Chương 650 Bản quy từng nuôi dưỡng một vị Chuẩn Đế (1)
Đúng vậy, đây không phải là trò đùa.
Phải biết rằng trong giới tu tiên, tuy đan dược chữa thương gãy chi rất quý giá, nhưng cũng chỉ dành cho người thường ở phàm tục thôi.
Chân nhân, cảnh giới tôn giả trừ khi bị thương đại đạo hoặc linh hồn, không thì cho dù cái chân thứ ba bị chặt đứt hoặc thậm chí nửa người dưới bị chém đứt toàn bộ thì vẫn có thể khôi phục được.
Sở dĩ Quế công công và Tần Cao không chữa trị thương thế vì nguyên nhân rất đơn giản, do ma công của "Hướng Nhật Ma Điển" này hiểm độc đến quá mức đáng sợ.
Chỉ có thể duy trì trạng thái tự thiến, việc tu luyện môn công pháp này mới có thể làm ít hưởng nhiều, không thì rất dể bị tẩu hỏa nhập ma.
Hơn nữa cả hai bọn họ đều quen với việc làm thái giám, không có tâm tư khôi phục.
Vì thế cho tới nay đều không trị.
...
Nhưng bây giờ cơ hội tốt đang ở trước mắt.
"Hướng Nhật Ma Điển " vốn sinh ra từ phần thừa của "Thái Dương Đế kinh", mạo hiểm chuyển đổi "Thái Dương Đế kinh " cũng không cao.
Hơn nữa còn có năng lượng Kim Ô vô cùng thuần khiết hỗ trợ, Quế công công và Tần Cao đã nắm chắc thành công chuyển đổi "Thái Dương Đế kinh " chín phần, có thể lên thêm một bước.
Dù sao, xét đến cùng một cơ thể tàn khuyết rất dễ bị ngoại lai, chỉ có thể bổ sung đủ năng lực mới có thể nhìn thấy ngọn núi tiên đạo cao hơn!
Quế công công cảm kích nhìn Thẩm Thiên, trong lòng tự lẩm bẩm: "Lão nô có tài đức gì, có thể khiến cho điện hạ hộ pháp cho lão nô, thật là tổn thất của lão nô."
"Lan phi nương nương xin ngài yên tâm, lão nô nhất định dốc hết sức tu hành, cố gắng đuổi kịp bước chân của điện hạ, hầu hạ bên người, làm người phía sau điện hạ."
Quế công công như nghĩ đến điều gì, trong mắt hiện lên vẻ chán nản: "Chỉ tiếc là với thiên tư của điện hạ, cho dù lão nô có cố gắng hết sức thì sợ là chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của điện hạ từ xa cho đến khi hắn biến khỏi mắt!"
May mắn thay, bên người điện hạ còn có những thiên kiêu môn cùng thế hệ.
Những thiên kiêu môn này đi theo điện hạ, chắc chắn hành trình tiên lộ trong tương lai của điện hạ cũng không quá cô đơn.
Nương nương, nếu trên trời ngài có linh thiêng, hãy phù hộ cho điện hạ được bình an vô sự trong Đế mộ này.
Nếu thật sự có nguy hiểm gì, lão nô nguyện ý lấy tính mệnh để chiến đấu.
Quế công công đôi mắt ngấn lệ, trong lòng âm thâm thề, sắc mặt đột nhiên hơi thay đổi một chút.
...
Xì, có gì đó không đúng!
Rát, tê tê và còn hơi ngứa!
Đồ chơi kia giống như sắp mọc ra rồi.
Tay của Thẩm Thiên bóp kiếm quyết, điều khiển Tử Thanh song kiếm một cách thuần thục để chém giết Kim Ô.
Tất cả thiên kiêu đều vô cùng quý trọng cơ hội không dễ dàng có được này, dốc hết sức lực luyện hóa năng lượng để vận chuyển "Thái Dương Đế kinh".
Năng lượng thủy triều lập tức dâng trào lên toàn bộ thông đạo, hầu như tu vi và thể lực của tất cả mọi người đều tăng lên với tốc độ vô cùng nhanh chóng.
Trong những người tu luyện công pháp thuộc tính hỏa, thì Triệu Hạo, Phương Thường, Trương Vân Hi, Tần Cao là những người có tiến bộ rõ rệt nhất, thật sự chẳng khác gì bật hack cả.
Khi một con Kim Ô rực lửa hét lên một tiếng kêu thảm thiết cuối cùng, rồi biến thành ngọn lửa và tan biến thì mọi người đều phun ra một hơi khí đục, còn chưa thõa mãn lắm.
Mộ của Kim Ô đế này đúng là một nơi tốt!
Thẩm Thiên thản nhiên nhìn trên đỉnh đầu mọi người, quang hoàn trên đỉnh đầu của mọi người đều tăng một chút hoặc tăng lên khá nhiều.
Cả người hắn cũng có cảm giác phiêu diêu dục tiên, tuy không tiện soi gương nhưng Thẩm Thiên biết hơn phân nửa ánh sáng màu vàng trên đỉnh đầu của hắn đã càng thêm dày đặc hơn.
Không biết sau khi kết thúc lần tu luyện ở mộ Kim Ô Đế này, quang hoàn trên đỉnh đầu bản thánh tử còn có thể thăng cấp lên tới trình độ nào nữa.
"Mọi người hấp thụ ngọn lửa cháy mạnh của Kim Ô, chắc thu hoạch cũng không nhỏ. Chúng ta hãy tĩnh tọa và điều chỉnh hơi thở để tiêu hóa những thứ đạt được trong một tiếng, rồi hãy tiếp tục đi!"
Thẩm Thiên không vội vàng dẫn mọi người đi tiếp, bởi vì đôi khi đúng thời gian cũng không bằng đúng lúc.
Đi theo đám chủ của khí vận hùng hậu này, vẫn thấy an toàn hơn là đi một mình.
"Làm phiền thánh tử đi theo bảo vệ, chúng ta vô cùng cảm kích."
Linh Lung đế cơ tò mò liếc mắt nhìn Thẩm Thiên, rồi khoanh chân bắt đầu tĩnh tọa bên cạnh hắn.
Tuy nhiên, tâm tư chính của nàng lúc này không phải sắp xếp lại thu hoạch mà đang suy nghĩ miên man đến: "Thần Tiêu thánh tử này cũng quá ấm áp rồi đi!"
Con đường tu tiên quan trọng nhất một từ, đó chính là - cạnh tranh.
Thông thường, trong thông đạo Kim Ô có hàng loạt năng lượng thuộc tính hỏa, rất có ích cho bất kỳ tu sĩ hệ hỏa nào.
Cho dù Thẩm Thiên đã tu luyện trọn vẹn cảnh giới của "Thái Dương Đế kinh", không cần dùng những năng lượng này để lĩnh hội Đế kinh, nhưng có thể cắn nuốt năng lượng để thăng cấp sức mạnh cũng được nha!
Nhưng Thẩm Thiên hắn!
Không chỉ vất vả tiêu diệt hết tất cả ngọn lửa cháy mạnh của Kim Ô, mà còn tặng hết tất cả năng lượng cho những người bên cạnh mình.
Việc làm lần này thực sự khiến Linh Lung đế cơ hoàn toàn không thể hiểu nỗi, thật sự là một thánh nhân đó!
Vấn đề là với loại tâm tính này, ở trong giới tu tiên không phải sẽ bị lừa gạt đến một mảnh vụn cũng không còn hay sao? Làm sao có thể tu luyện đến cảnh giới như thế và còn sở hữu sức chiến đấu như vậy?
Lòng hiếu kỳ của Linh Lung đế cơ đối với Thẩm Thiên ngày càng sâu đậm hơn!
...
Trong lòng những người khác lúc này ít nhiều gì cũng có chút suy nghĩ đặc biệt.
Tuy nhiên, cũng không ai muốn phá vỡ sự ăn ý đó. Trong nhất thời, thông đạo có vẻ vô cùng yên tĩnh.
Chỉ có hơi thở và sức mạnh của thiên kiêu đang từ từ thăng cấp, nếu bọn họ trở lại năm vực nhất định sẽ gây ngạc nhiên cho các thiên kiêu cùng thế hệ.
Đột nhiên, trên mặt Thẩm Thiên lộ vẻ tươi cười: "Thông đạo trong Đế mộ này quanh co ngoằn ngoèo, gặp nhau đã là duyên phận, huynh đài không nói một lời nào mà ẩn náu trong bóng tối không phải là chuyện mà quân tử nên làm."