← Quay lại trang sách

Chương 459 Ta có thể không phải người, nhưng bọn họ đều là chó thật

Nghĩ đến đây, Hồng Lão Lục cũng tỏ vẻ đắc ý lên tiếng nói ra: "Diệp thiếu, tình huống của ta có thể không giống như những người trong tiên đạo khác, đối với vấn đề này của ngươi ta sợ ta nói ra sẽ khiến cho ngươi bị đả kích!"

"Nha!"

Nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Hồng Lão Lục, Diệp Phong cũng tỏ vẻ hiếu kỳ nói: "Không có việc gì, ta không sợ đả kích, ngươi nói dùng bao lâu đi!"

"Ba tháng!"

"Từ Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong tu luyện tới Địa Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, lúc đầu ta chỉ dùng thời gian ba tháng ngắn ngủi!"

Lúc này, Hồng Lão Lục cũng vẻ mặt đắc ý giơ ba ngón tay lên, sau đó nói thẳng ra thời gian mà mình sử dụng, có thể nói ở phương diện tu luyện thì hắn tuyệt đối có đủ vốn liếng để khoe khoang!

Cho dù là ngộ tính hay là cơ duyên, phương diện này hắn cảm thấy mình hoàn toàn xứng đáng là thiên chi kiêu tử, nếu không chỉ dựa vào thân phận là một tán tu thì hắn hoàn toàn không có khả năng tu luyện tới Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong chỉ trong mấy ngàn năm được!

"Ba tháng?"

"Vậy mà dùng lâu như vậy?"

Nhưng mà nghe được Hồng Lão Lục nói mình dùng ba tháng, Diệp Phong lại có chút thất vọng tự nói!

???

Thời gian ba tháng còn gọi lâu?

Bình thường nếu như người trong tiên đạo muốn tu luyện từ Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong đột phá đến Địa Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong không dùng ba năm năm thì có thể làm được hay sao?

Nghĩ đến có thể Diệp Phong không hiểu rõ lắm về tình huống này, Hồng Lão Lục cũng nhìn về phía Diệp Phong vội vàng giải thích: "Diệp thiếu, có thể đột phá đến Địa Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong trong thời gian ba tháng tuyệt đối xem như..."

Oanh!

Không đợi Hồng Lão Lục nói xong, một luồng khí tức đột phá từ trong cơ thể Diệp Phong bạo phát ra.

Nhân Tiên Cảnh Nhị Trọng!

Nhân Tiên Cảnh Tam Trọng!

Nhân Tiên Cảnh Tứ Trọng!

...

Theo từng đạo khí tức đột phá không ngừng từ trong cơ thể của Diệp Phong bạo phát đi ra, bên cạnh, Hồng Lão Lục đã hoàn toàn choáng!

Một lát sau!

"Thoải mái!"

"Cảm giác đột đột đột như thế này quá mẹ nó sướng rồi!"

Một đường đột phá đến Địa Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, sau đó trên mặt Diệp Phong cũng lộ vẻ hưởng thụ, loại cảm giác đột đột đột này quá khiến cho hắn hoài niệm, nhưng mà nếu muốn đột đột đột như vậy thì phải ăn hết tất cả Thăng Tiên Đan, chuyện này khiến cho Diệp Phong cảm thấy có chút phiền phức, không có thoải mái bằng trực tiếp tiêu hao điểm phá sản.

Một bên khác!

"Phá hủy cảm giác vui sướng khi lừa gạt của ta!"

"Dùng một đống lớn Dao Bãi Thạch tra tấn ta!"

"Ta muốn luận bàn với một người hộ đạo kết quả lại gọi ba người tới liên thủ khi dễ ta!"

"Bây giờ lại lấy thành tựu tu luyện mà ta vẫn lấy làm kiêu ngạo điên cuồng bạo kích ta!"

Nghĩ đến tất cả những chuyện mà mình đã trải qua trong ngày này, Hồng Lão Lục khóc, từng giọt nước mắt hối hận chảy xuống, hắn hận mình tại sao phải xuống tay với Diệp Phong ở Nguyên Linh Thành, thậm chí còn nghĩ đến chuyện kéo đối phương nhập bọn!

Nếu như có thể cho hắn một cơ hội làm lại thì hắn tuyệt đối sẽ rời xa Diệp Phong, trân quý sinh mệnh!

"Sắp chạng vạng tối, chúng ta về Thánh Địa trước đi!"

Nói xong, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Hồng Lão Lục!

"A?"

"Hồng lão, tại sao ngươi khóc?"

Nhìn Hồng Lão Lục mặt mũi tràn đầy nước mắt, Diệp Phong cũng bị kinh hãi!

"Diệp thiếu!"

"Đó là nước mắt kích động!"

"Sống mấy ngàn năm, bây giờ rốt cục có thể có cái nhà, ta kích động!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Hồng Lão Lục cũng tràn ngập nhiệt lệ giải thích!

Sau một hồi!

Khi Hồng Lão Lục mang theo Diệp Phong đi tới trước lối vào Tinh Hồn Thánh Địa, nhìn đại trận mê cung do Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch bày ra, cả người hắn đều trực tiếp choáng!

"Ngộ Kiếm Thạch ẩn chứa thất cảnh làm Dao Bãi Thạch, là dùng để rèn luyện năng lực phản ứng!

"Mười vạn khối đỉnh cấp kim sắc Thông Thiên Bi ẩn chứa khác biệt thần thông dựng Thần Thông Mao Ốc, là dùng để ngồi cầu!"

"Có thể không nhìn thần thức Ma Linh Huyễn Cảnh Thạch lại dựng thành đại trận mê cung, là dùng để chống đỡ ngoại địch?"

"Đây là phương thức tư duy của bại gia tử sao?"

Lúc này, Hồng Lão Lục bị những hành vi phá của đến phát rồ này của Diệp Phong làm cho kinh hãi!

"Diệp thiếu, ngươi về đến rồi!"

Đúng lúc này, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng đi từ trong đại trận mê cung ra, hắn định tự mình dẫn Diệp Phong xuyên qua đại trận mê cung!

"A?"

"Diệp thiếu, vị này là?"

Đi tới trước mặt Diệp Phong, Ngọc Quỷ trưởng lão cũng mặt lộ vẻ tò mò nhìn Hồng Lão Lục hỏi thăm.

"Ngọc Quỷ trưởng lão!"

"Vị này là đệ tử mà ta dẫn từ bên ngoài về Tinh Hồn Phong, có thực lực Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, ngươi có thể gọi hắn là lão Lục!"

Nghe được Ngọc Quỷ trưởng lão hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giới thiệu tình huống của Hồng Lão Lục.

Mà lúc này Hồng Lão Lục cũng tỏ vẻ đắc ý, dù sao thì cái Tinh Hồn Thánh Địa nho nhỏ này, Thái Thượng trưởng lão có thực lực mạnh nhất cũng mới có Tiên Đế cảnh thất trọng!

"Đệ tử mới của Tinh Hồn Phong sao?"

"Ta còn tưởng là bắt trở lại đây chơi, từ khi ta khống chế đại trận mê cung đến nay còn chưa bao giờ chơi đùa với một cường giả Tiên Thần Cảnh!"

Nhưng mà sau khi Ngọc Quỷ trưởng lão biết được thân phận của Hồng Lão Lục thì trong mắt của hắn lại lóe lên vẻ thất vọng!

???

Bắt trở lại chơi?

Chính ngươi có thực lực như thế nào ngươi còn không biết sao, còn muốn chơi chết một cường giả Tiên Thần Cảnh?

Nghe nói như vậy, Hồng Lão Lục cảm thấy có thể là Ngọc Quỷ trưởng lão đang đứng ở trước mặt mình đầu óc có chút vấn đề, nếu không thì sao lại nói ra mấy câu khiến cho người ta buồn cười như vậy chứ!

Bên trong đại trận mê cung!

"Mẹ nó!"

"Không phải đầu óc hắn có vấn đề mà là nhận thức của ta có vấn đề!"

"Mẹ nó, đây là đại trận cấp bậc gì!"

Nhìn từng đạo kiếm khí rung động không gian từ bên cạnh xẹt qua, Hồng Lão Lục cảm thấy mỗi một đạo kiếm khí đều có thể tuỳ tiện xoá bỏ mình!

Hô!