Chương 986 Máu nhuộm Bắc Hải, Tà Linh vô thượng! (2)
Nếu không vì mảnh thiên địa này có hàng rào, khiến cho những Tà Linh cấp Chuẩn Tiên kia không thể dễ dàng xông vào.
Thì Bắc Hải đã sớm luân hãm rồi, nơi này đã sớm biến thành một mạnh tử vực.
Nghe Côn Hư hỏi vậy, toàn thân Ngao Dạ chấn động, ông ta nghiêm nghị đáp: “Ngăn không được cũng phải ngăn!”
“Nếu chúng ta thối lui, Bắc Hải sẽ hoàn toàn không có hy vọng!”
“Chỉ hy vọng viện quân của Đại Hoang Tiên triều có thể mau chóng tới đây!”
Ngao Dạ thở dài. Lần này đã tới bước quan trọng sinh tử tồn vong.
Một khi Bắc Hải luân hãm, thì không chỉ bọn họ, ngay cả ngũ vực cũng sẽ lâm vào nguy cơ.
Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện viện quân mau chóng chạy đến, cùng đối kháng với Tà Linh.
Bằng không, dù bọn họ có dốc hết sức cũng không thể ngăn cản được Tà Linh.
Ánh mắt Côn Hư tối sầm lại: “Hiện giờ Đại Hoang Tiên triều cũng bị Tà Linh tộc cuốn lấy, khẳng định không thể phái người tới trợ giúp sớm như vậy.”
“Dù các thế lực khác của ngũ vực có nguyện ý trợ giúp cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc.”
Nơi này có rất nhiều Tà Linh cấp Chuẩn Tiên, vượt xa khả năng chống đỡ của các thế lực bình thường.
Dù đảo Hắc Long và Thái Hư Côn tộc có liên thủ cũng bị đánh cho liên tục bại lui.
Ngao Dạ khẽ nói: “Đi tới đâu xem tới đó đi.”
“Cùng lắm thì liều mạng với đám con non Tà Linh này.”
Trên cơ bản bọn họ đã không còn đường lui nữa.
Nếu bại ở đây, bọn họ chỉ có thể co đầu rút cổ ở tổ địa, mượn nhờ nội tình mà tiền bối để lại để đối kháng.
Nhưng kết cục vẫn như chú định, dù nội tình có thâm hậu cũng không thể ngăn nổi đại quân Tà Linh liên miên không dứt.
Chẳng qua là kéo dài hơi tàn mà thôi!
Cho nên, trận chiến này nhất định phải thắng!
◇ ❖ ◇
Đúng lúc này, một cỗ uy thế kinh khủng từ sâu trong lỗ hổng hư không bộc phát ra.
Tà khí thê lương cuồn cuộn kịch liệt, khí tức dọa người cuồn cuộn phun trào, như muốn xâm nhập cả mảnh thiên địa.
Từ sâu trong lỗ hổng hư không vọng ra tiếng cười nhăn nhở: “Các con, xông lên cho ta!”
“Hôm nay chính là thời điểm Thánh Linh Tộc quân lâm thiên hạ!”
Ngay lập tức, tất cả Tà Linh đều sôi trào, ngang ngược rống lớn: “Giết!”
“Giết!”
◇ ❖ ◇
Vô số tiếng rống của Tà Linh vọng ra, khí thế kinh thiên động địa, dọa khiếp tâm phách người ta.
Tà khí cuồn cuộn càng thêm kịch liệt, thậm chí còn có thể nhìn thấy vô số Tà Linh diện mục dữ tợn bên trong đó đang muốn trùng sát xông ra, đồ tàn đại thế.
Thấy cảnh tượng này, các tu sĩ có tu vi thấp đều cảm thấy toàn thân như nhũn ra, sắc mặt trắng bệch, tâm thần run rẩy không thôi.
Các cường giả đỉnh cao cũng căng thẳng nghiêm trọng, ánh mắt tràn đầy kiêng kỵ.
Nhưng từ đầu tới cuối, không một ai lùi bước, đều giữ vững trận địa sẵn sàng đón địch, sẵn sàng dục huyết phấn chiến bất kỳ lúc nào.
Một khi phòng tuyến nơi này thất thủ, Tà Linh tộc kia có thể xuất thế một cách triệt để.
Tất cả Hải tộc thấy chết không sờn, muốn kiên trì đến thời khắc cuối cùng.
◇ ❖ ◇
Thấy Tà Linh tộc lại phát động tấn công một lần nữa, trong các tộc Bắc Hải cũng có người rống lớn.
“Các huynh đệ, cho đám nhóc con Tà Linh này mở mang kiến thức về sự lợi hại của chúng ta một chút nào!”
“Giết sạch bọn chúng, không cho bọn chúng tiến lên một bước!”
“Đúng! Liều mạng với chúng!”
Vô số cường giả Hải tộc nhao nhao xuất động, nhào tới lỗ hổng hư không mà đánh.
Bọn họ muốn giây giết các Tà Linh có phẩm giai cao kia, không cho bọn chúng tiến vào một bước.
Chỉ trong chốc lát, đông đảo tu sĩ Hải tộc và Tà Linh ngoại vực đã cuốn lấy nhau mà chém giết.
Hải vực Hỗn Độn lâm vào trong hỗn loạn tưng bừng, tiếng hô chém giết vang khắp thiên địa, năng lượng kinh khủng quét ra rung động thiên địa.
Đây là một trận chiến vô cùng thảm liệt, nơi nào cũng thấy thi thể rơi xuống từ giữa hư không.
Thi thể rơi lả tả như lá rụng, có Hải tộc, cũng có Tà Linh tộc, cực kỳ thảm liệt.
Trận đại chiến này giết đỏ lên một mảnh bầu trời.
Vô số máu tươi bay múa giữa hư không, nước biển bị nhuộm đỏ một mảng lớn, đỏ hồng chói mắt.
Có Tà Linh đang gầm thét, thôi động tà khí đại thủ, chớp mắt đã đập nát cả trăm tu sĩ Hải tộc thành thịt băm.
Cũng có cường giả đại phát thần uy, thôi động chí bảo vô thượng oanh sát Thánh giả Tà Linh.
Đây là một trận chiến diệt thế, kinh khủng đến cực điểm.
Trong trận đại chiến này, những sinh linh từ cảnh giới Thiên Tôn trở xuống chỉ là pháo hôi.
Dù là cường giả Thiên Tôn đi nữa, trước trận đại chiến này cũng cực kỳ yếu ớt.
Các tộc Bắc Hải cùng Tà Linh tộc đã đạt thành nhận thức chung, chia chiến trường thành hai khu vực.
Một khu vực là chiến trường của Thiên Tôn, một khu vực khác là chiến trường của Thánh giả.
◇ ❖ ◇
Chiến trường Thiên Tôn còn có mấy vị tu sĩ cường đại đang ra tay chém giết Tà Linh.
Trong đó, có Bắc Hải tứ công tử, uy thế mãnh liệt.
Bạch công tử của Ngân Chương Thần tộc vung vẩy tám cái xúc tu to tướng như tám con rồng, chớp mắt đã vây khốn một đống lớn Tà Linh Thiên tôn và siết chặt lại!
Oanh!
Một tiếng nổ thật lớn!
Đám Tà Linh kia đều bị siết vỡ thành một đám huyết vụ, tà khí tứ tán.
Bên cạnh, Tạ công tử của Hoàng Kim Thần Giải tộc cũng vung đôi càng lớn với khí thế lực chìm sơn hà, cũng kẹp một đám Tà Linh Thiên Tôn thành một đống thịt băm nát.
Sa công tử của Huyết Sát Thần tộc cầm một thanh trường đao đỏ như máu trong tay, vung chém ra vô số đao mang màu máu.
Chỉ trong chốc lát, đao mang đã xé rách vô số hư không, dễ dàng chôn vùi Thiên Tôn.