Chương 259 Dao Trì thánh địa, cố nhân đến thăm! (1)
Bốp!
Bốp Bốp Bốp!
Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp Bốp!
m thanh giòn giã vang lên từ phòng của Thẩm Thiên.
Tần Vân Địch híp mắt cười, nói: “Sư huynh cảm thấy cây súng này như thế nào?”
“Dựa theo lời nhắc nhở của huynh, mẫu tôn đã đặc biệt thêm Tiêu m trận pháp cho cây súng này, để tránh tạo ra âm thanh quá lớn.”
Thẩm Thiên gật đầu, nhìn cái khiên bị mình đánh đến nỗi biến dạng, gương mặt thể hiện sự hài lòng.
Đây là cái khiên mà Thẩm Thiên nhặt được khi gặp đại nạn ở Mê Vụ thành, chắc là do người chủ đánh rơi.
Thẩm Thiên có truyền thống không lãng phí nên lấy tấm khiên này về luôn.
Có thể thấy rõ mồn một những lỗ đạn trên mặt tấm khiên, có chỗ thì bị bắn xuyên qua luôn.
Quá rõ ràng, uy lực của m dương liên xạ thần thương thật sự rất tốt.
Một điều khó có được ở cây súng này chính là, độ giật của súng không mạnh, Thẩm Thiên hoàn toàn có thể khống chế được trong tay.
Thẩm Thiên bắn một hơi mười phát súng lên tấm khiên này, mỗi phát đều nhắm trúng mặt khiên, không hề bắn trượt vào người Tần Vân Địch đang đứng bên cạnh.
So với cây m dương phá yêu thương bình thường, bắn một phát xong phải nghỉ một chút mới bắn được phát thứ hai.
Thì khoảng cách giữa hai lần bắn và tỷ lệ bắn chính xác của cây m dương liên xạ thần thương này cao hơn rất nhiều.
Bởi vì cây súng này chỉ là hàng mẫu nên được chế tạo một cách sơ sài.
Nhưng rõ ràng là nó đã sở hữu công năng của một cây súng trường tự động.
Đúng là Tần Vân Địch có tài năng thiên phú, kết hợp với trình độ luyện khí của Kim Liên thiên tôn, việc nghiên cứu phát triển vũ khí trở nên đơn giản hơn.
Dường như Thẩm Thiên nhìn thấy cách mạng nổi dậy hưng thịnh của những tu sĩ cấp thấp.
Đương nhiên, uy lực của m dương phá yêu thương và m dương liên xạ thần thương đối với những tu sĩ cấp thấp là mạnh, nhưng lại không thể ảnh hưởng đến cả một tu tiên giới.
Vì khí hydro kết hợp với linh khí, cho dù có nén chặt đến đâu cũng chỉ phá được Kim Đan pháp vực.
Còn đối với những tu sĩ Nguyên Anh kỳ như Huyết Văn tôn giả sẽ chỉ phát huy được hiệu quả khi đánh úp bất ngờ.
Thậm chí tốc độ tấn công của vũ khí này hoàn toàn không thể bì được với tốc độ tránh né và phòng ngự của tu sĩ Nguyên Anh kỳ.
Cấp Tôn Giả có thể dễ dàng đối phó với đòn tấn công này.
Muốn uy hiếp đến tôn giả Nguyên Anh kỳ và thiên tôn ở tầng lớp cao hơn, e là phải dùng đến súng lade, bom ánh sáng thậm chí là vũ khí hạt nhân mới được.
Thậm chí Thẩm Thiên cũng không chắc là vũ khí hạt nhân có uy hiếp được thiên tôn không nữa.
Dù sao thì theo Thẩm Thiên thấy, sức chiến đấu của Đằng Mẫu Lục Cơ và Càn Dương kiếm tôn có thể gọi là tên lửa hình người rồi.
Cho dù là sức chiến đấu hay phòng ngự đều có thể giết mười mấy tên Nguyên Anh kỳ trong nháy mắt.
Dựa vào thực lực của bọn họ thì chỉ cần không rơi vào khu trung tâm của vụ nổ thì đoán chừng là có thể dễ dàng né tránh được.
Còn về bức xạ của vũ khí hạt nhân, Thẩm Thiên bày tỏ: đối với tu sĩ chắc nó không có sức uy hiếp lớn!
Vì thế Thẩm Thiên quyết định: cuộc nghiên cứu phát triển về vũ khí sinh nhiệt đến đây thôi!
Dù sao thì sau này mà không có xảy ra sơ suất gì, thì mình chắc chắn có thể trở thành thiên tôn Hóa Thần kì kia mà.
Tăng đủ khí vận thì có thể độ kiếp thành Thánh nhân, phi thăng thành tiên.
Đến lúc đó thì không cần phải bỏ gần tìm xa, điều khiển vũ khí hạt nhân gì đó, ô nhiễm môi trường.
Dù sao thì chế tạo những vũ khí công nghệ cao đó cũng tốn thời gian lắm.
Vậy đi!
Thẩm Thiên thừa nhận, dựa vào kiến thức nông cạn về vật lí và hóa học của mình thì chỉ có thể tạo ra vũ khí điện giải ở cái tu tiên giới này thôi.
Dù sao thì một thanh niên trẻ tuổi bình thường làm sao biết cách chế tạo súng lade? Chế tạo vũ khí hạt nhân?
Cái vũ khí điện giải cũng là do sau khi Thẩm Thiên nhìn thấy bức tranh cơ duyên của Tần Vân Địch mới nghĩ ra được.
Còn kiến thức những lĩnh vực khác, sớm đã chữ thầy trả thầy rồi!
Sau khi trả m dương liên xạ thần thương lại cho Tần Vân Địch, Thẩm Thiên lãnh đạm nói: “Vân Địch sư đệ, đệ làm tốt lắm.”
“Giá trị thực dụng của cây m dương liên xạ thần thương này cao hơn cả m dương phá yêu thương, sau này sẽ giúp ích cho việc nghiên cứu, nhưng nhất định phải để Kim Liên thiên tôn chú ý đến mức độ bảo mật của kĩ thuật hạt nhân này.”
Tần Vân Địch híp mắt cười: “Sư huynh yên tâm, Vân Địch hiểu rồi.”
Thẩm Thiên gật đầu: “Phương hướng nghiên cứu tiếp theo của chúng ta là đầu tư vào tính ổn định của m dương liên xạ thần thương.”
“Ngoài ra, không cần vội đưa m dương liên xạ thần thương và m dương phá yêu thương tung ra thị trường, m Dương Lôi Bộc phù là đủ rồi.”
“Tuy vũ khí này chỉ uy hiếp được những Kim Đan yếu, nhưng những tu sĩ dưới Kim Đan mới là lực lượng chính ở Đông Hoang.”
Thần Tiêu Thánh Chủ tạo ra m Dương Lôi Bộc phù là để chiếm thị phần dựa vào sún.
Miếng bánh đó đã đủ lớn rồi!
Nếu còn trắng trợn tung ra m dương phá yêu thương, chắc chắn sẽ dẫn đến sự phản đối của tu sĩ cả Đông Hoang.
Dù sao thì người ta đã khổ luyện mấy trăm năm mới lên được đến Kim Đan.
Một tên Trúc Cơ kì như ngươi bắn một phát đã tiễn người ta đến Tây Thiên, bảo người ta nghĩ làm sao?
Sau này, những người tu tiên không có thiên phú tu luyện sẽ ngừng luôn cả việc rèn luyện thân thể, gia tăng tuổi thọ à?
Dần dà, Thần Tiêu Thánh tử sẽ bị ‘dị đoan’?
Nếu vậy thì chưa chắc là chuyện tốt.
Tuy Tần Vân Địch không hiểu tại sao Thẩm Thiên lại an bài như vậy, nhưng lời của sư huynh nói chắc chắn là không sai!
Tần Vân Địch thu m dương liên xạ thần thương vào nhẫn Không Gian, gật đầu nói: “Vâng, thưa sư huynh, Vân Địch hiểu rồi!”
Thẩm Thiên gật đầu: “Chiến trường Thượng Cổ, nguy hiểm trùng trùng, đệ tử của môn phái chúng ta đã được vũ trang ổn thỏa hết chưa?”
Tần Vân Địch đáp: “Vâng, sư huynh yên tâm.”
“Lần thí luyện trên chiến trường Thượng Cổ này, Thánh Chủ đặc biệt mở ‘dịch vụ vay mượn’ cho tất cả những sư đệ tham gia vào trận thí luyện. Ai cũng có thể vay mượn linh thạch để mua m dương lôi bộc phù và m dương phá giáp đạn.”
“Hiện tại, tất cả các đệ tử đều đã được vũ trang đầy đủ, một chọi mười không thành vấn đề!”
Nhìn gương mặt đầy tự hào của Tần Vân Địch, Thẩm Thiên hãi lòng gật đầu.