Chương 192 Thiên nhi xảy ra chuyện rồi? Bổn tọa lập tức đến ngay!
Dứt lời, Minh Quang giáp trên người Trương Vân Hi chiếu sáng rạng rỡ.
Nàng ta hít sâu một hơi phóng lên tận trời, phóng ra khỏi phạm vi bao phủ của linh vụ.
Lúc Trương Vân Hi xông vào trong linh vụ tốc độ càng nhanh hơn, thần niệm cũng bị ảnh hưởng nhiều hơn.
Trong lúc nhất thời, Trương Vân Hi chỉ cảm thấy thần niệm không ngừng bị ảnh hưởng dao động, cộng thêm hơi không phân biệt được phương hướng, tàm nhìn cũng đã thay đổi.
Nàng ta biết đây là do năng lực đặc biệt có thể ảnh hưởng đến lục thức của tu sĩ bị bao phủ bên trong, nếu không như vậy thì nó sẽ không thể nào vây khốn được tu sĩ.
Tuy nhiên túc này nồng độ linh vụ đã giảm đi rất nhiều, Trương Vân Hi cắn răng, cuối cùng đã vượt qua được sự ảnh hưởng này.
Gừ!
Dị tượng Bạch Hổ Khiếu Thương Khung hiện rõ sau lưng Trương Vân Hi ép linh vụ quanh nàng ta tan đi một ít.
Cuối cùng trường kiếm sau lưng Trương Vân Hi ra khỏi vỏ, bổ xuống linh vụ tạo ra một con đường sống.
Đúng vậy, nàng ta xông ra khỏi phạm vi thành trì của lồng linh vụ.
Khi ánh mặt trời trên cao chiếu lên người, thời khắc này Trương Vân Hi như được sống lại.
Nhưng nàng ta không có nhiều thời gian để suy nghĩ vì lúc này tung tích của Thẩm Thiên sư đệ vẫn còn chưa rõ.
Mặc dù Trương Vân Hi rất mạnh nhưng cũng biết lúc này thành Mê Vụ xảy ra chuyện, mình không thể nào tự giải quyết được.
Nàng ta lấy từ trong ngực ra một lệnh bài, dùng thần niệm và pháp lực đưa vào trong đó: “Phụ tôn, người nghe thấy không? Hi nhi có việc bẩm báo.”
...
Tiểu thế giới Thần Tiêu, Thánh chủ điện.
Thần Tiêu Thánh Chủ ngồi ngay ngắn trên Thánh tọa, toàn thân vẫn bao phủ tiên quang.
Trong điện Thiếu chủ, lão đạo sĩ đầu tóc bạc trắng tiên phong đạo cốt ngạo nghễ đứng bên, trên mặt đầy vẻ không cam lòng.
Lão đạo sĩ khẽ nói: “Sư đệ, ta cứ cảm thấy đệ đang tính kế sư huynh ta, vì sao ta đột nhiên mất đi ký ức một ngày?”
Lôi Đình Tiên Quang khẽ rung động, Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nói: “Sư huynh mất đi ký ức thì liên quan gì đến ta?”
Lão đạo sĩ nhếch miệng: “Đệ bớt giả vờ hồ đồ với ta đi!”
“Sư huynh ta đã kiểm tra đối chiếu ký ức rồi, cái ngày ký ức của ta biến mất là cái ngày ta dẫn tiểu tử Thẩm Thiên đến đây!”
“Hơn nữa sư huynh cũng hỏi thăm rồi, hôm đó vừa hay Kim Liên sư muội cũng tới Thánh chủ phong, chắc chắn bọn đệ đã làm gì đó!”
Dường như nghĩ ra điều gì đấy, vẻ không cam lòng trên mặt lão đạo sĩ càng đậm hơn: “A, sư huynh biết rồi!”
“Cái Thủy Nghịch m Dương Thần Lôi kia không phải do lão đạo phát minh đấy chứ?”
“Nói đi, có phải bọn đệ ngửi thấy mùi tiền nên nổi máu tham, liên hợp lại cướp phát minh của sư huynh không?”
“Hay lắm Trương Long Uyên, sư huynh ta không ngờ đệ là loại người này, uổng cho ta luôn coi đệ là đệ đệ ruột, hu hu hu...”
Nói xong lời cuối cùng, trên mặt lão đạo sĩ tràn đầy nét đau thương, nước mắt chực ứa ra, bộ dạng giống như bị phản bội.
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ bắt đầy nổi sóng mãnh liệt.
Ông ta biết sư huynh mình không biết xấu hổ nhưng không ngờ lại có thể không biết xấu hổ đến mức độ này.
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nói: “Sư huynh, mọi thứ đều phải có bằng chứng, huynh không bằng không chứng sao có thể vu khống người khác như vậy?”
Lão đạo sĩ khẽ nói: “Lão đạo vu khống đệ? Đệ tưởng Đoạn Ức đan cấp năm là củ cải trắng à?”
“Có thể khiến sư huynh ta mất trí nhớ, tối thiểu phải là Đoạn Ức đan gần cấp sáu.”
“Ở Thánh địa chúng ta, ngoài đệ ra ai mà lúc nào cũng có thứ này trên người? Đệ nói thử xem?”
“Còn nữa, sư đệ, ông nội đệ chứ, đệ nói với lão đạo ta là Thần Tiêu Long Hổ bội bị mất à? Lão đạo tin ngươi mới lạ đấy!”
“Ta đã cố tình kiểm tra đối chiếu ký ức, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Long Hổ bội cũng mất vào ngày hôm ấy!”
“Hay lắm Trương Long Uyên, ta coi ngươi là huynh đệ, ngươi lại dám chơi ta!”
“Ngươi đã làm trái tim sư huynh ta tổn thương sâu sắc, việc này không có tám hay mười ngọn linh phong thì không thể nào cho qua được!”
Thần Tiêu Thánh chủ nhìn lão đạo sĩ lòng đầy căm phẫn, Lôi tình tiên quang bên ngoài cơ thể dần khôi phục lại sự tĩnh lặng.
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nói: “Thôi được, nếu sư huynh đã kiên trì muốn tìm lại ký ức ngày hôm đó thì bổn tọa sẽ thỏa mãn sư huynh, để huynh tự xem lại chuyện ngày đó.”
Nói xong, Thần Tiêu Thánh Chủ nhẹ nhàng vỗ vỗ thánh tọa, đột nhiên có một đạo tiên quang rõ ràng lóe lên.
Đạo tiên quang đó dần ngưng tụ thành một hình ảnh 3D chiếu rọi trong điện Thánh chủ, rõ ràng đây là cảnh của Thẩm Thiên và lão đạo sĩ.
Đúng vậy, Thần Tiêu Thánh chủ đang tái hiện lại cảnh tượng ngày hôm đó để lão đạo sĩ nhìn thấy chân tướng sự việc.
Đương nhiên, những hình ảnh liên quan đến nguyên lý m Dương Lôi Bạo Phù đều đã bị xóa bỏ.
Tất cả những gì xảy ra trong điện Thánh chủ ngày hôm đó đang tái diễn.
Tâm thái của lão đạo sĩ đang nổ tung!
...
“Nếu ta mà hối hận ta sẽ là cháu đệ!”
“Gọi thử một câu ông nội nghe xem nào!”
“Ông nội!”
“Chia cũng được, nhưng huynh nhất định phải đồng ý ba điều kiện.”
“Nếu sư huynh từ chối dạy Thẩm Thiên luyện thể thuật, coi như từ bỏ giao dịch.”
“Giờ sư huynh ta không có tâm trạng dạy hắn luyện thể thuật gì đó.”
“Nếu ta hối hận, ta là cháu đệ!”
“Bổn tọa đâu có vi phạm lời hứa.”
Chiếu đến đoạn cuối cùng, hình ảnh dừng lại, đoạn hình ảnh này quay lại hơi nhanh.
Lôi Đình Tiên Quang ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ không còn dao động kịch liệt nữa.
Thậm chí giọng ông ta còn hơi run rẩy: “Sư huynh xem đi, bổn tọa cũng đâu vi phạm lời hứa.”
Giờ khắc này, dù tâm tính lão đạo sĩ có tốt mấy thì mặt cũng đỏ bừng lên: “Lão tử liều mạng với ngươi.”
Ngay lúc lão đạo sĩ giương nanh múa vuốt chuẩn bị ra tay đánh nhau Thần Tiêu Thánh Chủ bỗng nhiên sững sờ.
Thánh chủ lệnh trong ngực ông ta chậm rãi trôi ra, trên lệnh bài hiện ra hư ảnh.
Đó là bóng dáng Trương Vân Hi: “Phụ tôn, Hi nhi có việc bẩm báo.”
Thần Tiêu Thánh Chủ hít sâu một hơi, Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài dần khôi phục lại bình tĩnh.
...
Mặc dù trong lòng lão đạo sĩ đang phẫn nộ, nhưng cũng biết đang lúc nói chuyện chính sự cần để lại thể diện cho sư đệ.
Nếu không, sư đệ sẽ thật sự đánh ông ta.
Tin tức của lệnh bài kết nối, Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Hi nhi, chuyện gì xảy ra?”
Trương Vân Hi nói: “Phụ tôn, bình nguyên Mê Vụ xảy ra biến động, một lượng lớn Phược Tiên đằng Nguyên Anh kỳ vây công thành chủ.”
Thần Tiêu Thánh Chủ như có điều suy nghĩ: “Phược Tiên đằng Nguyên Anh kỳ? Ta sẽ thông báo cho Phương Thường và Vân Đình đến trợ giúp con!”
Trương Vân Hi lắc đầu: “Chỉ sợ không đủ, biến cố lần này rất khó giải quyết, nữ nhi cảm thấy e là không hề đơn giản. Bây giờ Vân Địch sư đệ và những sư đệ có Hỗn Nguyên Thần Lôi khác đều bị vây trong thành Mê Vụ.”
Thần Tiêu Thánh chủ hờ hững nói: “Bị nhốt rồi sao? Cũng được, lát nữa bổn tọa bảo Bích Liên sư huynh đến đó một chuyến.”
Trương Vân Hi bổ sung: “Không chỉ thế, Thẩm Thiên sư đệ cũng ở thành Mê Vụ, hơn nữa đã mất liên hệ với chúng con một ngày một đêm.”
Đột nhiên, Lôi Đình Tiên Quang xảy ra ba động kịch liệt chưa từng có, suýt nữa thì sụp đổ.
Thần Tiêu Thánh chủ: “Thành Mê Vụ, không sai chứ!”
“Đợi đấy, bổn tọa lập tức đến ngay!”