim mình đập thật nhanh.

Hắn dẫn theo mấy người Trương Vân Hi bay tới thành Mê Vụ, có rất nhiều tu sĩ không nỡ bỏ phí vào thành vẫn ở lại tiểu trấn.

Với bọn họ mà nói, mỗi một ngày vào thành lại phải giao lệ phí thực là quá lãng phí, không bằng cứ ở lại ngoài thành, tiết kiệm tiền.

Còn về lời Tiên Sư nói trong bình nguyên Mê Vụ có thể sẽ có biến động lớn thì chỉ có một phần người hữu duyên tin tưởng.

Đại bộ phận tu sĩ không có được lợi ích gì từ chỗ Thẩm Thiên vẫn lựa chọn tin tưởng vào kinh nghiệm của mình.

Nhưng bọn họ không biết, thông thường cái hại chết người có khi chính là kinh nghiệm!

◇ ❖ ◇

Đêm nay là đêm thứ hai của sương vụ triều.

Trong kỳ sương vụ triều này, người có được cơ duyên nhiều hơn quá khứ nhiều.

Cũng chính vì vậy mà trong tiểu trấn Mê Vụ và thành Mê Vụ lúc này đang tụ tập nhiều tu sĩ nhất từ trước tới giờ.

Khi mặt trăng treo cao giữa trời, tròn vạnh vạnh, tản ra ánh sáng lạnh lẽo khác thường.

Sao trời lấp lánh, quang mang rải rác, giữa thiên địa hoàn toàn tĩnh mịch.

Không một ai phát hiện linh vụ vốn đã không còn lan tràn nữa lại bắt đầu trào lên.

Mà tốc độ còn nhanh hơn trước đó, lặng lẽ không một tiếng động lan ra.

Chỉ trong khoảnh khắc, linh vụ đã bao trùm cả tiểu trấn Mê Vụ!

Sau đó, nó ập tới thành Mê Vụ như sóng lớn.

Đánh tới!

◇ ❖ ◇

Thành Mê Vụ, Hồng Nguyệt Lâu.

Thẩm Thiên ngửa mặt lên trời, ngồi phịch xuống giường.

Hắn vừa vặt đột phá được đến Trúc Cơ kỳ, tu vi không được tính là thâm hậu.

Bây giờ mỗi lần vận chuyển Ngũ Lôi Chính Thiên Quyết cũng cảm thấy được thu hoạch cực kỳ lớn.

Lực khống chế thần lôi tương ứng với bốn hành kim, mộc, hỏa, thổ trong ngũ Lôi Chính Thiên Quyết đều tăng lên.

Nhất là Huyền Vũ thần lôi thuộc tính thủy, Thẩm Thiên càng dùng càng quen tay, thậm chí có thể điểu khiển thuận tiện như một cánh tay rồi.

Lúc này hắn chậm rãi đưa tay phải ra, từng giọt chất lỏng màu đen từ đầu ngón tay nhỏ xuống lóe ra ánh lôi quang.

Đó chính là kết quả khi có thể khống chế được Nhâm Thủy Thần Lôi Chưởng đến mức cao thâm, dung hợp với Nhất Nguyên Trọng Thủy.