Chương 354 Kinh tế xung quanh tháp Chiến Thần (1)
Nghe Diệp Kình Thương nói cả Thần Tiêu thánh chủ, lão đạo sĩ, Bạch Liên thiên tôn và Đan Vũ thiên tôn vẻ mặt tất cả đều khiếp sợ.
Vô số thiên kiêu tiến vào tháp Chiến Thần hàng nghìn năm qua, mặc cho thiên phú vô song thì trước sau như một vẫn không để cho Diệp Kình Thương và tháp Chiến Thần một chút coi trọng.
Cho dù như vậy vẫn không ai có thể phủ nhận tháp Chiến Thần chính là một trong những bảo vật đứng đầu Đông Hoang.
Bởi vì vị thiên kiêu không ngừng thu được thượng giới truyền thừa đứng đầu trong tháp Chiến Thần mười nghìn năm qua, vì vậy danh tiếng nổi trội năm vực.
"Bổ Thiên đạo kinh" của Trương Long Uyên, "Tân Hỏa luyện thể thuật" của lão đạo sĩ đều truyền từ trong tháp Chiến Thần ra, có ảnh hưởng rất lớn đến cuộc sống cả hai người.
Ngoại trừ lần đó, cả hai người đều thu được rất nhiều thứ đại thần thông, đại tiên thuật trong tháp Chiến Thần, sức chiến đấu được thăng cấp cực mạnh.
Nếu không được như vậycho dù Trương Long Uyên là thiên tài thì muốn đạt danh xưng đệ nhất lôi pháp Đông Hoang năm nghìn năm qua cũng tuyệt đối không dể dàng!
...
Ban đầu được Diệp Kình Thương xem trọng một chút, truyền thụ một chút công pháp đã có thể tạo ra vô số thiên kiêu.
Hôm nay Thẩm Thiên nhận chủ tháp Chiến Thần, bị Thẩm Thiên đóng gói mang đi, vậy chẳng phải công pháp trong tháp Chiến Thần có thể học tùy ý sao?
Như vậy sau này Thẩm Thiên còn lo gì tu vi và sức chiến đấu không vượt toàn bộ năm vực?
Thần Tiêu Thánh Địa còn lo gì ngày sau không phát triển lớn mạnh nhất năm vực?
Trương Long Uyên mắt ngấn lệ: "Tổ tiên của Thánh Địa, hy vọng bản môn có thể vùng dậy rồi!
Lựa chọn chính xác nhất của bổn tọa đời này chính là nhận Thiên nhi làm đồ đệ!
Quả nhiên tốt nhất là phải đọc nhiều sách hay!
Ôi ôi ôi ôi ôi ôi!
Diệp Kình Thương là ai?
Đó chắn chắn là con cáo già đã sống nghìn năm.
Ông liếc mắt tùy tiện nhìn Trương Long Uyên và Sở Long Hà là đã biết ngay ý đồ của hai người.
Ông nói bình tĩnh: "Thẩm Thiên đã khiến tháp Chiến Thần nhận chủ, vậy tiểu tử Thẩm Thiên này ở đâu thì tháp sẽ ở đó."
"Nếu như Thẩm Thiên bằng lòng, các đệ tử Thánh Địa này cũng có thể vào trong tháp tham gia tu luyện tùy ý, đương nhiên chuyện này không có bắt buộc."
"Vì nể mặt Thiên nhi, các đệ tử Thánh Địa ngươi bao gồm cả hai người các ngươi đều có thể tiến vào tháp tu luyện vô thời hạn."
"Tối đa lão phu có thể giảm 30% tiền dùng để đánh cược trên đấu trường Chiến Thần."
"Ngoài ra, Thiên nhi cũng đã nói qua với lão phu trước là muốn mở cửa tháp Chiến Thần cho toàn bộ Đông Hoang thậm chí là năm vực."
"Chuyện này cũng không phải là không được, nhưng điều kiện của lão phu nếu người ngoài vào tu luyện bên trong tháp thì phải trả đầy đủ toàn bộ số tiền đặt cược."
"Trong đó 50% lợi nhuận sẽ cần đổi sang linh thạch dùng để chữa trị cho tháp Chiến Thần, không được ăn bớt."
"Phần còn lại tất cả thuộc về Thẩm Thiên, hắn phân chia với thánh địa các ngươi như thế nào là chuyện của hắn."
Thần Tiêu thánh chủ gật đầu nói: "Nếu Thiên nhi đã chính thức nhận chủ tháp Chiến Thần vậy đó chính là bảo vật của Thiên nhi."
"Tiền bối đồng ý giảm 30% phí tu luyện cho đệ tử bản môn đã là đãi ngộ lớn lao đối với bản môn rồi, làm sao bản môn còn mặt dày đòi chia lợi nhuận?"
"Cái này bổn tọa có thể làm chủ, nếu tiền bối không để tâm thì có thể đặt tháp thần trong thế giới nhỏ của Thần Tiêu."
"Bổn tọa có thể dùng danh nghĩa Thần Tiêu Thánh Địa cho mời thiên kiêu năm vực."
"Tất cả bảo vật thu hoạch do thiên kiêu đánh cuộc đều thuộc về tiền bối và Thiên nhi."
Diệp Kình Thương không khỏi kinh ngạc trước lời nói Thần Tiêu thánh chủ.
Ông không tin Trương Long Uyên là Thần Tiêu thánh chủ sẽ ngu đến mức không biết khoản lợi nhuận đáng sợ này sẽ đại diện cho điều gì.
Phải biết rằng tháp Chiến Thần là bảo vật trong năm vực, bao nhiêu người tiến vào chiến trường thượng cổ tìm kiếm nó hàng nghìn năm qua.
Một khi tháp Chiến Thần xuất hiện ở Thần Tiêu Thánh Địa của Đông Hoang, nhất định sẽ thu hút các thiên kiêu Thánh Địa lớn đến cạnh tranh.
Đến lúc đó, thậm chí bảng Chiến Thần còn có thể so sánh với "bảng Kim Đan", "bảng Nguyên Anh" và trở thành thước đo quan trọng để đánh giá sức mạnh thiên kiêu các Thánh Địa lớn.
Mà tiền đặt cược của thiên kiêu dùng đánh cuộc để gia nhập đấu trường tuyệt đối là một khoản giá trị đủ cho Thánh Địa động lòng.
Nhưng Thần Tiêu thánh chủ Trương Long Uyên lại bỏ qua lợi nhuận này không chút do dự.
Diệp Kình Thương không nói nên lời, rốt cuộc tên này đã tu luyện "Bổ Thiên đạo kinh" đến trình độ nào rồi?
Đến cả tiền cũng không hứng thú sao?
...
Lão đạo sĩ nhìn nét mặt Thần Tiêu thánh chủ kinh sợ, sắc mặt cũng tái xanh đi vì đau lòng.
Dựa vào cái gì!
Vì sao ban đầu lão phu không thu nhận tiểu tử này làm đồ đệ?
Nếu lão đạo thu tiểu tử này thì hiện tại đã có tư cách chia một phần rồi.
Não Trương Long Uyên này có phải bị hỏng hay không, thế nên chẳng phân biệt được đâu là tiền, thật sự làm lão đạo ta tức chết đi mất!
Còn Bạch Liên thiên tôn nhìn về phía Thần Tiêu thánh chủ lúc này là khuôn mặt ngưỡng mộ và tôn sùng, bái phục đức độ của ông.
Thẩm Thiên nói ngượng ngùng: "Sư tôn, đã làm phiền Thánh Địa quảng cáo thay tháp Chiến Thần, không chia một chút lợi nhuận cho Thánh Địa thì cũng không tốt đâu!"
Thần Tiêu thánh chủ lắc đầu: "Ngu ngốc, quy tắc không thể thay đổi, tất nhiên thánh địa sẽ không lấy tiền đánh cuộc trong tháp Chiến Thần.”
"Nhưng ngươi cho rằng lợi nhuận mà tháp Chiến Thần có thể làm ra chỉ giới hạn trong việc đánh cuộc tu luyện của thiên kiêu vào tháp phải không?"
"Ngươi sai lầm rồi, nếu tháp Chiến Thần thật sự tọa lạc ở bản môn thì tuyệt đối lợi nhuận không chỉ dừng lại ở đó."
Tiên quang bên ngoài cơ thể lay động nhẹ nhàng, Thần Tiêu thánh chủ nói lẩm bẩm gì đó với mọi người.