Chương 660 Tòa Đế mộ này rất tà môn (2)
Chỉ có điều, lúc này hình như cái quần cộc đã ướt dầm dề.
Trì hoãn một chút, oán linh sau lưng càng gần hai người Thẩm Thiên hơn.
Thậm chí Thẩm Thiên có thể cảm giác được sát khí ai oán ngập trời ở sau lưng, khiến cho đạo tâm của hắn cũng phai run rẩy.
Tràng hạt Cửu Tử ở cổ tay hắn điên cuồng run lên: “Chủ nhân chủ nhân, oán niệm thật nặng quá. Oán niệm này thật đáng sợ.”
Đạo sĩ béo hơi sững sờ, tốc độ khắc họa trận văn cũng hơi khựng lại, nói: “Ui cha, sư đệ thật giỏi! Không ngờ ngươi lại nuôi một con tiểu nữ quỷ?”
Khóe miệng Thẩm Thiên hơi quắt lại.
“Sư huynh, sắp hết thời gian một chén trà rồi đấy.”
Oành.
Đột nhiên, oán linh trong ngọn lửa đen tăng nhanh tốc độ, trực tiếp chặn lại trước mặt Thẩm Thiên và đạo sĩ béo.
Ngọn lửa màu đen đột nhiên duỗi ra một bộ móng tay sắc nhọn to lớn, xé nát hư không, tấn công Thẩm Thiên và đạo sĩ béo.
Bộ vuốt kia lướt tới đâu, tất cả pháp tắc, hư không đều bị đốt cháy hóa thành hư vô, rõ ràng sức mạnh này phải ở cấp Thánh, siêu phàm thoát tục.
“Sư huynh, ngươi tiếp tục bày trận đi.”
Thẩm Thiên đột nhiên hất vung đạo sĩ béo sang một bên, Long Uyên thánh giáp bộc phát ra thánh huy vạn trượng.
Chuẩn tiên khí định hải thần chùy trong tay hắn đột nhiên phóng đại mấy trăm lần, chỉ trong chốc lát đã hóa thành một thanh chùy thần to mấy trăm trượng.
Ngoài mặt chùy thần bất ngờ bao trùm một tầng chất lỏng màu bạc, đó chính là thiên địa kỳ vật loại nước nặng nhất trong thiên hạ: nhất nguyên trọng thủy.
“Thiên cương tam thập lục chùy – liêu nguyệt chùy!”
Oành!
Cầu chùy đụng vào bộ vuốt lửa kia ầm ầm, bắn ra lôi quang hỏa diễm vạn trượng.
Nơi hai thứ va chạm, hư không trực tiếp hóa thành bột mịn, năng lượng va chạm hình thành nên một vòn xoáy không khí đáng sợ, càn quét hút lấy vô số linh khí xung quanh.
Trong chốc lát, sóng năng lượng đáng sợ càn quét, vách tường cứng rắn không gì phá nổi xung quanh cũng bị cào nứt.
◇ ❖ ◇
“Sao oán linh đáng sợ như vậy có thể xuất hiện trong mộ Kim Ô Đế được?”
Đạo sĩ béo vừa nhanh chóng khắc vẽ trận văn vừa lẩm bẩm: “Cái này so ra còn hơn cả thần chi niệm trong các Thánh mộ.”
Trong ngũ vực ở hạ giới, thông thường nơi hung hiểm nhất là Thánh mộ, bởi vì Thánh mộ là mộ huyệt thực sự, bình thường đều là nơi táng thân của Thánh giả độ kiếp thất bại.
Oán niệm khi độ kiếp thất bại rất dễ sinh ra thần chi niệm, sau khi chết hóa thành oán linh diệt sát tất cả những ai xâm nhập.
Nhưng Đại Đế đều đã vượt qua ba mươi sáu lần lôi kiếp, tu thành Đế vị, chỉ cần muốn thì bất kỳ lúc nào cũng có thể phi thăng Tiên giới, mà ở trong Tiên giới cùng đều là thiên tài, nhân tài kiệt xuất.
Đế mộ bọn họ để lại trên cơ bản đều vì muốn để lại một phần truyền thừa và cơ duyên cho ngũ vực.
Trừ phi có ai đó bất kính, khinh nhờn Đại Đế trong Đế mộ, nếu không trên cơ bản sẽ không gặp phải nguy hiểm gì quá khó giải quyết.
Nhưng mộ huyệt của Kim Ô Đại Đế này quả thực đã lật đổ nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan và trộm mộ quan của đạo sĩ béo.
Rốt cuộc oán linh đáng sợ này từ đâu ra? Quả thực hoàn toàn không huyền học!
Đương nhiên, càng không huyền học chính là vị tiểu sư đệ này!
Đạo sĩ béo nhìn Thẩm Thiên bị cái vuốt lửa đen kia đánh lui mà có vẻ không bị thương quá nặng, chỉ cảm thấy mình cũng muốn nghi ngờ cuộc đời.
Đây chính là đòn tấn công của một oán linh Thánh giai nổi giận, vị tiểu sư đệ Thánh tử này của mình…
Không ngờ hắn lại dám cứng rắn tiếp nhận?
Đạo sĩ mập Nhạc Vân Đức đảm nhiệm chức đệ nhất thánh tử của Thần Tiêu thánh địa trong nghìn năm qua, cũng là đại đệ tử chân chính của Thần Tiêu thánh chủ Trương Long Uyên.
Khi Nhạc Vân Đức vừa mới bái nhập Thần Tiêu thánh địa, thì thánh địa địa đang đứng trước nguy cơ suy tàn và ở trong tình trạng thiếu hụt nhân tài, không thể so sánh với các thánh địa khác.
Đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi, sau cặp thiên kiêu Trương Long Uyên và Sở Long Hà thì gần như không còn một người kinh tài tuyệt diễm nào.
Người duy nhất nổi trội một chút chính là Nhạc Vân Đức.
Là người giữ vị trí đệ nhất thánh tử sau khi Trương Long Uyên kế vị Thần Tiêu thánh chủ, Nhạc Vân Đức đương nhiên cũng được gửi gắm rất nhiều hy vọng và mong đợi.
Thiên phú của Nhạc Vân Đức kém hơn Trương Long Uyên và Sở Long Hà, nếu không thể trấn áp được tràng tử thì sao?
Biện pháp duy nhất - Huấn luyện nhồi thức ăn cho vịt.
Phải biết rằng, Nhạc Vân Đức vốn là một thiếu niên tuấn tú, tuy giá trị nhan sắc không thể so với Thẩm Thiên nhưng ít ra dáng người của hắn ta vẫn cân đối tiêu chuẩn.
Do Bích Liên thiên tôn và Thần Tiêu thánh chủ dùng sức lực ép buộc để đút thuốc bổ vào miệng Nhạc Vân Đức, bắt hắn ta phải ăn các loại thuộc đại bổ từ cật mỗi ngày, rõ ràng là đang vỗ béo hắn ta.
Mà loại huấn luyện nhồi thức ăn cho vịt này, thật sự mang lại hiệu quả nhất định.
Tuy dáng người của Nhạc Vân Đức ngày càng trở nên "đầy đặn", nhưng lôi pháp tu hành cũng ngày càng điêu luyện và mạnh mẽ hơn.
Không nói đến vị trí đầu trong thế hệ trẻ tuổi lúc đó, ít nhất hắn ta cũng nổi bật và không làm mất mặt của Thần Tiêu thánh chủ.
Khi Nhạc Vân Đức ngày càng lớn lên, hắn ta hiểu rõ hơn tông môn cũng không dễ dàng gì và những tài nguyên mà hắn ta tiêu hao của tông môn quý giá như thế nào.
Vì vậy, tuy ngoài mặt không để bụng nhưng hắn ta đã âm thầm thề rằng nhất định phải tìm cách báo đáp cho tông môn.
Tình cờ, Nhạc Vân Đức tìm được một bộ sách diệu kỳ bên cửa: Tầm Long Linh mạch kinh.
Bộ bí tịch này có rất nhiều kiến thức về "tràng vực", "linh mạch" và "mộ táng", ẩn chứa những bí ẩn ảo diệu lớn lao.
Dựa theo phương pháp tìm vị trí của rồng trong Linh Mạch Kinh, có thể phát hiện ra rất nhiều chỗ đặc biệt trong tràng vực, từ đó có thể tìm ra cổ mộ mà những vị tiên hiền để lại.
Đúng vậy, bộ bí tịch này đã giúp Nhạc Vân Đức mở ra cánh cửa đến với thế giới mới.
Kể từ đó, đã mê hoặc giới trộm mộ.
...