← Quay lại trang sách

Chương 312 Làm như ta không nhìn thấy mưu đồ của ngươi? (1)

Tu sĩ Trúc Cơ kỳ của nhà ngươi có thể một kiếm chém chết Huyết Ma Nguyên Anh kỳ sao?

Điên à!

Hắc Nguyên cảm nhận được vẻ mặt cổ quái của Ngũ đại hộ pháp phía sau mặt liền đen lại, hắn ta biết bọn này đang suy nghĩ gì.

Hắc Nguyên hừ lạnh nói: “Đừng nóng vội, Huyết Ma không dễ dàng bị giải quyết như vậy đâu, thủ đoạn của Tà Linh giáo Thần Tiêu Thánh tử sao có thể so sánh được chứ!”

Hít sâu một hơi, Hắc Nguyên lấy từ trong ngực ra một cái lệnh bài, bắt đầu nhẹ nhàng niệm chú ngữ.

Cùng lúc đó, Thẩm Thiên cũng đã chặt đứt được dây thừng máu trên người mọi người, cứu hết tất cả các đệ tử ra.

Các đệ tử tiên môn sống sót sau tai nạn vừa nhìn thấy bóng dáng Thẩm Thiên đã cảm động đến mức lệ nóng doanh tròng.

“Là Thần Tiêu Thánh tử Thẩm sư huynh, là Thẩm sư huynh đánh chết con quái vật này cứu chúng ta ra sao!”

“Thẩm sư huynh anh tuấn quá, có thể được Thẩm sư huynh cứu lần này gặp nguy hiểm cũng đáng!”

“Huhuhu, cảm động quá đi thôi! Không ngờ sư huynh thật sự có thể mạo hiểm vì chúng ta!”

“Đây là Huyết Ma Nguyên Anh kỳ đấy, sư huynh giết nó chắc chắn phải trải qua trận huyết chiến gian khổ mà người ta khó có thể tưởng tượng được, thật khiến người ta cảm động quá!”

“Thẩm sư huynh, ta là Lam Hà đệ tử chân truyền tân nhiệm của Đan Hà động thiên, ân cứu mạng không thể báo đáp, nguyện lấy thân báo đáp sư huynh!”

“Lấy thân báo đáp? Ngươi xứng sao? Sư huynh, ân cứu mạng không thể báo đáp, ta nguyện đi theo sư huynh làm nô làm tỳ làm trâu làm ngựa, báo đáp sư huynh!”

“Còn cả ta nữa, Thẩm sư huynh. Ta tuy thân nam nhi nhưng chỉ cần sư huynh nói một câu, nguyện vì sư huynh lên núi đao xuống vạc dầu, để báo đáp ân cứu mạng của sư huynh!”

“Ta cũng vậy!”

...

Kim Vũ nhìn những đệ tử tiên môn cảm động đến rơi nước mắt bên cạnh Thẩm Thiên thì vẻ hoang mang trên mặt càng đậm hơn!

Ngay cả đám nhân tộc gian manh xảo trá này còn biết có ơn phải báo, hắn ta đường đường là thiên kiêu của Kim Sí Đại Bàng tộc sao có thể lấy oán trả ơn được cơ chứ!

Cũng được, Khổng Mộng tiên tử nói không sai!

Oan có đầu nợ có chủ, Bích Liên Thiên tôn tạo nghiệt không nên giận lây sang Thẩm Thiên.

Bổn điêu nợ Thẩm Thiên một mạng, sau này nếu thật sự đánh bại được Thẩm Thiên cùng lắm tha cho hắn một con đường sống là được.

Nghĩ tới đây, trong lòng Kim Vũ như buông được gánh nặng gì đó, nhẹ nhàng thở phào.

Hắn ta nhìn về phía Thẩm Thiên, hừ lạnh một tiếng: “Họ Thẩm kia, đừng tưởng ngươi đã cứu ta thì ta sẽ cảm kích ngươi! Sau này ta thần thông đại thành, nhất định phải đánh bại...”

Kim Vũ còn chưa nói hết câu, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi: “Cẩn thận!”

Hắn ta đột nhiên lao về phía Thẩm Thiên, kim quang trên tay phải như thần đao chém về phía những xúc tu huyết sắc sau lưng Thẩm Thiên.

Đoàng!

Không có vũ khí trong tay, sức chiến đấu của Kim Vũ sụt giảm nghiêm trọng.

Chẳng những không thể chặt đứt những xúc tu huyết sắc kia mà tay phải còn bị trói chặt.

Ngay sau đó, càng nhiều xúc tu lao đến bó chặt lấy Kim Vũ biến hắn ta thành chiếc bánh chưng.

Thẩm Thiên nhìn Huyết Ma từ dưới mặt đất chậm rãi đứng dậy, thậm chí còn nối lại đầu thì khóe miệng không khỏi giật giật.

Con mẹ nó, thứ quái vật gì vậy?

Sao bị chặt đầu rồi mà vẫn chưa chết?

Thẩm Thiên nhìn Kim Vũ bị trói chặt liền bất đắc dĩ đỡ trán, cũng cảm thấy hơi phân vân.

Tên thiên kiêu Bằng tộc này đúng là xui xẻo, vừa được cứu ra đã bị trói lại.

Hơn nữa giờ những tu luyện giả nhân tộc đều đã được cứu ra.

Chỉ có tên này là cuối cùng vẫn rơi vào nguy hiểm.

Haizz, đúng là hơi khó đỡ mà!

“Tất cả mọi người lui sang một bên đi, chú ý tự giữ an toàn cho bản thân.”

Thẩm Thiên nghiêm túc nhìn Huyết Ma trước mặt, bên ngoài cơ thể chậm rãi ngưng tụ ra Ngũ Lôi Thần Thú giáp.

Đối với Huyết Ma có thể so với tu sĩ Nguyên Anh kỳ nhân tộc này mà nói, trong lòng Thẩm Thiên không hề khinh thường, hắn luôn nghiêm túc chuẩn bị nghênh đón kẻ địch.

Dù sao trong tất cả những kẻ địch Thẩm Thiên dùng thực lực bản thân đối kháng thì Huyết Ma này là mạnh nhất!

Đặc biệt là Huyết Ma này dù bị chặt đầu, phanh thây mổ bụng mà nó vẫn không chết, lại còn nhanh chóng bật dậy nhảy nhót tưng bừng như vậy.

Loại sinh mệnh lực này thực sự quá khó chơi trong cuộc chiến sinh tử.

Phù!

Ôi a ôi a ôi a!

Huyết Ma tiếp tục nối đầu, trông vô cùng phẫn nộ.

Nó nhìn Thẩm Thiên và Bích Thủy Kiếm, dưới cốt giáp màu máu bắn ra hàn quang.

Hai cú đấm như cự thạch đột nhiên đánh về phía Thẩm Thiên, cú đấm ấy còn chưa tới gần mà kình phong đã vang lên ù ù.

Rõ ràng, nếu cú đấm này đánh trúng e là dù núi lớn mấy cũng bị sụp đổ.

Đương nhiên Thẩm Thiên sẽ không bị Huyết Ma đánh trúng đơn giản như vậy, dù sao đây đây cũng là quái vật cường đại cấp Nguyên Anh kỳ, chắc chắn không phải tầm thường!

Quang mang của Ngũ Lôi Thần Thú giáp phát sáng, cơ thể Thẩm Thiên đột nhiên hóa thành tàn ảnh né tránh cú đấm của Huyết Ma.

Cùng lúc đó, ánh sáng của Bích Thủy Kiếm trong tay hắn bùng sáng, chém thẳng vào cổ tay Huyết Ma.

Cảm giác ngăn cản quen thuộc, thậm chí còn mạnh hơn cả lúc đánh lén ban nãy.

Tuy nhiên dưới kiếm cương huyết sắc trong tay Thẩm Thiên, cổ tay Huyết Ma vẫn miễn cưỡng bị chặt đứt.

Máu tanh hôi bắn tung tóe, Huyết Ma rên lên một tiếng đau đớn, cơ thể lảo đảo lui lại, rõ ràng đã rơi vào thế hạ phong.

Có điều Thẩm Thiên phát hiện, cổ tay bị đứt của Huyết Ma liền hóa thành vô số giọt nước máu cuốn về phía bản thể Huyết Ma.

Chỉ trong chốc lát ngắn nủi, cổ tay vốn bị đứt một lần nữa mọc ra ở miệng vết thương giống như chưa từng bị hề hấn gì.

...

“Thẩm Thiên, trước khi ngươi vào chiến trường thượng cổ không xem trước chiến lược à?”

“Loại Huyết Ma Nguyên Anh kỳ này có thân bất tử.”

“Chỉ khi nào đâm xuyên qua tim nó mới giết chết nó được!”

Vết thương trên ngực Huyết Ma vẫn chưa hoàn toàn khép miệng, Kim Vũ bị mười mấy sợi dây thừng máu quấn chặt chui đầy vào bụng điên cuồng hét lên.

Khóe miệng Thẩm Thiên giật giật, liếc nhìn Kim Vũ: “Mấy chuyện này sao bổn Thánh tử có thể không biết?”

“Yên tâm! Trong lòng ta nắm chắc, chẳng qua đang tìm cơ hội thôi! Bình tĩnh đi!”

Bình tĩnh cái đầu ngươi ấy!

Kim Vũ khóc không ra nước mắt, điên quá!

Quái vật này đang nhét bổn điêu vào bụng đây này!

Ngươi không thể đánh với Thẩm Thiên cho xong trước à? Một bên vào một bên ra thú vị lắm sao!