← Quay lại trang sách

Chương 327 Sư tôn thần thông quảng đại, đệ tử cam bái hạ phong (1)

Tầng bảy Chiến Thần Tháp, trước huyền quan kính.

Thẩm Thiên nghẹn họng trân trối nhìn Diệp Kình Thương đang kiểm kê bảo vật.

Giờ hắn hơi nghi ngờ, có phải tên này là tên họ Mã nào đó vừa xuyên qua không?

Tên này vạn năm nay nhờ vào lôi đài Chiến Thần e đã kiếm được không ít từ việc PK đám thiên kiêu kia!

Diệp Kình Thương thấy vẻ mặt kỳ lạ của Thẩm Thiên thì bình tĩnh nói: “Đừng nhìn ta, những thứ này đều dùng để tu bổ cho Chiến Thần Tháp.”

Lúc Chiến Thần Tháp từ Tiên giới rơi xuống đã bị nứt ra, vạn năm này để duy trì cho Chiến Thần Tháp không bị sụp xuống, có trời mới biết ông đã tiêu hao bao nhiêu tài nguyên.

Thẩm Thiên khẽ lắc đầu: “Ta muốn hỏi thiết lập sắp xếp đối thủ trên lôi đài này thật sự ngẫu nhiên sao?”

Diệp Kình Thương nhìn Thẩm Thiên, thỏa mãn gật đầu: “Trẻ nhỏ dễ dạy, trẻ nhỏ dễ dạy!”

Ê, ê, ê, ngươi nhìn ta với ánh mắt người đồng đạo là như thế nào?

Bổn Thánh tử là người phúc hậu, không đi lừa đảo như vậy nhé!

Trẻ nhỏ dễ dạy cái đầu ngươi!

Thẩm Thiên nhìn Diệp Kình Thương mặc bộ đồ tím trông như cao nhân đắc đạo nhưng miệng lại không nói được một câu nghiêm túc thì cảm thấy ở cùng với tên này quá không an toàn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị bán đi.

Đợi đã, sao tự nhiên cảm thấy có gì đó không ổn.

Thẩm Thiên nhìn chằm chằm Diệp Kình Thương, nói: “Tiền bối, trước đó tiền bối nói chỉ cần ta mở miệng, Chiến Thần Tháp này sẽ là của ta à? Có điều kiện gì không?”

Diệp Kình Thương đảo mắt: “Điều kiện? Chẳng có điều kiện gì cả, làm gì có điều kiện gì? Không có.”

Thẩm Thiên không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Diệp Kình Thương.

Lão giả áo tím Diệp Kình Thương dường như bị nhìn chằm chằm đến mức chột dạ nên bất đắc dĩ nói:

“Được rồi, bổn tọa nói thẳng với ngươi nhé!”

“Đúng là không có điều kiện gì thật, có điều Chiến Thần Tháp này khi ở Tiên giới đã bị hao tổn nghiêm trọng, khắp người đều là vết nứt, cần tiêu hao linh khí tu bổ.”

“Cho nên nếu ngươi thật sự bị buộc lại với Chiến Thần Tháp thì cách một thời gian phải truyền cho nó chút linh khí.”

“Không cần nhiều quá đâu, chỉ cần duy trì cho thân tháp không sụp đổ là được.”

“Nếu không, nó có thể sẽ tiếp tục nứt ra.”

Bị hao tổn nghiêm trọng, cách một thời gian phải truyền cho nó chút linh khí, nếu không sẽ bị sập?

Thẩm Thiên nhìn ánh mắt né tránh của lão già áo tím thì thấy lời này của ông không đáng tin lắm.

Cái Chân Tiên khí có thể đè chết người này mà chắc chắn chỉ tiêu hao chút linh khí thôi chứ không phải vài trăm triệu chút à?

Tưởng ta bị úng não à?

Hơn nữa, Thẩm Thiên nhìn lại Thiên Tru kiếm trong phổi, ngay cả một Chuẩn Tiên khí sau khi nhận chủ cũng tiến vào trong cơ thể.

Nếu hắn thật sự nhỏ máu nhận chủ Chiến Thần Tháp này, có lẽ nào nó cũng chạy vào trong cơ thể hắn?

Không cho linh khí sẽ vỡ nát? Vỡ nát ở đâu?

Rốt cuộc là vỡ nát hay nổ tung đây?

Diệp Kình Thương thấy vẻ mặt Thẩm Thiên khác lạ liền lộ vẻ nghiêm túc.

Ông hừ lạnh nói: “Sao? Chắc ngươi tưởng bổn tọa muốn lừa linh thạch của ngươi mới bảo Chiến Thần Tháp nhận ngươi làm chủ đúng không?”

Diệp Kình Thương hận không thể nào nói rõ được lý lẽ: “Nên biết, dù là ở Tiên giới thì Chiến Thần Tháp cũng là chí bảo vô số người tha thiết ước mơ, giá trị của nó cỡ như ngươi căn bản không thể nào tượng tượng được.”

Thẩm Thiên nhìn Diệp Kình Thương, hắn cứ cảm thấy lão già này đang thẹn quá hóa giận.

Dù sao cũng đang trên địa bàn người ta, hắn cũng không nên chọc giận lão già này.

Nếu không, e là hắn sẽ bị lão già này cướp sạch mất!

Thẩm Thiên ngẫm nghĩ, phối hợp hỏi: “Tiền bối nói tháp này là chí bảo, không biết có tác dụng gì?”

Diệp Kình Thương ngạo nghễ nói: “Tháp này chính là do chủ nhân đời đầu của Chiến Thần cung dùng Thái Sơ Tử Khí luyện ra, có thể trấn áp, luyện hóa tất cả năng lượng kỳ dị giữa trời đất.”

“Cho dù lúc này Chiến Thần Tháp gần như sụp đổ, nhưng vạn năm qua hấp thu linh khí đã đủ để nó khôi phục một chút năng lượng.”

“Bây giờ Chiến Thần Tháp còn có thể phát ra ba lần công kích, cho dù Chân Tiên cũng có thể ma diệt!”

Chậc!

Chân Tiên cũng có thể ma diệt?

Thẩm Thiên không khỏi hít một hơi lạnh.

Nên biết Chân Tiên là khái niệm gì, còn mạnh hơn của Thánh nhân!

Chỉ sau khi vượt qua hai mươi cấp lôi kiếp thành công thì nhục thân mới chuyển hóa thành cơ thể tiên nhân.

Tiên đạo đại thừa giả toàn thân phải không còn khí tức phàm nhân nữa thì mới có tư cách xưng là Chân Tiên.

Sau khi chuyển hóa nhục thân thành cơ thể Tiên Nhân thì sẽ bị giới Tu tiên bài xích, cùng lắm chỉ có thể lưu lại ba ngàn năm.

Trong ba ngàn năm này nhất định phải phi thăng tiên giới rời đi, nếu không sẽ bị thiên đạo nơi này mạt sát.

Nhìn khắp ngũ vực hiện nay, giờ có còn Chân Tiên nào lưu lại không cũng không rõ.

Nói cách khác, có tháp này trong tay thì chính là con át chủ bài tuyệt đối!

Thẩm Thiên bày tỏ mình động lòng rồi, dù sao đồ chơi giữ mạng có ai mà ngại nhiều?

Hình như Diệp Kình Thương rất hài long với phản ứng của Thẩm Thiên.

Ông tiếp tục nói: “Mới thế đã động lòng rồi? Chẳng có tiền đồ gì cả!”

“Chỉ Chân Tiên thì đã là gì, lúc Chiến Thần Tháp ở thời kỳ đỉnh phong, tồn tại cấp bậc này chỉ búng tay một cái là có thể trấn sát cả một đám.”

“Tác dụng lớn nhất của Chiến Thần Tháp đối với bổn môn là nó có thể in dấu sức chiến đấu của mỗi một người vào tháp lịch luyện và bảo tồn lại trong tháp.”

“Ở trong Chiến Thần Tháp này, ngươi có thể đọ sức với các tuyệt thế thiên kiêu của vạn năm nay, cũng quen thuộc với sát chiêu của từng chủng tộc.”

“Bách chiến bất tử, có thể thành tướng! Ngàn trận bất tử có thể thành vua!”

“Thiên kiêu thật sự của Tiên giới so trình độ tu vi cao thấp nhất thời luôn là thứ yếu, phải rèn luyện để trở thành vô địch chí tôn trong cùng giai mới là mấu chốt.”

“Lần lượt đấu với các thiên kiêu khác chính là cách nhanh nhất, trực tiếp nhất để trở thành chí tôn.”