Chương 392 Nhục nhã, vô cùng nhục nhã! (2)
Chính chủ còn chưa ra tay, chỉ mới lấy vài sợi phệ tiên đằng ra mà đã giải quyết được ngươi rồi.
Lý Thương Lan tung hoành cả nghìn năm trên Đông Hoang này mà còn chưa từng mất mặt như thế, đến kiếm tâm cũng sắp sụp đổ luôn!
Thế nhưng mọi sự xấu hổ, giận dữ, bùng nổ, giãy giụa hay liều mạng đều chỉ là phí công vô ích, bây giờ ông ta chỉ là một kiếm khách Kim Thân kỳ nhỏ bé mà thôi.
Nếu như ông ta không khinh địch và để đám phệ tiên đằng này trói mình thì có lẽ vẫn còn có thể tranh đấu với tên nhóc kia.
Chẳng qua thế giới này không có "nếu như", Lý Thương Lan biết rõ mình không còn cơ hội lật ngược tình thế nữa.
Phệ tiên đằng trói ông ta ngày một chặt hơn, thậm chí còn đoạt lấy thanh kiếm trong tay ông ta.
Khi một sợi phệ tiên đằng đâm thẳng vào cơ thể, Lý Thương Lan rõ ràng cảm nhận được tinh nguyên của mình và sức sống đang trôi đi thật nhanh.
Trong vài lần hít thở ngắn ngủi, Lý Thương Lan biến thành một cái xác khô, mọi thứ trước mắt đều hóa thành phấn vụn.
...
Phù!
Lý Thương Lan mở đôi mắt đầy vẻ xấu hổ và giận dữ, ngoài ra còn có ngạc nhiên và nghi ngờ khó giấu.
"Bổn tọa không chết ư?"
Tháp linh lên tiếng: "Không cần thấy lạ, để các thiên kiêu chơi càng thoải mái hơn, bổn tháp tiếp nhận kiến nghị của thánh tử Thần Tiêu là cho phép người khiêu chiến điều khiển hình chiếu của bản thân để so tài với hình chiếu của thiên kiêu giữ võ đài."
"Cho dù ngài bị tàn phế hay bỏ mạng trong lúc khiêu chiến cũng không cần phải lo, thứ tan biến là hình chiếu, cơ thể thực của ngài không hề chịu bất cứ tổn thương nào."
Lý Thương Lan nghĩ hóa ra là thế.
May mà ban nãy không phải là cơ thể của mình, bằng không...
Dù vậy, cái tên khốn nạn kia lại dám làm nhục bổn tọa như vậy!
Cái này có thể nhịn được thì còn gì không nhịn được nữa!
Lý Thương Lan cắn răng nghiến lợi nói: "Tháp linh, có cách nào cho ta khiêu chiến với Thẩm Thiên lần nữa không?"
Tháp linh trả lời: "Thiên kiên trung niên à, thông thường thì quy tắc của tháp Chiến Thần là phân công đối thủ ngay lập tức."
Lý Thương Lan lạnh nhạt nói: "Bổn tôn bằng lòng ra gấp đôi giá cược!"
Lý Thương Lan không phục!
Lần này là do ông ta khinh địch trong lúc chiến đấu, bằng không ông ta nào dễ bị thất bại như vậy.
Nếu ông ta có cơ hội thứ hai để đề phòng sợi dây quỷ quái kia thì ông ta nhất định có thể đánh bại Thẩm Thiên, chắc chắn là vậy!
Tâm lý háo thắng cháy hừng hực trong lòng Lý Thương Lan, ông ta tuyệt đối không cho phép mình thua một cách khuất nhục như vậy.
Tháp linh im lặng một lát rồi lại lên tiếng với giọng nói kỳ ảo: "Trường Hà kiếm tôn, xin ngài đừng làm bổn tháp khó xử."
Đừng làm ngươi khó xử?
Nghĩa là nó có thể làm được, có điều chưa đủ điều kiện à?
Lý Thương Lan cười nhẹ, mười nghìn linh thạch cũng không phải là một con số nhỏ với ông ta.
Tuy nhiên, so với tôn nghiêm của Trường Hà kiếm tôn thì linh thạch thật sự không quan trọng bằng.
"Bỏn tôn có thể ra gấp ba giá cược!"
Lý Thương Lan nói: "Nếu lần này bổn tôn thua thì sẽ mất 3000 điểm Chiến Thần, thế nào?"
Tháp linh: "Chuyện này... bổn tháp rất cảm động với thành ý của Trường Hà kiếm tôn, nhưng mà quy tắc là quy tắc, không tiện..."
"Gấp năm lần! Tiền cược gấp năm lần!" Trường Hà kiếm tôn hừ một tiếng: "Đây là cái giá cao nhất mà bổn tôn có thể cho ra, nếu không được thì hãy đưa bổn tôn ra ngoài đi!"
Trường Hà kiếm tôn đã tính toán xong xuôi.
Nếu như tháp Chiến Thần thật sự quyết tâm không chịu sắp xếp thì ông ta sẽ mai phục bên cạnh động Thần Tiêu để chờ thời cơ Thẩm Thiên một mình.
Ông ta sẽ áp chế tu vi xuống Kim Thân kỳ rồi dạy dỗ tên nhóc đó một trận, hình chiếu nợ thì bản thể trả, rất hợp lý.
Ngay lúc Trường Hà kiếm tôn chuẩn bị rời khỏi tháp Chiến Thần, tháp linh lại nói: "Điều kiện của ngài rất đáng suy nghĩ."
"Cũng được, Trường Hà kiếm tôn là tuyệt đại thiên kiêu mê kiếm như mạng, bổn tháp có thể ngoại lệ một lần cho ngài."
"Ngài có thể chiến đấu với hình chiếu của thánh tử Thần Tiêu Thẩm Thiên lần nữa, có điều... phải giữ bí mật."
"Dù sao tháp thần cũng có quy tắc của mình, bổn tháp phải chịu áp lực rất lớn vì ngoại lệ cho ngài."
Lý Thương Lan chậm rãi gật đầu: "Bổn tôn biết."
Vầng sáng mới lại dần ngưng tụ thành hình trên võ đài Chiến Thần.
Trận tái chiến oanh liệt hết sức căng thẳng!
"Thiên Hoang Tam Thập Lục Chùy - Toái Tinh Chùy!"
Thiếu niên mặc giáp thánh màu vàng trên võ đài Chiến Thần cầm một cây chùy hàng chục mét.
Chất lỏng màu trắng bạc phủ trên chùy làm nó tỏa ra sức ép nặng như núi Thái Sơn vậy.
Lúc cây chùy nện xuống, cả không gian đều trở nên vặn vẹo.
Ma sát mãnh liệt đến nỗi làm không khí tóe lửa như sao sa vậy.
Một người đàn ông trung niên mặc áo gai đang đứng tại nơi cây chùy tấn công, lúc này sắc mặt của ông ta rất là đặc sắc.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Không phải tên này giỏi dùng linh sương che giấu mình, trốn dưới nền đất rồi điều khiển phệ tiên đằng đánh lén sao?
Tại sao bổn tôn vừa mới chuẩn bị sẵn sàng để đối phó phệ tiên đằng thì tên nhóc này lại quay sang chơi cứng đối cứng vậy?
Trường Hà kiếm tôn bị chùy nện liên tiếp đến ngơ ngác luôn.
Không phải là kiếm pháp của ông ta không đủ tuyệt diệu hay là kiếm ý ngưng tụ không đủ...
Nguyên nhân rất đơn giản, do cơ sở của tên nhóc Thẩm Thiên này quá sức vững chắc nên Thần Ma Kim Thân của hắn mạnh đến biến thái.
Nhờ năm loại thiên địa kỳ vật bồi dưỡng, dù cho hắn chỉ mới là Kim Thân hai vòng nhưng sức mạnh, tốc độ và khả năng phòng ngự lại không thiếu sót chút nào.
So ra thì Thần Ma Kim Thân của Thẩm Thiên cũng đủ để đối đầu với thiên kiêu có Kim Thân bốn, năm vòng rồi. Huống hồ Thẩm Thiên còn có sức mạnh kỳ vật nữa.
Vũ Hóa Tiên Kim tăng tốc độ, phệ tiên đằng tăng khả năng hồi phục, Nhất Nguyên Trọng Thủy tăng khả năng công thủ, Nam Minh Ly Hỏa phụ trợ tấn công, Luân Hồi Tịnh Thổ miễn dịch trạng thái tiêu cực.
Thuộc tính chiến đấu của Thẩm Thiên không hề có thiếu sót vì được năm loại thiên địa kỳ vật này hỗ trợ, nếu chiến đấu thật thì hắn có thể nghiền ép thiên kiêu luyện thể Kim Thân sáu vòng đấy.
Thuộc tính trụ cột của hắn hơn xa Lý Thương Lan, người đang bị áp chế tu vi xuống còn Kim Thân một vòng, bởi vậy hắn có ưu thế mang tính nghiền ép trong trận chiến này.