Chương 458 Các ngươi là ma quỷ đúng không, ba người đánh một mình ta? (2)
Cường giả đối diện lại khủng bố như thế, hai người các ngươi liên thủ cũng không nhất định là đối thủ của hắn?"
"Đã như vậy, vậy ba người chúng ta liên thủ đi!"
Thật vất vả mới ra được một chuyến, bây giờ lại gặp được chuyện chơi vui như vậy, Diệp Tiểu Hắc cũng chuẩn bị ở bên ngoài chơi với hai người một hồi!
"Lão đầu!"
"Đừng nói ba người chúng ta khi dễ ngươi, bây giờ cho ngươi hai lựa chọn!"
"Một là ngươi đơn đấu ba người chúng ta!"
"Một là ba người chúng ta quần ẩu ngươi, ngươi chọn một đi!"
Làm ra quyết định, Diệp Tiểu Hắc cũng vẻ mặt thành thật nói với Hồng Lão Lục!
???
Mẹ nó, chuyện này còn cần chọn sao?
Nói là hai lựa chọn nhưng hai lựa chọn này mẹ nó, có gì khác nhau sao?
Nghe được Diệp Tiểu Hắc nói như vậy, Hồng Lão Lục đã sắp bị tức đến khóc, bây giờ hắn rất muốn nói với ba người một tiếng: "Mẹ nó, không ai sẽ khi dễ người khác như ba người các ngươi!"
Hô!
Sau khi tỉnh táo lại, Hồng Lão Lục cũng thở dài một ngụm, hắn biết hôm nay sợ là mình tai kiếp khó thoát, ôm một tia hi vọng cuối cùng nói với ba người: "Trong các ngươi có ai dám lập đội với ta, sau đó tiến hành quyết đấu thực lực ngang nhau hai đánh hai không!"
"Không phải là các ngươi muốn chơi sao?"
"Vậy ta sẽ chơi với các ngươi, chỉ mong các ngươi chơi cao hứng thì ít tra tấn ta một chút!"
Lúc này, trong lòng Hồng Lão Lục cũng có một ý nghĩ của mình!
Ồ!
Nghe được Hồng Lão Lục nói như vậy, ba người cũng toát ra vẻ ngạc nhiên, sau đó liếc nhau, Diệp Tiểu Hắc cũng trực tiếp đi tới bên người Hồng Lão Lục nói: "Tốt, vậy ta sẽ lập đội với ngươi, chúng ta tranh thủ tranh tài một trận!"
Oanh!
Khi Diệp Tiểu Kiếm và Diệp Tiểu Đường thu hồi uy áp kinh khủng trấn áp trên người Hồng Lão Lục, Hồng Lão Lục cũng phóng xuất ra khí tức Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong yếu ớt, sau đó lấy Hoàng Tuyền U Hồn Kiếm của mình từ trong tiên giới ra!
Ngay lúc Hồng Lão Lục chuẩn bị dốc hết toàn lực chơi với ba vị đại lão, một đạo kiếm quang chợt lóe lên từ sau lưng của hắn!
Cảm nhận được sau lưng đau đớn, Hồng Lão Lục mang theo vẻ khó có thể tin quay đầu nhìn về phía Diệp Tiểu Hắc cầm trường kiếm trong tay hỏi: "Đại nhân, đối thủ của hai người chúng ta là bọn họ, sao ngươi lại chém ta một kiếm?"
Nghe được Hồng Lão Lục hỏi thăm như vậy, Diệp Tiểu Hắc cầm trường kiếm trong tay lại bỗng nhiên quay lưng lại dùng giọng nói trầm thấp lên tiếng nói: "Xin lỗi, ta là nội ứng!"
???
Nội ứng?
Đối mặt với một con kiến hôi như ta mà các ngươi còn chơi bài nội ứng nữa hả?
Các ngươi biết chơi như thế, Diệp thiếu biết không?
Nhìn xem Diệp Tiểu Hắc ra vẻ thâm trầm đưa lưng về phía mình, Hồng Lão Lục cả người đều muốn nổ, nếu không phải thực lực không cho phép thì bây giờ hắn rất muốn cho đối phương mấy kiếm!
Hả?
Đúng lúc này, Hồng Lão Lục chợt phát hiện ba người lại hình thành thế tam giác vây kín hắn lại, không biết là tại sao nhưng thời khắc này hắn đột nhiên cảm thấy có chút bất an khó hiểu!
...
Bên ngoài tiên đạo tràng!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, ban thưởng một ngàn điểm phá sản, ban thưởng Hoàng Tuyền Bỉ Ngạn Hoa *100000!"
Sau khi Diệp Phong đi ra khỏi tiên đạo tràng, tiến hệ thống thông báo ban thưởng cũng vang lên trong đầu của hắn.
"Ồ!"
"Ta còn định dùng một ít điểm phá sản mở bình tiên thảo lấy một ít Hoàng Tuyền Bỉ Ngạn Hoa đây, không ngờ được là trực tiếp thưởng ta mười vạn gốc, cũng không biết bao nhiêu đây có đủ cho Hồng Lão Lục dùng hay không."
Xem xét ban thưởng đặc thù vừa mới lấy được xong, Diệp Phong cũng không khỏi nhìn về phía tiên đạo tràng số một sau lưng, sau đó tự lẩm bẩm: "Cũng không biết Hồng Lão Lục và Diệp Tiểu Kiếm luận bàn thế nào."
Sau một hồi!
"A?"
"Hồng lão, Diệp Tiểu Kiếm không có luận bàn với ngươi sao?"
"Sao trên người của ngươi lại không có một chút xíu tổn thương nào?"
Sau khi Diệp Phong nhìn thấy Hồng Lão Lục lông tóc không hao tổn gì từ tiên đạo tràng số một đi ra thì trên mặt cũng lộ vẻ giật mình hỏi thăm.
???
Không có luận bàn?
Một chút tổn thương đều không có?
Mẹ nó, ta sắp bị bọn họ chơi chết rồi!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hồng Lão Lục vội vàng đi đến trước mặt Diệp Phong khóc kể: "Diệp thiếu, ta có thể không phải người bọn họ là chó thật, sau khi bọn họ tra tấn ta mình đầy thương tích thì bọn họ lại chữa trị toàn bộ thương tích trên người của ta, thậm chí trước khi ta đi ra ngoài còn ép ta phải thay một bộ quần áo mới, bọn họ muốn che giấu tội ác của mình á!"
"Nha!"
Nghe được Hồng Lão Lục khóc lóc kể lể, Diệp Phong cũng thuận miệng ồ một tiếng, sau đó sinh lòng nghi ngờ nói: "Rõ ràng chỉ có một mình Diệp Tiểu Kiếm, sao Hồng lão lại nói bọn họ, chẳng lẽ bị đả kích đến xuất hiện ảo giác?"
???
Ta đã thảm như vậy rồi mà ngươi chỉ biểu hiện một chút xíu như vậy thôi sao?
Nhìn thấy Diệp Phong không thèm để ý chút nào, Hồng Lão Lục cả người đều choáng váng!
"Đi thôi!"
"Theo ta đi!"
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong bỗng nhiên vang lên bên cạnh.
"Mẹ nó!"
"Tại sao lại phải đi vào tiên đạo tràng số một này, bây giờ ta đã sinh ra bóng ma tâm lý với chỗ đó luôn rồi!"
Nhìn thấy Diệp Phong đi vào tiên đạo tràng số một lần nữa, trong đầu Hồng Lão Lục cũng không khỏi nhớ tới Dao Bãi Thạch và ba tên ma quỷ đó!
Một lát sau!
"Hồng lão!"
"Trước đó ngươi tu luyện từ Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong tới Địa Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong thì dùng bao lâu thời gian?"
Nhìn thấy Hồng Lão Lục cực kỳ không tình nguyện đi vào, Diệp Phong cũng trực tiếp lên tiếng hỏi thăm.
Hả?
Nghe nói như thế, Hồng Lão Lục cũng sững sờ, hắn không ngờ được là lần này Diệp Phong gọi hắn đi đến lại để hỏi thăm việc tu luyện.
"Diệp thiếu, chớ có trách ta, đây là do ngươi chủ động khơi gợi lên cái đề tài này vậy thì ta phải bắt đầu trang bức!"