← Quay lại trang sách

Chương 302 Thẩm Huynh đúng là đứa con khí vận!!! (2)

Toàn bộ hộp đều được chế tạo từ linh thạch, chạm trổ rồng phượng và điêu khắc hoa văn dị tượng thần thú của mười đại hộ pháp ở Thần Tiêu Thánh Địa.

Bên trong hộp có một cái bình là cực phẩm linh ngọc linh kim khảm chế thành, cũng là kim tương ngọc vô giá.

Chỉ riêng việc chế tạo cái bình thành phẩm đã giá trị nghìn viên linh thạch, có thể nói vô cùng xa hoa và quý giá.

Thẩm Thiên mỉm cười nói: "Cái bình này chứa 100 cân Niết Bàn thánh dịch do Phệ Tiên Đằng cấp Thánh xếp hạng thứ 9 trong Bảng xếp hạng linh mộc biến thành, có thể tái tạo máu thịt, xương cốt, trị liệu vết thương."

"Hôm nay tặng cho Khổng Mộng tiên tử xem như bằng chứng giao hảo của Thần Tiêu Thánh Địa và Khổng Tước Thần tộc, hy vọng tiên tử không chê."

Phệ Tiên đằng đứng thứ chín trong Bảng xếp hạng linh mộc? Còn là cấp Thánh?

Loại Niết Bàn thánh dịch do niết bàn biến thành này có giá trị vô lượng đó!

Nhìn Thẩm Thiên lấy món đồ quý giá ra, các thiên kiêu đến từ Vũ tộc ở Nam Cương đều sợ ngớ người.

Ban đầu, bọn Hạc Vô Sương và Bạch Linh đều phẫn nộ vô cùng vì thấy Thẩm Thiên bắt chẹt 50 triệu viên linh thạch của Kim Vũ.

Dù sao mọi người đều là Nam Cương Vũ tộc, thấy Kim Vũ bị bắt nạt nên nảy sinh cảm xúc bầu ơi thương lấy bí cùng, buồn bực thay.

Nhưng lúc này, hầu hết bọn họ chỉ thấy chấn động.

Hóa ra Thần Tiêu thánh tử vốn khinh thường 50 triệu linh thạch kia.

Người ta thuận tay có thể bỏ ra 100 cân Niết Bàn thánh dịch, giá trị này há có thể là thứ linh thạch so sánh được sao?

Đối với vô số đại năng sắp cạn tuổi thọ mà nói, bao nhiêu linh thạch cũng không cám dỗ bằng 100 cân Niết Bàn thánh dịch.

Cái này đúng là bảo vật vô thượng có thể đổi lấy tuyệt thế tiên kinh, giá trị không thua gì thần quang bội.

Không hổ danh là Thần Tiêu thánh tử, ra tay hào phóng thật!

"Này... Vậy thì thật ngại quá!"

Khổng Mộng ngơ ngác nhìn chiếc hộp trong tay Thẩm Thiên, còn có chữ ký mạnh mẽ của Thẩm Thiên trên đó nữa.

Đúng là Thẩm huynh, chữ viết cũng thật ghê gớm.

Không đúng, là do cái này quá đẹp mắt!

Thẩm Thiên mỉm cười nói: "Khổng Mộng tiên tử đồng ý thay mặt quý tộc cùng nhau giao hảo với bản Thánh Địa. Bản Thánh Địa xưa nay đều hào phóng tặng quà cho bạn bè."

"Hy vọng sau khi tiên tử trở về Nam Cương có thể truyền bá triết lý "bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, hữu nghị hài hòa" thay Thần Tiêu Thánh Địa."

"Thần Tiêu Thánh Địa ta và Khổng Tước Thần tộc đều có sở trường về Ngũ Hành Thần Pháp, lẽ ra nên giao lưu trao đổi nhiều hơn."

Được rồi!

Thực ra Thẩm Thiên đang thèm muốn bản Ngũ Sắc Thần Quang hoàn chỉnh.

Khổng Mộng nói không sai, vì Thẩm Thiên có tứ đại kỳ vật nên rất thích hợp với Ngũ Sắc Thần Quang.

Nếu có thể học được bản Ngũ Sắc Thần Quang hoàn chỉnh, công có Hỗn Nguyên Thần Lôi, thủ có Ngũ Sắc Thần Quang thì dù có cầm Phượng Hoàng pháp đến hắn cũng sẽ không đổi!

Ngoài ra, trên đỉnh đầu Khổng Mộng mang vòng khí vận vàng với ánh sáng tím, làm Thẩm Thiên thấy vô cùng nóng mắt. Đây chắc chắn là một cây rau hẹ cứng cáp chưa từng có.

Ký khế ước và giao thiệp tốt với Khổng Mộng sẽ hết sức có lợi cho sự phát triển sau này!

Sự thật chứng minh Thẩm Thiên không hề đoán sai, sau khi Khổng Mộng thu được 100 cân Niết Bàn thánh dịch thì trên đỉnh đầu xuất hiện thêm một vòng quầng sáng màu tím.

Mà hình ảnh cơ duyên trên đỉnh đầu nàng càng rõ ràng hơn, điều đó làm Thẩm Thiên lòng nóng như lửa đốt.

Đương nhiên có người yêu thích thì cũng có người căm phẫn.

Trứng rồng đen bên cạnh lúc này đã nhảy đến mức sắp nổ tung.

Ngao Băng mặc váy đen nhỏ nổi trận lôi đình: "Thẩm Thiên, tiểu tử không có lương tâm này!"

"Bổn cung đã ký kết khế ước Long thần với ngươi, toàn bộ "Chân Long đế kinh" ngoại trừ thiên chương cấm kỵ đều truyền thừa cho ngươi hết."

"Kết quả ngươi đến một giọt Niết Bàn thánh dịch cũng chưa từng cho ta, hiện tại cô gái ngực phẳng này mới truyền cho ngươi nửa bộ Khổng Tước kinh vậy mà ngươi đã cho nàng nhiều thánh dịch như vậy?"

"Tại sao ngươi dám đối xử với bổn cung như vậy? Ngươi làm vậy là đang sỉ nhục tôn nghiêm Long tộc ta!"

"Bổn cung mặc kệ, bổn cung cũng muốn, bổn cung muốn nhiều hơn nha đầu kia!"

Thẩm Thiên bất đắc dĩ nói: "Bây giờ tiền bối ngươi còn chưa phá xác, bảo ta làm cách nào cho ngươi đây?"

Trứng nhỏ màu đen rất hưng phấn nhảy không ngừng: "Đào hố đổ thánh dịch vào để ta ngâm mình ở bên trong!"

"Nhất định phải cho bổn cung ngâm thật tốt với thật nhiều thánh dịch!"

"Như vậy năng lượng hấp thu mới đủ để bổn cung nhanh chóng phá xác."

"Đợi bổn cung phá xác xong sẽ bảo bọc ngươi, để ngươi đi khắp năm vực!"

"Còn nữa, không phải ta đã nói với ngươi rồi sao! Cái gì mà tiền bối, gọi tỷ, gọi tỷ tỷ đi!"

Nhìn Ngao Băng nhảy về phía trước, khóe miệng Thẩm Thiên khẽ nhếch, đồ chơi này mà là thánh nhân Long tộc nghìn năm trước sao?

Lẽ nào bộ não của yêu tộc niết bàn sẽ strở nên ngu ngốc? Hay cái đầu bị Thiên Tru kiếm cắm một vạn năm của Ngao Băng đã khiến con hàng này trở nên bại não rồi?

Chẳng qua lời của Ngao Băng cũng có vài phần đạo lý.

Truyền thừa chí cao "Chân Long đế kinh" của Long tộc người ta cũng đa truyền cho Thẩm Thiên, ngoại trừ thiên chương cấm kỵ mà chỉ tộc trưởng có thể học thì những cái khác đều đã truyền.

Về tình về lý Thẩm Thiên không nên bên nặng bên nhẹ, khiến người ta cảm thấy bất công.

Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên lấy ra một lọ Niết Bàn thánh dịch từ Thương Minh giới, đào một hồ trên mặt đất rồi đổ ùng ục vào trong.

Nguồn năng lượng dư thừa bất ngờ tuôn ra từ Niết Bàn thánh dịch để tất cả mọi người xung quanh lộ vẻ thèm nhỏ dãi.

"Hắn đã cho trước nhiều thế mà vẫn còn rất nhiều nha!"

Bạch Linh nuốt ngụm nước bọt, nói thật ra nàng cũng muốn!

Chỉ là không thực sự dám đòi.

Trứng rồng màu đen thấy hồ Niết Bàn thánh dịch liền lanh lẹ nhảy thẳng vào trong hố.

Ùng ục…

Ùng ục ùng ục…

Ùng ục ùng ục ùng ục…

Mặt ngoài trứng rồng không ngừng nổi bong bóng nước, chất lỏng màu trắng bạc mạnh mẽ đi vào bên trong trứng được Ngao Băng hấp thụ điên cuồng.