Chương 985 Máu nhuộm Bắc Hải, Tà Linh vô thượng! (1)
Thấy Trương Long Uyên muốn hộ tống mình đi, Thẩm Thiên khá ấm lòng.
Hắn biết Trương Long Uyên lo lắng cho mình nên muốn hộ tống bảo vệ.
Thẩm Thiên bất đắc dĩ cười nói: “Sư tôn, ngài vẫn nên ở lại Thánh địa đi!”
“Nếu vạn nhất xảy ra tình huống bất ngờ gì, ngài cũng có thể bảo vệ Thánh địa!”
Nếu bọn họ đều đi Bắc Hải cả, sức thủ hộ của Tttd sẽ thiếu đi hơn phân nửa.
Nếu Tà Linh tộc xâm nhập thì phiền toái rồi.
Có Trương Long Uyên tọa trấn Thánh địa, bằng vào Thần Tiêu Lôi Đế kỳ, dù có là Tà Linh cấp Chân Tiên xâm phạm cũng không cần lo.
Có như vậy Thẩm Thiên mới yên lòng đi trợ giúp Bắc Hải được, không cần lo lắng.
“Được được, vậy đi!”
“Lão đạo sẽ đi cùng Thiên Nhi. Sư đệ ngươi ở lại Thánh địa giữ nhà!”
Bích Liên Trưởng lão Sở Long Hà bước ra, hiên ngang lẫm liệt tuyên bố.
Nhưng không ai biết trong lòng Sở Long Hà còn đang mừng thầm đâu.
Hắc hắc, sư đệ ơi sư đệ, lần này ngươi không tranh được với lão đạo đâu!
Chắc chắn ta kiếm được thiện cảm của sư điệt rồi!
◇ ❖ ◇
Trương Long Uyên hơi khựng lại, nhìn sang Sở Long Hà, lôi đình tiên quang quanh thân khẽ run lên.
Thật lâu sau ông mới nhàn nhạt nói: “Sư huynh, vậy Thiên Nhi đành nhờ huynh.”
Mặc dù Sở Long Hà vẫn thường gây chuyện quái dị nhưng thực lực của ông thì không thể nghi ngờ.
Đại sư huynh Thần Tiêu quan tuyệt ngũ vực, làm sao thực lực yếu được?
Có Sở Long Hà đi cùng Thẩm Thiên, ông cũng yên tâm hơn một chút.
Sở Long Hà vỗ vỗ ngực, bảo đảm: “Yên tâm đi!”
“Có lão đạo cùng sư điệt xuất mã, nhất định sẽ đánh cho con non Tà Linh kia sưng đầy đầu.”
Tuy tràng nguy cơ lần này vượt xa trước kia.
Nhưng trong lòng Sở Long Hà không hề lo lắng.
Có khí vận chi tử sư điệt ở đây, làm sao gặp nguy hiểm được chứ?
Nhất định sẽ có bảo bối lớn, có cơ duyên lớn đang chờ lão đạo đây!
Rống rống, lần này chắc chắn lão đạo ta phát tài!
Bạch Liên Trưởng lão tiến lên lo lắng nói: “Sư huynh, Thiên Nhi, hai người nhất định phải cẩn thận.”
“Nếu gặp phải kẻ địch không thể đối kháng, nhất định phải tự bảo vệ tốt bản thân mình. An toàn mới là quan trọng nhất!”
“Chúng ta ở lại Thánh địa chờ các ngươi trở về!”
Thẩm Thiên và Sở Long Hà nhìn nhau, cùng gật đầu đáp: “Chư vị yên tâm đi!”
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta sẽ xuất phát ngay!”
Nói xong, bọn họ nhún mình nhảy lên, nhắm Bắc Hải thẳng tiến.
◇ ❖ ◇
Bắc Hải, Hỗn Độn hải vực.
Thiên khung như mực, thâm sâu vô cùng.
Khắp cả hải vực bát ngát vang lên vô số tiếng gào thét rú thảm, tiếng chiến tranh sát phạt đang càn quét.
Trên mặt biển nổi lơ lửng vô số tàn thi, chân cụt tay đứt, lềnh bềnh khắp nơi, máu tươi nhuộm đỏ cả hải vực.
Mùi máu tươi gay mũi lượn lờ khắp không gian, như huyết hải luyện ngục, như muốn táng diệt thế giới này hoàn toàn.
Xem tình huống trước mắt, hẳn nơi này đã bộc phát vô số trận đấu thảm liệt.
Những thi thể này có Hải tộc, cũng có Tà Linh tộc, tất cả đều phơi thây ở đây, tử thương thảm trọng.
Trên vòm trời có một lỗ hổng hư không sâu hoăm hoắm.
Nơi đó mờ mịt lượn lờ, pháp tắc tung hoành, khí thế khủng khiếp.
Tà khí tối tăm mờ mịt không ngừng cuồn cuộn bốc lên che khuất cả bầu trời, khiến cho nhật nguyệt vô quang.
Sâu trong lỗ hổng hư không có vô số bóng hình như ẩn như hiện, bóng nào cũng cường đại đến đáng sợ, khiến cho tâm thần người ta rung rẩy.
Toàn thân những cái bóng kia đều là tà khí u lệ, diện mục dữ tợn, như địa ngục tà ma, tỏa ra khí tức dọa tâm phách.
Những cái bóng này chính là Tà Linh ngoại vực.
Phía trước hắc vụ còn có hơn mười danh Tà Linh.
Bọn chúng đều tỏa ra uy áp cấp Chuẩn Tiên, đã sắp đột phá được hạn chế của thiên địa từ sâu trong lỗ hổng bước ra.
◇ ❖ ◇
Phía tây Hỗn Độn hải vực tập trung vô số Hải tộc.
Nơi đó có trận thế phòng ngự, phòng tuyến bao la, bao trùm một mảng hải vực lớn.
Từng con hắc long tung hoành trên mặt biển, gào thét gầm rú, tỏa ra khí thế uy hách.
Dưới mặt nước là hư côn ẩn nấp. Hư côn có hình thể khổng lồ, tản ra khí thế mênh mông, bất kỳ lúc nào cũng có thể trùng sát ra.
Xung quanh còn có đủ loại cường giả Hải tộc nữa. Bọn họ đều lấy ra binh khí pháp bảo, sắc mặt ngưng trọng, lập sẵn trận địa sẵn sàng đón địch.
Đứng đầu đội ngũ là hai thân ảnh hùng tráng.
Bọn họ đều có khí tức vô cùng cường đại, mênh mông khó lường, chính là cường giả đỉnh cao.
Hai người này chính là Hắc Long Vương đời trước của đảo Hắc Long Ngao Dạ cùng Đại Côn Thần Vương đời trước của Thái Hư Côn tộc, Côn Hư.
Lỗ hổng hư không xuất hiện, Tà Linh tộc xâm lấn.
Tất cả thế lực ở Bắc Hải đều cảm giác được nguy cơ mãnh liệt, không ai có thể chỉ biết lo thân mình.
Đảo Hắc Long và Thái Hư Côn tộc thân là thế lực cao cấp nhất Bắc Hải đương nhiên phải đứng ra thống ngự Hải tộc đối kháng với Tà Linh.
Nhưng lấy thế hệ Hắc Long Vương và Côn Thần Vương đời này là Ngao Ô và Côn Minh thì còn chưa đủ uy vọng để dẫn đầu mọi người.
Cho nên, hai vị Vương giả thế hệ trước này đều đứng ra chủ trì đại cục.
Nhưng dù là bọn họ, thấy cảnh tượng trước mắt đây cũng cảm thấy vô cùng đau đầu.
“Lão Hắc, làm sao bây giờ?”
“Số lượng Tà Linh tộc quá lớn, lúc trước chúng tấn công mấy lần đã khiến các tộc ở Bắc Hải tử thương thảm trọng!”
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng ta sẽ không chèo chống được bao lâu!”
Côn Hư nghiêm túc nặng nề. Trước đây Tà Linh tộc đã tấn công vài lần.
Tà Linh nhân số đông đảo, cường giả ra trận vô cùng vô tận.
Tu sĩ Bắc Hải đã bỏ cái giá cực lớn mới miễn cưỡng đánh lui được bọn chúng.
Bởi vì lần này ra trận đều là cường giả tinh anh của Tà Linh tộc, Tà Linh cấp Thiên tôn chất đầy đất, thậm chí cấp Thánh giai cũng có một đống.
Đấy là còn chưa nói đến hơn hai mươi vị Tà Linh cấp Chuẩn Tiên đang ẩn giấu.
Chỉ số Tà Linh cấp Chuẩn Tiên này cũng đủ để hủy diệt hơn chín phần thế lực ở Bắc Hải.