← Quay lại trang sách

Chương 257 Bạch Lỗi! Đây chính là yếu gà mà ngươi nói?

Theo giọng nói của nam tử áo bào xám vang lên, họa tác bỗng dấy lên một ngọn lửa màu trắng!

Cùng lúc đó, mấy chục vạn đại quân đối diện cũng có một ngọn lửa màu trắng bốc cháy rất quỷ dị, cứ một người trên họa tác bị đốt cháy thì cũng sẽ có một người trong mấy chục vạn đại quân ở đối diện biến mất!

Khi họa tác triệt để bị thiêu sạch, mấy chục vạn đại quân ở đối diện cũng biến mất không còn bóng dáng, giống như mấy chục vạn đại quân đó chưa hề xuất hiện!

Mà lấy thị giác Thượng Đế quan sát hết thảy, hai người Diệp Phong và Bạch Lỗi đã hoàn toàn choáng tại chỗ.

Sau khi tỉnh táo trở lại!

Diệp Phong và Bạch Lỗi cùng nhau mở hai mắt ra, lúc này mới phát hiện mình đã trở lại việc lạc trong Tinh Hồn Tông.

"Bạch Lỗi!!!"

"Đây là yếu gà mà ngươi nói?"

Lúc này, Diệp Phong quay qua nhìn Bạch Lỗi hô to lên, chỉ vì cảnh tượng lúc nãy quá rung động!

"Diệp thiếu, ta không biết!"

"Ta thật sự không biết họa đạo lại trâu bò như vậy, dù sao sư tôn ta đã là cường giả Phi Thăng nhưng bây giờ vẫn là một kẻ chiến đấu yếu xìu, hoàn toàn không thể nào sánh được với người lúc nãy!"

"Nếu như ta biết họa đạo trâu bò như vậy thì thiên vương lão tử tới cũng không thể ngăn cản ta tu luyện họa đạo!"

Nghe được Diệp Phong la lớn, Bạch Lỗi cũng cười khổ, vội vàng giải thích.

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, chỉ dựa vào cá nhân Bạch Lỗi cố gắng thì không thể nào đạt tới đỉnh phong họa đạo, cần túc chủ đại lực bồi dưỡng mới có thể đạt tới!"

Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên trong đầu Diệp Phong một lần nữa.

"Được rồi!"

"Nếu như ngươi đã không thích tu luyện họa đạo như thế thì ta cũng không ép ngươi!"

"Dù sao chỉ cần có trợ giúp của ta thì cho dù là một con chó thì sớm muộn gì cũng sẽ có thực lực họa đạo kinh khủng như áo bào xám lúc nãy."

Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Diệp Phong định trêu chọc Bạch Lỗi, nghiêm túc nhìn đối phương, nói.

"Đừng mà Diệp thiếu!"

"Cẩu ca tu luyện kiếm đạo đã rất mệt mỏi, ngươi bỏ qua cho nó đi!"

"Cực khổ này để ta gánh lấy cho!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bạch Lỗi gấp, trực tiếp nằm rạp xuống đất ôm lấy đùi Diệp Phong cầu khẩn!

"Ừm?"

"Vậy ta suy tính lại!"

"Vừa khéo ta chuẩn bị ra cửa một chuyến, ngươi theo ta đi đi!"

Nghe nói như thế, Bạch Lỗi hai mắt tỏa sáng, hắn biết thời điểm để cho mình biểu hiện đã đến rồi, có thể đạt được Diệp Phong ủng hộ hay không thì phải xem biểu hiện lần này.

Ai!

Trên đường đi theo Diệp Phong đến đại điện tông môn, Bạch Lỗi không nhịn được thở dài, thầm nghĩ trong lòng: "Thế sự vô thường, không ngờ được là có một ngày ta sẽ chủ động tu luyện họa đạo!"

Bên trong đại điện tông môn!

"Lại muốn đi?"

"Mỗi lần ngươi chỉ trở về ngủ một giấc rồi đi, ngươi xem tông môn là cái gì?"

"Ngươi còn để sư tôn như ta vào mắt nữa không?"

Nghe được Diệp Phong nói muốn đi ra ngoài lịch luyện nữa, Lạc Thiên Tuyết không nhịn được lớn tiếng khiển trách.

"Tông chủ!"

"Đừng có răn dạy Đại sư huynh, nếu như nhất định phải răn dạy thì hãy răn dạy ta đi!"

"Lần này đi ra ngoài lịch luyện là ta cầu Đại sư huynh theo ta đi!"

Bên cạnh, Bạch Lỗi đột nhiên đứng dậy, gánh hết tội lỗi về chuyện đi ra ngoài lịch luyện.

Mặc dù hắn cũng không biết Diệp Phong đi ra ngoài là muốn làm gì nhưng thân là tiểu đệ lúc này hắn không lên thì ai lên!

"Tiểu tử này vẫn rất hiểu chuyện!"

Nhìn thấy Bạch Lỗi đứng ra gánh tội thay cho mình, Diệp Phong hài lòng khẽ gật đầu.

"Ngươi muốn đi ra ngoài?"

Nhìn Bạch Lỗi một chút, lại nhìn Diệp Phong đang nở một nụ cười tươi một chút, Lạc Thiên Tuyết như đoán được cái gì, dùng ánh mắt trêu chọc nhìn Bạch Lỗi, nói: "Không cho, hai người các ngươi có thể đi về!"

Không cho?

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, Diệp Phong và Bạch Lỗi trực tiếp ngẩn ra, tại sao không diễn theo kịch bản!

"Đại tỷ tỷ, ta đưa bọn họ ra ngoài!"

Khi tiểu nữ hài và Diệp Phong với Bạch Lỗi cùng nhau đi ra khỏi tông môn đại điện, tiểu nữ hài trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong, hỏi: "Chủ nhân, thuộc hạ muốn tiến hành chỉ đạo tu luyện khép kín cho đại tỷ tỷ, không biết nên kéo dài bao lâu thì mới phù hợp?"

Hả?

Nghe được tiểu nữ hài nói như vậy, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó lập tức hiểu rõ, cười sờ đầu tiểu nữ hài, lên tiếng đề nghị: "Tạm thời là bảy ngày đi."

"Đi thôi, chúng ta xuống núi!"

Khi tiểu nữ hài cười trở về tông môn đại điện, Diệp Phong quay qua nhìn Bạch Lỗi đang đứng bên cạnh mình, lên tiếng nói.

"Xuống núi?"

"Diệp thiếu, không phải tông chủ không cho chúng ta rời khỏi tông môn hay sao?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Bạch Lỗi tỏ vẻ khó hiểu hỏi lại.

"Trí thông minh lúc nãy của ngươi đâu rồi?"

"Không nghe thấy nàng vừa mới nói sư tôn muốn tiến hành bế quan tu luyện bảy ngày sao?"

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp đi ra khỏi tông môn, chỉ để lại một mình Bạch Lỗi đứng đó không biết làm sao!

"Ta một mình hố sư tôn!"

"Ngươi liên thủ với người khác để lừa gạt sư tôn, Diệp thiếu chính là Diệp thiếu, biết cách chơi hơn ta nhiều!"

Kịp phản ứng lại, Bạch Lỗi lập tức đuổi theo Diệp Phong.

"Diệp thiếu!"

Đang lúc Diệp Phong và Bạch Lỗi sắp đi ra khỏi tông môn, giọng nói tràn đầy gấp gáp của Hạ Thiên Vũ vang lên sau lưng bọn họ.

"Hạ trưởng lão?"

"Thế nào?"

Nhìn thấy Hạ Thiên Vũ gấp gáp chạy tới, Diệp Phong hiếu kì hỏi thăm.

"Diệp thiếu, ta bị người ta bắn!"

Hạ Thiên Vũ nhìn xung quanh một lần, sau đó mới hạ giọng, mặt lộ vẻ bất an nói với Diệp Phong.

???

Nghe được Hạ Thiên Vũ nói như vậy, trong nháy mắt, trong đầu Diệp Phong xuất hiện vô số dấu chấm hỏi!

"Hắn ban ngày bắn ta, ban đêm lúc ngủ còn bắn ta!"

"Đặc biệt là lúc buổi tối, bắn cực kỳ mạnh!"

"Bây giờ ta sắp điên rồi!"

Phốc!

Nghe được Hạ Thiên Vũ nói như vậy, Diệp Phong thừa nhận hắn nghĩ sai, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà cười ầm lên!

"Diệp thiếu, ngươi đừng cười!"

"Tông môn chúng ta không có tiễn tu nhưng có đại nhân cụt một tay, ta cảm thấy không thể nào có người có thể trà trộn vào tông môn chúng ta!"