← Quay lại trang sách

Chương 355 Kinh tế xung quanh tháp Chiến Thần (2)

Đầu tiên, tháp Chiến Thần là vật phẩm tiên giới bản thân nó là một trong những bảo vật trân quý nhất năm vực giá trị có thể xem là cực lớn."

"Một khi nó được trưng bày bên ngoài cửa bản môn, ta tin tưởng sẽ có rất nhiều tu sĩ nghe tiếng tăm đến ngắm tháp Chiến Thần."

"Có thể những người này không phải là thiên kiêu nên không có tư cách gì tiến vào tu luyện bên trong tháp, nhưng đây không phải ý chính."

"Người đến là khách, bản môn có thể sắp xếp các đệ tử đăng ký tiếp đãi đồng thời xây dựng điểm du lịch thần tháp."

"Vị trí này sẽ đem lại một khoản thu nhập xa xỉ, bao gồm tiền dừng chân, phim ảnh và hình lưu niệm."

"Trả một vài viên linh thạch đã có thể được đệ tử Thần Tiêu chụp ảnh lưu niệm ghi lại khoảnh khắc tốt đẹp của bản thân cùng tiên khí."

"Viết thêm một số kinh nghiệm truyền kỳ của các cường giả đi ra từ trong tháp Chiến Thần, đại đa số tu sĩ chắc hẳn đều bỏ tiền mua đi!"

Thẩm Thiên sửng sờ, trong lòng không khỏi giơ ngón tay cái lên cho thánh chủ.

Không hổ danh là sư tôn nha!

Người ta đều cầm tiên khí đánh người, dùng tiên khí canh giữ sơn môn vậy mà ngài thản nhiên đem tiên khí chế tạo thành danh lam thắng cảnh?

Ý tưởng này của ngài, xác định không phải lấy cảm hứng từ Lôi m Thánh Địa kia?

Thần Tiêu thánh chủ vẫn tiếp tục giới thiệu: "Thứ hai, nếu tháp Chiến Thần ở bản môn thì thực lực của đệ tử bản môn sẽ được tăng cường rất nhiều."

"Nhất là đệ tử chân truyền, đang không ngừng chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu sẽ vượt xa những đệ tử tông môn khác."

"Dần dà, khi ra ngoài tu luyện gặp phải kẻ địch đệ tử bản môn cũng đều không đến mức sợ hãi."

"Như vậy các đệ tử sẽ tránh khỏi thương vong, một chút bảo vật cũng không quan trọng bằng nó được."

Bạch Liên thiên tôn gật đầu điên cuồng, quả nhiên thánh chủ sư huynh là Đại Từ Bi.

Lấy sự an toàn của đệ tử Thánh Địa làm nhiệm vụ quan trọng, yêu yêu yêu!

Thần Tiêu thánh chủ nói tiếp: "Thứ ba, đối với thiên kiêu thì chiến đấu cùng kẻ địch chính là con đường tiến bộ nhanh nhất."

"Đệ tử bản môn có thể giảm 30% phí tu luyện đấu trường Chiến Thần đã là sự cám dỗ với bất kỳ người nào."

"Có tháp Chiến Thần ở đây, sức hấp dẫn của bản thánh địa đối với những thiên tài trong năm vực cũng sẽ tăng lên nhiều!"

"Chỉ cần chất lượng đệ tử không ngừng tốt thì lo gì bản môn không ngừng phát triển ngày càng đi lên?"

Đan Vũ thiên tôn như có điều suy nghĩ.

Nhớ lại khi bà mới nổi tiếng, kỳ thực một vài Thánh Địa cũng đã xây dựng tình hữu nghị với bà.

Sở dĩ cuối cùng bà làm đệ tử Dao Trì Thánh Địa là bởi vì trận pháp được bố trí trong Dao Trì Thánh Địa là phù hợp cho nữ tu luyện nhất.

Nếu ban đầu trong Thần Tiêu Thánh địa có bảo vật tháp Chiến Thần này thì bà chắc chắn sẽ lựa chọn Thần Tiêu Thánh Địa ngay.

Đối với thiên kiêu chân chính mà nói, loại bảo vật tháp Chiến Thần này quả thật có sức mê hoặc rất lớn.

Thần Tiêu thánh chủ không hổ danh là một đại chí tôn nhìn xa trông rộng!

Nhìn thấy mọi người đều rất chăm chú lăng nghe, Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài Thần Tiêu Thánh Địa trở nên rạo rực.

Ông bình tĩnh nói: "Ngoài ra, truyền thừa thu được từ trong tháp Chiến Thần là trang bị cấm chế tạo chỉ cho phép một mình tu luyện."

"Nói cách khác, nếu một thiên kiêu ở trong tháp Chiến Thần phát hiện tuyệt kỹ bên mình đã thất truyền lâu nay thì nhất định phải thu hồi bằng mọi biện pháp."

"Đến lúc đó, Thánh Địa sẵn lòng thương lượng thay tiền bối và Thiên nhi, lợi nhuận thu được từ việc đàm phán bản Thánh Địa sẽ không lấy một đồng."

"Điều Thánh Địa cần là chỉ cần thay Thánh Địa tìm ra những ân huệ truyền thừa cho động thiên, đất lành."

"Những tình cảm này rất có lợi cho sự phát triển tương lai của Thánh Địa."

...

Nghe Thần Tiêu thánh chủ nói chậm rãi, đến Diệp Kình Thương là người có quyền cao trong tiên giới cũng phải ngẩn người.

Lần gặp mặt trước, rõ ràng tiểu tử này không có nhiều mưu kế như vậy.

Thế nào mới qua nghìn năm mà tiểu tử này đã trở nên thông minh như vậy, làm ta không quen lắm.

Nhìn Bích Liên đứng bên cạnh Thần Tiêu thánh chủ chỉ biết gật đầu.

Diệp Kình Thương âm thầm lắc đầu.

Vị đại sư này không trở thành thánh chủ cũng có đạo lý.

Là khác biệt về trí tuệ nha!

Diệp Kình Thương khẽ gật đầu: "Hiếm thấy tên nhóc nhà ngươi có thể nghĩ đến nhiều đạo lý kiếm lời như vậy."

"Cũng được, vậy thì cứ quyết như thế đi."

"Phần thưởng trong việc thiên kiêu đánh cuộc sẽ chia đều cho lão phu và Thẩm Thiên, những lợi nhuận khác sẽ thuộc về thánh địa các ngươi."

Thần Tiêu thánh chủ khẽ gật đầu: "Chẳng qua vẫn xin các vị chú ý một chuyện."

"Đó là nếu không phải bất đắc dĩ thì tốt nhất là đừng lan truyền tin Thiên nhi là chủ nhân của tháp Chiến Thần ra ngoài."

Lão đạo sĩ hỏi theo phản xạ có điều kiện: "Tại sao?"

Thần Tiêu thánh chủ nhìn thẳng vào lão đạo sĩ như thể đang nhìn đứa con trai ngốc nhà mình.

Ông bình tĩnh đáp: "Nguyên nhân rất đơn giản, người bình thường không tội, mang ngọc quý có tội, thực lực của Thiên nhi còn chưa đủ mạnh."

"Nếu người ngoài biết Thiên nhi sở hữu tháp Chiến Thần thì có lẽ cường giả thèm muốn tháp Chiến Thần sẽ ra tay độc ác với Thiên nhi hòng cướp tháp."

"Huống hồ các thế lực thánh địa đang âm thầm thay đổi một cách kỳ lạ và khó hiểu, không phải ai cũng thích nhìn thấy bổn môn phát triển."

"Tháp Chiến Thần là bảo vật chiến lược lớn mạnh của bổn môn, nếu mọi người biết nó thuộc về Thiên nhi thì e là sẽ liều mạng tập kích giết Thiên nhi mất."

"Suy cho cùng, nếu Thiên nhi chết thì có lẽ tháp Chiến Thần sẽ rời đi thật xa."

Tuy rằng Thần Tiêu thánh chủ đã xem nhẹ thất tình lục dục nhưng vẫn không ngại phỏng đoán người tu tiên theo hướng xấu xa nhất.

Dù sao đây cũng là thế giới mạnh được yếu thua mà.

Người ở địa vị càng cao thì lại càng đến gần luật rừng hơn.

Không ít người đang âm thầm ngấp nghé Thần Tiêu Thánh Địa đâu!

Một khi bọn họ biết chủ nhân chân chính của tháp Chiến Thần thì có lẽ sẽ mang lại rất nhiều phiền phức không đáng có cho Thiên nhi.