Chương 378 Thần Tiêu Thánh Chủ rất cảm động! (1)
“Thiên nhi, lần này thí luyện ở chiến trường có cảm giác như thế nào?”
Trong Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể truyền ra giọng nói hờ hững của Thần Tiêu Thánh chủ, nghe giống như không hề có chút gợn sóng tình cảm nào.
Nhưng nội dung trong lời nói thì lại vô cùng quan tâm khiến Thẩm Thiên nghe thấy trong lòng không khỏi ấm áp.
Hắn khom người nói: “Tạ ơn sư tôn quan tâm, lần này thí luyện hết thảy đều thuận lợi.”
Thần Tiêu Thánh Chủ: “Nghe nói lần thí luyện này chính con đã phát hiện ra đệ tử Tà Linh giáo đầu tiên, đồng thời phá hủy được kế hoạch phục sinh Tà Linh của bọn hắn?”
“Con có tiện kể cho vi sư nghe quá trình con nhận ra kế hoạch của chúng không? Chỗ nào không tiện, con có thể không kể lại.”
“Dù sao trong lòng những thanh niên trẻ tuổi đều có vài bí mật, chuyện này rất bình thường, vi sư có thể lý giải.”
Thẩm Thiên ngẩn người nhưng vẫn quyết định tìm một cái cớ che giấu cho qua.
Hắn mở miệng nói: “Nếu sư tôn hỏi thăm, đệ tử dĩ nhiên biết gì nói nấy.”
“Lần này phát hiện Tà Linh giáo đồ, kỳ thật cũng không phải công lao của đệ tử mà đó là lúc nhóm Trương Tam sư đệ lịch luyện đã bị Tà Linh giáo đồ nhốt.”
“Trước khi họ bị nhốt đã dùng thần niệm đưa tin cho Vân Địch sư đệ nên mới liên hệ nhờ đệ tử ra tay cứu giúp.”
Thần Tiêu Thánh Chủ gật đầu: “Con làm cực kỳ tốt.”
“Theo tình báo hiện tại thì mấy tên Tà Linh giáo đồ kia lẻn vào chiến trường thượng cổ mục đích là để phục sinh một vị Tà Linh trên chiến trường trước kia.”
“Đó là một Tà Linh cường đại Chuẩn Tiên, nếu để bị thả ra thì cả Đông Hoang sẽ vì thế mà sinh linh đồ thán.”
“May là Thiên nhi con đã kịp thời phát hiện mới giúp Đông Hoang ta tránh được một trận hạo kiếp máu chảy thành sông.”
“Chỉ tùy tiện tham gia một trận thí luyện là có thể vạch trần một mưu đồ lớn như vậy của Tà Linh giáo.”
“Thiên nhi, con đúng là đứa con của thần may mắn mà trời cao đã ban cho bổn thánh địa.”
“Vi sư rất vui mừng!”
Thẩm Thiên hơi đỏ mặt: “Sư tôn quá khen rồi, đây... là nhờ sư tôn dạy bảo tốt.”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ nhẹ nhàng gợn sóng: “Trước mặt vi sư con không cần khiêm tốn.”
“Đám đệ tử và chấp sự Tà Linh giáo kia mấy ngày nay đã được Bạch Liên sư muội và Đan Vũ Thiên tôn thẩm vấn.”
“Có điều trong đầu mấy Tà Linh giáo đồ này đều có một cấm chế ký ức đặc biệt.”
“Bí mật cốt lõi thật sự một khi chạm vào sẽ khiến thần niệm tự nổ tung.”
“Vì vậy kết quả thu hoạch khi thẩm vấn của chúng ta không lớn lắm, chỉ có thể biết được mười mấy căn cứ Tà Linh giáo quy mô nhỏ thôi.”
“Một trong số những căn cứ đấy là ở nước Đại Viêm các con.”
“Những căn cứ vụn vặt kia đều đã bị đệ tử Thần Tiêu thánh địa và Dao Trì thánh địa giám sát.”
“Nếu không phải vì sợ đánh cỏ động rắn, hai Thánh địa lớn này có thể vây quét nó bất kỳ lúc nào rồi.”
Thẩm Thiên gật đầu: “Sư tôn anh minh, đối kháng tà giáo là trách nhiệm của tất cả mọi người, không biết đệ tử có thể giúp được gì không?”
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Hiếm ai có lòng trừ ma vệ đạo như con, nhưng với tu vi của con hiện nay thì vẫn còn hơi yếu một chút.”
“Giáo đồ Tà Linh giáo không để ý đến mấy thứ như quyết đấu công bằng, tôn nghiêm cường giả gì đâu, trong thế giới của bọn chúng chỉ có mạnh được yếu thua.”
“Giờ thanh danh của con ở Đông Hoang đã rất lớn, nếu bị Tà Linh giáo để ý thì rất có thể sẽ có Thánh giả trấn áp coni.”
“Vì vậy trước khi thực lực hiện tại đạt tới cấp độ nhất định, Thiên nhi phải cẩn thận, không được đặt mình vào hiểm cảnh.”
“Tốt nhất là hãy giấu tài, giấu giếm ánh sáng, đừng thể hiện quá mức xuất sắc.”
“Vi sư năm đó đã giấu tài, mới có thể hoàn toàn trưởng thành.”
“Nếu không, có lẽ đã bị một nhóm Thánh vây công đánh lén.”
Cho Thánh giả đến trấn áp ta?
Khóe miệng Thẩm Thiên giật giật, không biết xấu hổ đến mức đó luôn sao?
Tu vi bổn Thánh tử giờ mới Kim Thân kỳ, mặc dù có thể đánh được phần lớn Nguyên Anh kỳ nhưng cử thẳng Thiên tôn Hóa Thần kỳ tới tập kích thì bổn Thánh tử chẳng phải là đủ rồi sao, như vậy bổn Thánh tử còn có thể trốn được.
Nói không chừng trong quá trình chạy trốn còn có thể gặp được vài cơ duyên, có thể nhân đó làm một trận phản sát.
Mời Thánh giả ra tay chẳng phải dùng đại pháo bắn muỗi à!
Đừng thấy trước đó Thẩm Thiên thoát thân thành công trước mặt Huyết Bào điện chủ, đó hoàn toàn chỉ là may mắn thôi.
Nếu Huyết Bào điện chủ không khinh địch, muốn tẩy não Thẩm Thiên để đưa vào băng đảng mà trực tiếp toàn lực công kích ngay thì Thẩm Thiên sẽ vô cùng nguy hiểm, rất có thể ngay cả thời gian trốn vào lòng đất cũng chẳng có.
Quả nhiên, giờ bổn Thánh tử vẫn chưa đủ mạnh, cần phải thận trọng hơn.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên thận trọng nói: “Sư tôn dạy bảo, đệ tử ghi nhớ trong lòng.”
Thần Tiêu Thánh Chủ vui mừng vỗ vỗ vai Thẩm Thiên: “Đương nhiên, đây chỉ đều là kinh nghiệm của vi sư thôi.”
“Với những thiên kiêu bình thường mà nói, giấu tài dĩ nhiên là phương thức tương đối ổn thỏa, nhưng Thiên nhi con là đứa con của vận khí được thiên đạo phù hộ, bởi vậy nếu con không thích giấu tài thì cũng có thể tung hoành tứ phương, không cần lo lắng cường địch ngầm gì cả.”
“Con hãy tin chắc một điều, chỉ cần con đủ may mắn thì dù rơi vào tình cảnh nguy hiểm nào cũng sẽ vô sự.”
“Thiên mệnh, sẽ phù hộ con.”
Thẩm Thiên nhìn thấy Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Trương Long Uyên không ngừng nhộn nhạo thì không khỏi bất đắc dĩ.
Muốn bổn Thánh tử phải nói bao nhiêu lần nữa đây? Ta thật sự không phải con của vận khí mà!
Được rồi, sau này ra ngoài phải cố gắng cẩn thận một chút!
Nếu không lỡ bị một vị Thánh giả nào đó tiện tay đập chết thì cũng thảm quá.