← Quay lại trang sách

Chương 402 Nước Hoàng Tuyền, cầu Nại Hà, U Minh giới

Người tu tiên chết tiệt, các ngươi thật là ác độc!"

Trong tiếng gào thét không cam tâm, một gốc cây độc lớn ngã ầm ầm xuống đất.

Đó là yêu thực cỏ Độc Long có sức mạnh tương đương với Hóa Thần sơ kỳ, không hề tầm thường chút nào.

Nghe nói sau khi nó trưởng thành đến cấp thánh thì cả Long tộc cũng chưa chắc có thể kháng được chất độc của nó, trái lại sẽ bị nó hạ gục.

Loại yêu thực này là báu vật cực kỳ quý giá đối với tu sĩ luyện độc công.

Tiếc là nó đã gặp phải khắc tinh.

Theo một mức độ nào đó, Ích Độc Diệu Pháp của Bạch Liên thiên tôn và Chu Tước Thần Lôi của Xích Liên thiên tôn đều có thể khắc chế cỏ Độc Long.

Huống hồ tu vi của ba vị thiên tôn cao hơn cỏ độc này, việc hợp tác hành hạ nó quá là dễ dàng.

Cuối cùng, dưới sự trừng trị của chính nghĩa (đánh hội đồng), cỏ Độc Long bị quan đao Xích Diễm của Xích Liên thiên tôn chém đứt rễ.

Nhát chém tận gốc làm chất lỏng văng tung tóe, khỏi nói thảm đến cỡ nào.

Loài cây độc không biết đã sinh trưởng mấy nghìn năm và nuốt chửng bao nhiêu sinh linh đã bị chém rụng đơn giản như vậy đấy.

Xích Liên thiên tôn thu hồi quan đao, hừ nói: "Chắc hẳn nghiệp chướng này được giáo đồ tà ác nuôi dưỡng, may mà còn chưa sinh ra hồn."

"Nếu không, có lẽ nó sẽ biến hình thành người sau khi đột phá thêm một, hai cảnh giới nhỏ nữa."

"Đến lúc đó, e rằng bọn Tà Linh giáo sẽ khá là phiền phức."

Nói chung thì việc biến hình của thực vật khó hơn yêu thú rất nhiều.

Hơn nữa, yêu thú và thực vật có phẩm cấp càng cao thì độ khó của việc biến hình lại càng lớn.

Ví dụ như văn đạo nhân mà Thẩm Thiên từng gặp phải, tuy nó có cân cước bình thường nhưng đã có thể hóa thành hình người vào Kim Đan kỳ.

Còn đằng mẫu lục cơ có cân cước mạnh khủng khiếp lại cần phải đạt cảnh giới Hóa Thần và độ kiếp thành thánh mới bắt đầu biến hình.

Cỏ Độc Long này có cân cước rất mạnh, tuy không được xếp vào bảng linh mộc nhưng cũng là linh thảo cực phẩm và quý báu không gì bằng.

Có lẽ nó sẽ biến hình thành người khi đột phá cảnh giới Hóa Thần trung kỳ.

Đến lúc đó nó sẽ thoát khỏi sự ràng buộc của mặt đất và trở nên đáng sợ hơn nhiều!

Tiếc rằng nó chưa đợi được ngày ấy thì đã bị cắt đứt rễ.

Thảo nào nó không cam lòng như vậy.

"Cuối cùng cũng giết nó, bảo bối tốt!"

Bạch Liên thiên tôn đào cả cây lẫn rễ của cỏ Độc Long nặng hơn mười tấn lên một cách cẩn thận để không làm tổn thương dù chỉ nửa sợi rễ của nó.

Tuy rằng cỏ Độc Long đã bị chém chết nhưng hoạt tính dưới rễ vẫn còn, nếu dốc lòng bồi dưỡng thì ắt sẽ tạo ra một yêu hồn mới.

Đối với Bạch Liên thiên tôn mà nói, thực vật này có giá trị rất cao.

Việc cắt thân, lá và nước để chế thuốc hay nghiên cứu về vấn đề sinh trưởng và dược lý của nó đều sẽ mang lại thu hoạch rất lớn.

Vì vậy, bà không cất nó vào nhẫn trữ vật mà bỏ vào túi thuốc để bảo tồn hoạt tính của nó.

Đừng hỏi tại sao tà giáo không nuôi cỏ Độc Long được mà Bạch Liên thiên tôn thì được.

Bởi vì ánh sáng của chính đạo đấy!

Sau khi cất cỏ Độc Long xong, Bạch Liên thiên tôn cười nói: "Đan Vũ sư tỷ, Xích Liên sư tỷ, linh thực này quả là có ích với ta."

"Về sau ta sẽ đưa thứ có giá trị tương đương với cỏ này đến quý phủ, hai vị sư tỷ thấy sao?"

"Còn về phần của Thiên nhi thì chờ sư thúc luyện chế thành đan dược rồi sẽ đưa cho."

Xích Liên thiên tôn gật đầu: "Loại thực vật này không có ích lợi gì với bổn tôn, sư muội cứ lấy đi."

Đan Vũ thiên tôn cũng mỉm cười đồng ý: "Ta cũng vậy."

"Có điều thánh tử quả là được thiên mệnh quan tâm. Trong suốt đoạn đường này, mọi người gần như gặp phải độc thực và linh dược liên tù tì, đúng là thu hoạch không tệ."

Thẩm Thiên gật đầu nói: "Sư thúc quá khen."

"Xem ra giáo đồ tà giáo đã biết chuyện thánh địa sẽ vây quét mình vào hôm nay nên bỏ chạy trước rồi."

"Dựa theo phòng luyện đan và luyện khí đã từng đi qua trước đó cho thấy, phần lớn bảo vật dễ mang đi đều đã được mang đi, thứ bị bỏ lại là linh dược và độc thực này."

Thật ra Thẩm Thiên không quá quan tâm chuyện có thu hoạch hay không.

Dù sao hắn cũng đã ké số mệnh của các sư thúc và sư tỷ muội rồi, vì được thoải mái liên tiếp nên không thiệt chút nào.

Bạch Liên thiên tôn cũng cười: "Thật ra giữa độc dược và thánh dược không có ranh giới phân chia tuyệt đối."

"Một số thánh dược có tính chất quá mãnh liệt, nếu thể chất của bản thân không đủ mạnh hoặc có thuộc tính trùng với nó thì nó sẽ biến thành chất kịch độc trí mạng."

"Đôi khi còn có thể lấy loại thuốc kịch độc như cỏ Độc Long để trị độc, bổn tôn cảm thấy những dược liệu quý giá này đã đủ rồi."

Thẩm Thiên dở khóc dở cười trước dáng vẻ chưa thỏa mãn của Bạch Liên thiên tôn.

Thường ngày, vị Bạch Liên sư thúc này luôn tỏ ra lạnh nhạt như không mong muốn điều gì.

Ai ngờ bà lại để ý đến linh thảo và độc thực như vậy.

Sư thúc chơi độc là không thể chọc!

...

"Thiên nhi, tiếp theo nên đi đâu đây?"

Thẩm Thiên nghe câu hỏi hơi gấp gáp của Xích Liên thiên tôn bèn nhìn chằm chằm vào đầu của bà một lát.

Kế đó, Thẩm Thiên chậm rãi chỉ về phía tây của cổ quốc vô lượng: "Đệ tử mơ hồ cảm nhận được cơ duyên lớn ở phía đó."

Phía tây có cơ duyên lớn?

Ba vị thiên tôn đều trở nên nghiêm túc, ánh mắt sáng quắc.

Ban đầu bọn họ vẫn còn nghi ngờ thân phận đứa con số mệnh của Thẩm Thiên, chẳng qua hiện giờ bọn họ đều đã tán thành với danh hiệu ấy.

Nếu Thẩm Thiên cảm thấy phía tây có cơ duyên lớn thì chắc chắn nơi đó sẽ có.

Tuy nhiên, cơ duyên thường đi đôi với nguy hiểm.

Ví dụ như cỏ Độc Long này, nếu tu sĩ Nguyên Anh kỳ đụng phải nó thì không gọi là thu hái cỏ độc mà là lấy thân nuôi cỏ.

"Tất cả mọi người tăng mạnh cảnh giác, tuyệt đối đừng lơ là! Một khi gặp phải nguy hiểm không cách nào kháng lại thì nhớ phóng xuyên vân lôi để thông báo cho mọi người."