← Quay lại trang sách

Chương 923 Vũ Trụ Tinh Thần đồ! (1)

Lúc này, sự chú ý của mọi người đều tập trung vào ván cờ Hồn Thiên Kỳ.

Nhiều người nảy sinh lòng nghi ngờ với lời nói của Hùng Mãnh trước đó.

Bọn họ cho rằng, Thẩm Thiên chắc chắn có huyền cơ gì khác khi chơi cờ như vậy. Họ không nhận ra được là chẳng qua do họ không biết chơi cờ mà thôi.

Vì vậy, tất cả mọi người đều muốn xem thử rốt cuộc Thẩm Thiên làm cách nào để phá giải ván cờ này.

...

Lúc này, Thẩm Thiên và Thạch thiên tử đang không ngừng tiến về phía trước.

Thạch thiên tử luôn luôn hỏi Thẩm Thiên về vị trí lạc tử, rồi sau đó mới tiến tới.

Thẩm Thiên trả lơi nhanh chóng và không cần mất nhiều thời gian suy nghĩ như những người khác.

Đó là lý do, tốc độ chơi cờ của hai người rất nhanh.

Vị trí lạc tử của cả hai rất kỳ lạ, không thể tìm ra như bình thường.

Kết quả là lạc tử cũng không có nhiều thay đổi lớn. Mặc dù đôi lúc sẽ bị các quân cờ đen chặn lại nhưng số lượng rất ít, không đủ làm họ sợ hãi.

Với chiến lực của hai người, cờ đen xuất hiện từ hư ảnh có thể được giải quyết dễ dàng.

Người ngoài nhìn vào ánh mắt mờ mịt, vẻ mặt ngơ ngác.

Chính xác mà nói, bọn họ hoàn toàn không hiểu gì về ván cờ này.

Bởi vì cách chơi cờ của Thẩm Thiên hoàn toàn không theo lẽ thường, không có một chút kỹ năng nào.

Nhưng có một điều có thể chắc chắn là, họ sẽ không còn đường sống nếu dựa vào phương pháp này.

Bởi vì cờ đen đã xuất hiện và bao vây cả những quân cờ trắng.

Không bao lâu sau, cờ trắng hoàn toàn bị bao vây và giết hết.

...

Thạch thiên tử không biết tất cả những điều này.

Thạch thiên tử đang chìm đắm trong niềm vui sướng. Bởi vì hắn ta phát hiện suy nghĩ của hắn ta luôn nhất trí với Thẩm Thiên.

Trong lòng hắn ta thấy rất vui, hắn ta cảm thấy kỹ năng đánh cờ của mình cũng không tệ lắm.

Dù sao, tài đánh cờ của Thẩm Thiên rất thâm sâu, mà hắn ta lại có cùng suy nghĩ với Thẩm Thiên.

Nói thẳng ra, tài đánh cờ của hắn ta chắc chắn không hề yếu kém.

Thạch thiên tử cảm thán trong lòng.

Có vẻ như Thạch mỗ vẫn luôn đánh giá thấp bản thân mình, hóa ra hắn ta là một thiên tài chơi cờ!

"Thẩm huynh, Thạch mỗ có một lời đề nghị, tiếp theo đi bước này được hay không?"

Thạch thiên tử nóng lòng muốn thử chọn một vị trí.

Hắn ta cảm nhận bản thân đã nắm được tinh túy của việc chơi cờ, muốn chứng minh qua một chút.

Thẩm Thiên gật đầu và nói: "Anh hùng đều thấy như vậy, Thẩm mỗ cũng nghĩ giống vậy!"

Hắn ta vô cùng tin tưởng lựa chọn của Thẩm Thiên.

Nghe được câu trả lời của Thẩm Thiên, Thạch thiên tử không chút do dự đi tới.

Quả nhiên, lạc tử vẫn an toàn như cũ.

Vẻ mặt của Thạch thiên tử mừng rỡ: "Đa tạ sự dạy dỗ của Thẩm huynh, Thạch mỗ đã hiểu."

Hắn ta hết sức cảm thán, Thẩm huynh xứng đáng là bạn thân cả đời này của Thạch mỗ.

Đi theo Thẩm huynh có thể học hỏi được rất nhiều thứ nha!

Thẩm Thiên cười nói: "Thạch huynh có thiên phú bẩm sinh, ta đã sớm nói huynh có thể làm được mà!"

Hắn bình tĩnh nhìn vào ót của Thạch thiên tử, trên đó hiện lên một bức tranh mờ ảo.

...

Cả hai tiếp tục tiến lên phía trước, nhưng tình hình càng diễn biến phức tạp hơn khiến họ bị lùi về sau.

Bọn họ bị bao vây tấn công bởi các quân cờ đen, tuy số lượng không lớn nhưng cũng khiến họ lâm vào bế tắc.

Cho nên Thạch thiên tử lo lắng sẽ xảy ra chuyện, hắn ta không dám đặt lạc tử tùy tiện.

Hắn ta nhìn Thẩm Thiên và hỏi lại lần nữa: "Thẩm huynh, tiếp theo nên đi như thế nào?"

Thẩm Thiên chỉ vào một vị trí: "Ở đây, Thạch huynh cảm thấy sao?"

Thạch thiên tử gật đầu: "Thạch mỗ cũng nghĩ vậy."

Thẩm Thiên cười nói: "Nếu chúng ta có cùng suy nghĩ thì chắc chắn không sai rồi."

Thạch thiên tử tưởng thật nên gật đầu: "Thẩm huynh nói có lý."

"Tiếp theo chúng ta đi đến đây!"

Nhìn thấy cảnh này, khóe miệng của mọi người giật giật điên cuồng.

Hiện tại, bọn họ mới biết rốt cuộc không có huyền cơ gì cả.

Chỉ là hai tên dốt đặc cán mai đánh cờ tùy tiện.

Nhìn thao tác thì dữ dội, nhưng thực tế chỉ dựa vào đoán mò.

Loại kỹ năng đánh cờ này, chỉ cần chọn đại một người ra, nói không chừng còn tốt hơn bọn hắn.

Kết quả là hai người này vẫn cảm thấy mình là cao thủ đánh cờ, còn đồng cảm cho nhau.

Ừ, hai người thật tài giỏi!

Lão nhất bối cường giả lắc đầu: "Đã kết thúc."

Tình hình của hai người tưởng như an toàn, nhưng hoàn toàn đã bị cờ đen bao vây.

Có thể nói, tình huống cờ hiện tại không có con đường sống.

Quân cờ đen bao vây ngày càng nhiều, ván cờ ngày càng bế tắc, cuối cùng toàn bộ quân cờ bị tiêu diệt sạch.

Dù họ có đi thêm một bước thì cũng là đường chết.

Nhưng Thạch thiên tử không hay biết gì, hắn ta vẫn tự tin đi nước cờ cuối cùng!

Ầm!

Thần hà trùng thiên, ánh sáng vây quanh.

Vô số cờ đen xuất hiện khắp bốn phương tám hướng, bao vây lấy bọn họ.

Những con sóng khủng bố tuôn trào, xông lên trời cao, lay động chín tầng mây.

Vô số hư ảnh bay ra từ trong cờ đen, hơi thở hết sức kinh người, như muốn phá vỡ cả thiên địa.

Cảnh tượng này giống hệt như thiên địa bị hủy diệt.

Lão bối cường giả lắc đầu thở dài: "Hai người bọn họ hoàn toàn dựa vào may mắn mới có thể đi tới nước cờ này."

"Nhưng đường chết đã định rồi, không thể nào xoay chuyển được."

"Không biết bọn họ có thể thoát ra được hay không!"

Cục diện trước mắt còn nguy hiểm đáng sợ hơn so với tình huống của đám người Thần Tiêu thánh chủ trước đó.

Quân cờ đen nhiều đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng khi nhìn lại thì chỉ toàn là màu đen.

Ai nấy đều run rẩy, toàn thân rùng mình.

Bị nhiều cờ đen bao vây như vậy, ngay cả đại thánh cũng phải đổ máu.

Với chiến lực của Thần Tiêu thánh tử và Thạch thiên tử thì họ không thể rời đi yên ổn được.

Ai cũng cho rằng họ đang lành ít dữ nhiều.