← Quay lại trang sách

Chương 924 Vũ Trụ Tinh Thần đồ! (2)

Vẻ mặt của Thạch thiên tử khẽ thay đổi, hắn ta nhìn vào đội quân cờ đen vô tận kia mà cảm thấy da đầu tê dại.

"Thẩm huynh, bây giờ phải làm sao?"

Cho dù tài đánh cờ kém cỏi thì cũng biết đã không còn đường đi.

Thẩm Thiên đã có dự liệu trước, hắn nói: "Không sao, chúng ta yên lặng theo dõi tình hình đã!"

Ánh mắt Thạch thiên tử rất kinh ngạc, trong lòng xúc động.

Không hổ là Thẩm huynh, gặp nguy không loạn trước tình hình này.

So với Thẩm huynh, ta còn kém xa nhiều.

Nghĩ đến đây, Thạch thiên tử cũng bình tĩnh và chuẩn bị tuyên chiến.

...

Nhưng đột nhiên, một giọng nói từ đại đạo vang lên trong hư không.

m thanh rì rì, vang vọng khắp thiên địa.

Mọi người bị chấn động trong nháy mắt, khi đảo mắt nhìn lại đã thấy một bóng dáng mơ hồ xuất hiện trên ván cờ Hồn Thiên Kỳ.

Đó là một bàn cờ giữa một người đàn ông và một đứa trẻ, cách bố trí trên bàn cờ của họ giống hệt như của hai người Thẩm Thiên.

Thấy ván cờ đã định, người đàn ông từ từ đứng dậy còn cậu bé cũng vội vàng đứng lên theo.

"Sư tôn, lần này đi như thế nào?"

Giọng nói của đứa trẻ dường như truyền đến từ một khoảng không gian vô tận, từ quá khứ cho đến hiện tại.

Hư vô mờ mịt và không tài nào nắm bắt.

Tất cả mọi người đều kinh sợ, không biết tại sao lại xảy ra sự thay đổi như vậy.

Ngươi đàn ông thở dài: "Ra ngoại vực, chém Tà Linh, dẹp hết hỗn loạn, bảo vệ muôn người."

Giọng nói trang trọng và nghiêm túc, trong lời nói toát ra uy nghiêm cực lớn.

Đứa trẻ hỏi lại: "Khi nào thì sư tôn quay lại?"

Giọng điệu hết sức lo lắng và rất không muốn, tựa như đây là lần từ biệt cuối và không bao giờ gặp lại.

Người đàn ông trả lời: "Khi chiến tranh lắng xuống, ta sẽ trở về."

...

Cuộc đối thoại tưởng chừng ngắn gọn nhưng lại gây nên kinh hãi trong lòng vô số người.

Có người tâm trạng buồn bã, có người hai mắt ướt nhòe vô cùng đau thương.

Giống như bọn họ nhìn thấy một kiếp nạn lớn thời cổ đại sắp xảy ra, thiên địa hoàn toàn rơi vào tay giặc.

Ở khắp mọi nơi chỉ toàn là thi thể, cảnh tượng máu chảy thành sông.

Rất nhiều cường giả rời gia đình gia nhập chiến trường, muốn quyết chiến với kẻ thù, bảo vệ quê hương.

Nhưng cuối cùng, vô số người bị chôn vùi, để lại một nỗi đau thương vô tận.

Đó là sứ mệnh của bọn họ, nên không còn lựa chọn nào khác.

Tuy bọn họ bảo vệ cho quê hương, nhưng cũng không có cách để trở về quê hương, gặp lại cố nhân.

...

Tâm trạng của mọi người đều đắm chìm vào cuộc trò chuyện này.

Lúc này, vòm trời xảy ra biến đổi.

Bầu trời trong lành đột ngột xuất hiện rất nhiều ngôi sao, quang mang rũ xuống và trải dài khắp thiên địa.

Tinh quang cực kỳ chói lóa, nó phóng lên trên ván cờ Hồn Thiên Kỳ và bao phủ cả hai người Thẩm Thiên.

Bọn họ đặt mình trong quang hoa vô tận, hưởng thụ lễ rửa tội tinh quang với phong thái tuyệt thế.

Đột nhiên, một sức mạnh không giang cường đại bộc phát ra từ ván cờ Hồn Thiên Kỳ.

Bóng dáng của hai người biến mất trước mặt mọi người trong nháy mắt.

Ván cờ Hồn Thiên Kỳ có liên quan cũng đóng lại hoàn toàn và biến mất ở Kiến Mộc giới.

Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều hoảng sợ.

"Có chuyện gì xảy ra? Thần Tiêu thánh tử và Thạch thiên tử đã đi đâu rồi?"

"Ván cờ Hồn Thiên Kỳ đóng lại, bọn họ giống như bị đưa đi rồi!"

"Tại sao chuyện này lại xảy ra?"

"Chẳng lẽ bọn họ thật sự phá giải được ván cờ Hồn Thiên Kỳ rồi?"

...

Từ khi ván cờ Hồn Thiên Kỳ ra đời cho đến nay, loại hiện tượng kỳ lạ này chưa bao giờ xuất hiện.

Nhưng hiện tại không chỉ xuất hiện đạo âm, mà ngay cả ván cờ Hồn Thiên Kỳ cũng có thay đổi.

Chắc chắn chỉ có thể thông qua ván cờ này mới có thể giải thích tình huống này rõ ràng.

Vô số người cùng cảm thán: "Hóa ra là có huyền cơ bên trong!"

"Tầm nhìn của ta thật hạn hẹp."

"Thần Tiêu thánh tử đúng là kỳ đạo thiên tài!"

"Hắn đã nhìn thấu tất cả huyền cơ và tìm cách phá giải ván cờ này."

Lúc trước bọn họ còn cho rằng Thẩm Thiên vốn không biết đánh cờ.

Kết quả phát hiện bản thân mình chính là một chú hề.

Bọn họ vô cùng sùng bái Thẩm Thiên, ánh mắt lộ rõ sự hâm mộ.

"Phá giải được ván cờ Hồn Thiên Kỳ, chắc chắn có thể lấy được truyền thừa vô thượng!"

"Thần Tiêu thánh tử không hổ danh là đứa con khí vận!"

...

Lúc này, Thẩm Thiên và Thạch thiên tử đã tiến nhập vào một không gian khác.

Ở đây có tinh quang quấn quanh, pháp tắc hạ xuống, giống như một biển sao cực kỳ lấp lánh.

Những ngôi sao trải rộng khắp bốn phương, quang mang rực rỡ, thậm chí có thể thấy ngân hà ngang qua.

"Nơi đây... Nơi đây là đâu?"

Thạch thiên tử nghi ngờ, hắn ta chưa từng thấy qua cảnh tượng lạ lùng như vậy.

Vẻ mặt của Thẩm Thiên lạnh nhạt, không hề lay động.

Đúng lúc này, hư không trước mặt hai người khởi động và bắn ra vô số tiên quang.

Sau đó, một bóng người bước ra từ trong hư không.

Đó là một thân hình to lớn mặc áo giáp màu bạc, ánh sáng ngôi sao bao phủ cả người, không thể nhìn rõ dáng dấp.

Khí tức của lão cuồn cuộn như biển, như đại dương mênh mông và vô cùng cường đại!

Nhìn thấy bóng dáng này, cả Thạch thiên tử và Thẩm Thiên đều chấn động.

Quá mạnh mẽ!

Người này chắc chắn là cường giả vô thượng!

Thạch thiên tử cung kính nói: "Vị tiền bối này, không biết đây là nơi nào?"

Bóng dáng kia chậm rãi nói: "Đây là nội giới của ván cờ Hồn Thiên Kỳ."

"Chúc mừng các ngươi đã vượt qua thành công ván cờ Hồn Thiên Kỳ."

Thạch thiên tử ngẩn ra: "Chúng ta thông qua rồi?"

Trước khi tiến vào, hắn ta thấy rõ bọn họ đã hoàn toàn bị cờ đen bao vây.

Thạch thiên tử vốn cho rằng ván cờ này đã rơi vào ngõ cụt, họ hoàn toàn thất bại.

Kết quả là có bóng người đột ngột xuất hiện và cho họ biết họ đã thông qua.

Thạch thiên tử mơ màng, chưa kịp phản ứng.

Bóng dáng kia lại nói tiếp: "Ván cờ Hồn Thiên Kỳ do bản vương thiếp lập để tìm kiếm truyền nhân."