← Quay lại trang sách

Chương 185 Đem ta ra tế, kiếm diệu càn khôn

Đạo lôi đình đó thậm chí ngưng tụ ra cơ thể Chu Tước thật sự giống như thần thú thật hàng thế.

Nó mang theo lôi hỏa mãnh liệt đáng sợ rơi xuống, đánh về phía đằng mẫu Lục Cơ.

Toàn bộ sương mù trong Mê Vụ sơn cốc dường như đều bị cuốn tan.

Trong mắt Lục Cơ không hề có chút e ngại: “Ha ha, tới đi!”

Chỉ một câu nói, bên ngoài sợi dây leo khổng lồ đã hiện ra những gương mặt người đau khổ.

Đại đa số những người đó đều là những tu sĩ vì lòng tham nên bị vây hãm trong bình nguyên Mê Vụ.

Tinh nguyên của bọn họ đã bị Phệ Tiên đằng thôn phệ gần như không còn nữa, linh hồn thì bị cầm tù trong Phệ Tiên đằng không được siêu sinh.

Lúc này linh hồn của những người này bị đằng mẫu Lục Cơ ném về phía Bính Hỏa Chu Tước, muốn để những người này tịch diệt trong lôi hỏa.

“Lục Cơ, ngươi quá đáng rồi đấy.”

Càn Dương Kiếm tôn vốn bị trói trên dây leo cũng phải hít một ngụm khí lạnh.

Cơ thể của ông ta bắt đầu bị liệt diễm hừng hực thiêu đốt, dây leo vốn trói ông ta lập tức bị đứt lìa.

Một ngọn lửa sáng chói xuất hiện ngoài cơ thể Càn Dương Kiếm tôn ngưng tụ thành một trường kiếm không ngừng bốc cháy.

Ông ta thở dài: “Ngươi chỉ biết ngươi là Phệ Tiên đằng đứng thứ chín bảng xếp hạng Linh mộc nên đã nhiều lần hạ thủ lưu tình với ta.”

“Nhưng ngươi thật sự không biết bổn tôn từ lâu đã khống chế được Nam Minh Ly Hỏa xếp thứ mười bảng xếp hạng dị hỏa nhưng cũng chưa từng hạ sát thủ với ngươi.”

“Thôi được rồi, đã đến nước này thì giữa ta và ngươi đã không thể nào nói đúng sai nữa, chỉ có thể đấu với nhau thôi.”

“Hôm nay đấu một trận ngươi chết ta sống, nếu có kiếp sau, hoặc ngươi chuyển thế làm người, hoặc bản tôn đọa làm yêu tộc!”

“Như vậy, rửa sạch nhân quả, có thể nối lại tiền duyên.”

Liệt diễm toàn thân Càn Dương Kiếm tôn bốc cháy, ngoài cơ thể đột nhiên bắn ra một tia hào quang óng ánh.

Sau đó, kiếp vân giữa bầu trời càng trở nên dày đặc hơn, giống như mực đậm đang cuồn cuộn.

Càn Dương Kiếm tôn đã minh ngộ bản thân, cũng phá được tâm chướng cuối cùng của mình.

Nam Minh Ly Hỏa quanh người ông ta bốc cháy sáng chói, biến cả người ông ta thành ngọn lửa.

Ông ta lúc này thậm chí đã chạm tới cánh cửa độ kiếp rồi.

“Trời không sinh mặt trời, vạn cổ như đêm dài.”

“Mặt trời chiếu chín tầng mây kiếm hỏa đốt vạn yêu.”

“Dùng ta làm vật tế, kiếm diệu càn khôn!”

Nói xong câu này, cả người Càn Dương Kiếm tôn hóa thành thanh thần kiếm ngút trời màu đỏ, mũi kiếm lờ mờ uốn lượn chín vầng mặt trời màu đỏ.

Đó là Kim Ô Lăng Cửu Tiêu, là dị tượng trong truyền thuyết chỉ khi tu luyện “Thái Dương Đế kinh” đạt tới đại thành cảnh mới có thể ngưng tụ được.

Vậy mà lúc này, nó lại được Càn Dương Kiếm tôn thiêu đốt tinh nguyên toàn thân ngưng tụ ra sớm.

Ông ta dùng thân hóa kiếm, mang theo khí thế thẳng tiến không lùi kiên quyết chém về phía đằng mẫu Lục Cơ.

Đối mặt với cấm pháp hiến tế bản thân, bắt bà ta đồng quy vu tận của Càn Dương Kiếm tôn, đằng mẫu Lục Cơ cười nhạo một tiếng.

“Hèn nhát không dám đối mặt, bổn tiên cơ chỉ tu kiếp này không tu kiếp sau, ai cần nối lại tình duyên với ngươi cơ chứ?”

“Hỏa diễm chí cường như Nam Minh Ly Hỏa mà lại rơi vào tay loại người như ngươi đúng là hổ thẹn bảo vật.”

“Thôi được, hôm nay bổn tiên cơ sẽ triệt để chặt đứt tiền duyên với ngươi, chứng thực Thánh đạo của ta!”

Dây leo khổng lồ phỉ thúy ngút trời không ngừng vặn thành xoắn ốc, ngưng tụ thành một mũi khoan nhọn.

Mũi nhọn của cái khoan này đâm về phía Càn Dương Kiếm tôn đang biến thành thần kiếm.

Ầm!

Dây leo khổng lồ phỉ thúy vỡ nát trong nháy mắt nhưng Nam Minh Ly Hỏa thần kiếm cũng vỡ nát trong chốc lát.

Từng ngọn lửa tứ tán trên bầu trời giống như những ngôi sao băng bắn đi khắp nơi.

Đúng vậy, cuối cùng tu vi của Càn Dương Kiếm tôn vẫn kém đằng mẫu Lục Cơ một bậc, không thể nào thật sự đánh ra một kiếm quyết tuyệt.

Tu vi vốn cũng không bằng, cộng thêm lúc xuất kiếm không đủ thẳng tay nên không thể nào có được khí thế như chẻ tre.

So với đằng mẫu Lục Cơ trông kiều mị nhưng lại kiên định quả quyết, cuối cùng Càn Dương Kiếm tôn vẫn yếu hơn.

Ông ta trông mạnh mẽ như lửa nhưng căn bản không hiểu được đạo của bản thân, không rõ bản tâm.

Cách làm như vậy không thể nói là sai, nhưng là kiếm khách, ý chí không đủ kiên định, kiếm đạo dĩ nhiên không thể nào đạt đến đỉnh phong.

Trong lúc chiến đấu với đằng mẫu Lục Cơ, cuối cùng Càn Dương Kiếm tôn vẫn thất bại thảm hại.

...

Nam Minh Ly hỏa kiếm sau khi vỡ vụn, bản nguyên Ly Hỏa lập tức bắn tung tóe khắp các ngõ ngách của sơn cốc, cháy hừng hực.

Trong đó thậm chí có một viên bản nguyên Ly Hỏa bọc lấy tàn hồn trọng thương ngủ say của Càn Dương Kiếm tôn rơi về phía thành Mê Vụ.

Còn nhục thân của đằng mẫu Lục Cơ cũng không thể nào phòng ngự chống đỡ đạo Bính Hỏa Chu Tước Thần Lôi thứ hai!

Vì không thể chống cự nên đạo linh tinh ấy đã xuyên qua cơ thể của Phệ Tiên đằng.

Tiếp theo, lôi đình vỡ vụn trong khoảnh khắc bắn về các phía của sơn cốc.

Rất không khéo, có mấy đạo vừa vặn bắn xuống bên người Thẩm Thiên.

Nên biết đây là lôi đình mà cường giả Hóa Thần kỳ phải đối mặt!

Cho dù nó đã biến thành mảnh vỡ, hơn nữa cũng chỉ rơi xuống bên cạnh nhưng vẫn vô cùng đáng sợ.

Thẩm Thiên chỉ cảm thấy một luồng khí vô cùng nóng bỏng mạnh mẽ như nước vọt khắp toàn thân, cả người đều trở nên chết lặng.

Sức mạnh lôi điện điên cuồng phá hư cơ thể Thẩm Thiên, khiến cơ thể hắn bị trọng thương.

Tóc của hắn bắt đầu điên cuồng dựng đứng, mặt cũng biến đen trong nháy mắt.

Sau một hồi lâu, hắn mới phun ra một ngụm khí đen.

Lôi đình của thiên kiếp này thực sự quá mạnh!

Mà đây chỉ là mới bắt đầu, bởi vì lôi kiếp của đằng mẫu Lục Cơ vẫn còn tiếp tục!

Lôi đình bắn tung tóe bên cạnh Thẩm Thiên là chuyện không thể tránh khỏi.