← Quay lại trang sách

Chương 940 Lão Ô Quy có ý xấu gì không? (1)

Biểu cảm của đám người Vương Thần Hư trông nghiêm trọng hẳn khi nhìn thấy vẻ mặt đùa cợt của Trấn Ngục Pháp Vương.

Áp lực mà người này mang lại cho bọn họ thật sự quá lớn, căn bản không thể chống nổi.

Cho dù ba người có liên thủ thì bọn họ cũng không phải là đối thủ của Trấn Ngục Pháp Vương.

Huống chi, còn có những cường giả Tà Linh đang nhìn chằm chằm vào họ.

Thêm nữa, nơi đây hoàn toàn ngăn cách với hư không, năng lực bảo mệnh mà Vương Thần Hư tự hào cũng không thể phát huy tác dụng.

"Phiền phức thế này!"

Giọng điệu của Vương Thần Hư nặng nề, hắn ta đang xem xét tình hình, cố gắng tìm cách trốn thoát.

Bạch Đế và Nhạc Vân Đức cũng rất lo lắng, bọn họ đã thử qua nhưng hư không không thể bị xé rách.

"Lần này chết chắc rồi! Đạo gia ta không muốn chết sớm đâu!"

Nhạc Vân Đức bi thương hét lên, xác định không còn lối thoát.

Bạch Đế nói: "Tiểu tử ngươi sợ cái gì? Bên ngoài có nhiều Tiên Triêu hỗ trợ như vậy, chắc chắn bọn họ có thể cảm nhận tình hình ở đây và đến giúp đỡ."

"Đến lúc đó, những thằng nhãi con Tà Linh này mới là người phải chết!"

Có những cường giả cứu viện cho lần hành động này của bọn họ.

Ở đây xảy ra động tĩnh lớn như vậy, những người bên ngoài không biết cũng không được.

Đợi cứu viện mạnh từ Tiên Triêu đến, không biết ai sẽ vây giết ai đâu!

Dù sao, ngay cả những vị cường giả cấp bậc đại thánh cũng nằm trong số quân cứu viện này!

...

Trấn Ngục Pháp Vương cười nhạt: "Bổn tọa đã đoán trước Đại Hoang Tiên Triêu sẽ gây chuyện nên không chỉ dùng Tỏa Giới bàn mà còn lập cả Thánh Tế thai."

"Nếu bọn họ tới đây thì bổn tọa sẽ ngay lập tức cho họ biết chút ít về sự lợi hại của Thánh Tế thai!"

Thánh Tế thai là tà khí vô thượng được luyện chế từ tà thuật của Tà Linh giáo.

Nó có thể mạnh mẽ vượt qua hàng rào thiên giới thông qua huyết tế, tiếp dẫn Tà Linh ngoại vực vô thượng đi xuống.

Quả nhiên, một tế đàn cổ xưa hiện lên phía sau Trấn Ngục Pháp Vương.

Toàn bộ tế đàn tối đen như mực, trên mặt bao phủ những tà văn cổ xưa đáng sợ, đan xen vào nhau, khí tức vừa âm u vừa khủng khiếp.

Ở trung tâm có một Huyết Trì màu đỏ thẳm, mùi máu tanh sộc vào mũi, chảy róc rách khiến người ta ớn lạnh.

Những xác chết liên tục bị dung hòa và nuốt chửng, hoàn toàn tan biến vào bên trong.

Đó là máu đã bị khô cạn của tu sĩ năm vực, phần thi thể bị đưa vào tế đàn để luyện hóa thành chất dinh dưỡng.

Phía trên tế đàn là một lỗ sáng hư không đẫm máu, bên trong tỏa ra khí tức sởn tóc gáy.

Tựa như Tà Linh vô thượng đang hút chất dinh dưỡng và sắp giáng thế.

Con ngươi thâm độc của Trấn Ngục Tà Vương hung hăng nhìn chằm chằm vào ba người Vương Thần Hư, gã nhếch miệng cười nói.

"Bắt các người trở thành chất dinh dưỡng cung cấp cho Thánh Tế thai, cung cấp cho Thánh Linh đại nhân!"

"Đến lúc đó, bao nhiêu người của Đại Hoang Tiên Triêu tới đây thì sẽ chết bấy nhiêu người!"

"Đây sẽ là nơi chôn thây của bọn ngươi, giúp cho Thánh Linh đại nhân hùng bá thiên hạ!"

Trấn Ngục Pháp Vương đã chuẩn bị từ sớm, bố trí đại trận huyết tế ở chỗ này, chuẩn bị hiến tế tất cả những kẻ xâm phạm.

Càng nhiều dinh dưỡng huyết tế thì sức mạnh của Tà Linh giáng xuống càng cường đại!

Trấn Ngục Pháp Vương đã tế luyện hơn mười vị thánh giả, cộng thêm đám người Vương Thần Hư nữa thì có thể làm cho Tà Linh từ tiên cấp trở lên giáng thế.

Đến lúc đó, quân cứu viện của Đại Hoang Tiên Triêu sẽ không khiến họ sợ hãi.

...

Sắc mặt của ba người đột nhiên thay đổi, bọn họ có thể cảm nhận khí tức vô cùng kinh khủng tản ra từ trong Thánh Tế thai.

Đó chính là cường giả vô thượng của Tà Linh tộc ngoại vực, tuy chưa đến nhưng khí tức đã cực kỳ khủng bố, khiến người ta rùng mình.

Có vẻ như lần này Tà Linh giáo đã chuẩn bị chu đáo để đối phó với bọn họ.

Trấn Ngục Pháp Vương cười nhạt: "Các ngươi ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, nói không chừng tâm trạng của bổn tọa tốt còn có thể cho các ngươi chết sảng khoái một chút!"

Gã nắm chắc phần thắng, xác định có thể giết chết đám người Vương Thần Hư.

Dù sao, không gian đã bị phong ấn, với sức mạnh của đám người Vương Thần Hư thì hoàn toàn không thể chống lại gã.

"Thằng nhãi con Tà Linh cũng dám khinh thường bản đế?"

"Tin bản đế cắn một cái rơi cái đầu chó của ngươi luôn không?"

Bạch Đế hét đến lạc giọng, duỗi thân rùa, cắn hư không.

Dù sao nó cũng là lão quái vật đã sống lâu vạn năm, làm sao có thể bị Trấn Ngục Pháp Vương hù dọa được?

Nếu không thể trốn thoát thì nên liều chết chiến đấu.

Cho dù có chết, bọn họ cũng phải làm tổn hại nguyên khí của Tà Linh tộc.

Nhạc Vân Đức cũng hét lớn: "Nếu các người dám qua đây, đạo gia ta sẽ cho ngươi nổ tung!"

Nói xong, hắn ta lấy ra rất nhiều đồ vật hiếm có quái lạ.

Có thánh binh vô thượng năng lượng dồi dào, đồ cổ tuy sứt mẻ nhưng lại tỏa ra năng lượng chấn động, còn có đủ các loại bùa chú...

Nhiều bảo vật xuất hiện như vậy khiến khí tức dâng trào, thần quang nở rộ, soi chiếu thiên địa.

Cảnh tượng này khiến Bạch Đế trợn thẳng mắt.

Y nuốt nước miếng rồi hừ nói: "Được lắm, Bàn Tử chết tiệt, dám ăn trộm nhiều bảo vật sau lưng bản đế như vậy."

Bạch Đế phát hiện rất nhiều bảo vật tại nơi này có khí tức rất quen thuộc.

Nhạc Vân Đức bí mật cất giấu hầu hết các bảo vật lúc họ cùng nhau đi tầm bảo.

Hắn ta lộ vẻ lúng túng, mạnh miệng nói: "Đây là bảo vật của đạo gia, là tổ truyền đó!"

"Hơn nữa là do ta lấy ra mà?"

Nói đến đây, vẻ mặt của Nhạc Vân Đức đau nhói.

Đây là những bảo bối do đạo gia khảo cổ nhiều năm mới có, hôm nay phải sử dụng hết tại đây.

Quá xui xẻo rồi!!!