Chương 463 Đả thương địch thủ một ngàn tự tổn tám trăm, ta không thèm quan tâm
Nghe nói như thế, trong mắt Hồng Lão Lục lóe lên vẻ sợ hãi, hắn nhớ kỹ, lúc trước Diệp Phong nói, nếu hắn dám vụng trộm cảm ngộ thần thông trong Thần Thông Mao Ốc, đến lúc đó sẽ để cho ba tên đại biến thái đó tới tìm hắn luận bàn!
Nghĩ đến đây, Hồng Lão Lục vội vàng khoát tay nói ra: "Không được không được, Đồ Mãng huynh, một khi bị Diệp thiếu phát hiện, ta sẽ chết!"
Nói đến đây, Hồng Lão Lục cũng tranh thủ kể lại những gì mà mình đã gặp được trong tiên đạo tràng!
"Kiếm khách cụt một tay, tiểu nữ hài ăn kẹo que, nam tử lạnh lùng mặc một bộ đồ đen!"
"Ngươi lại bị ba người bọn họ cùng nhau tra tấn?"
Nghe được Hồng Lão Lục kể ra, Đồ Mãng cũng bị giật nảy mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là Hồng Lão Lục còn có tao ngộ thê thảm như vậy!
"Làm sao bây giờ?"
"Nếu như hố lão Lục thì ba vị đại nhân đó sẽ ra tới, lúc đó nói không chừng cũng dạy dỗ ta một bài học, vậy coi như là đả thương địch thủ một ngàn và tự hao ôi tổn tám trăm!"
Nghĩ đến đây, Đồ Mãng sinh lòng muốn rút lui, bởi vì tình huống của Hồng Lão Lục quá mức đặc thù!
"Sợ cái gì!"
"Có ta ở đây, các ngươi cứ đi vào cảm ngộ, nếu ba tên kia dám ra đây ra tay với các ngươi, ta giúp các ngươi cản trở!"
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Cước lại xuất hiện ở phía trước hai người, sau đó vỗ ngực lên tiếng bảo đảm với hai người!
???
Mẹ nó, ngươi chỉ xếp thứ mười thôi thì có thể đỡ nổi ba tên kia hay sao?
Nghe được Diệp Tiểu Cước nói như vậy, Đồ Mãng cả người đều bị kinh hãi, mà rất nhanh, trong lòng của hắn có một cái phỏng đoán cực kỳ đáng sợ!
"Tiểu Cước đại nhân, ta biết ngươi cũng là một trong số người hộ đạo của Diệp thiếu, ngươi có thể ngăn cản ba người kia thật sao?"
Nghe được Diệp Tiểu Cước nói như vậy, Hồng Lão Lục vẫn còn có chút không yên tâm hỏi thăm.
"Ha ha ha!"
"Chúng ta tổng cộng có mười người, mà ta xếp hạng thứ nhất, ngươi nói ta cản không được bọn họ!"
Nghe được Hồng Lão Lục hỏi thăm, Diệp Tiểu Cước cũng lớn cười nói ra thứ hạng của mình, chỉ là còn hai chữ đếm ngược hắn không có nói ra!
"Ai!"
"Mẹ nó, lần này xong đời thật rồi!"
"Tiểu Cước đại nhân vì chơi mà thậm chí không tiếc góp mình đi vào, hắn không thèm quan tâm gì nữa rồi!"
Nhìn thấy thần sắc kiên định của Diệp Tiểu Cước, Đồ Mãng hít một hơi thật sâu, trực tiếp đi vào bên trong nhà vệ sinh nam, lúc này cần hắn làm gương, không thì chắc chắn Hồng Lão Lục vẫn không dám đi cảm ngộ!
Oanh!
Theo một luồng khí tức cảm ngộ từ trong Thần Thông Mao Ốc tràn ngập ra, Hồng Lão Lục cũng bị kinh hãi, hắn không ngờ được là Đồ Mãng lại dám đi vào bên trong cảm ngộ thần thông!
"Lão Lục!"
"Yên tâm to gan đi cảm ngộ thần thông đi, cho dù xảy ra chuyện gì thì ta và Đồ Mãng đều sẽ cản ở trước mặt ngươi!"
Lúc này, Diệp Tiểu Cước cũng nhìn về phía Hồng Lão Lục lớn tiếng nói.
"Tiểu Cước đại nhân!"
"Không nghĩ tới ngươi và Đồ Mãng huynh lại để mắt lão Lục ta như thế, các ngươi yên tâm, sau này nếu như các ngươi có chuyện thì lão Lục ta tuyệt đối là người đầu tiên xông lên!"
Nói xong, Hồng Lão Lục cũng mang theo vẻ kích động đi vào nhà vệ sinh nữ, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Có thể gặp được người như Đồ Mãng huynh và Tiểu Cước đại nhân đúng là may mắn của Hồng Lão Lục ta!"
"Lão Lục ơi là lão Lục!"
"Vì có thể để ngươi mau chóng dung nhập vào trong đại gia đình, ngươi có biết là Đồ Mãng ta phải trả một cái giá lớn như thế nào hay không?"
Nhìn thấy Hồng Lão Lục đi vào Thần Thông Mao Ốc, Diệp Tiểu Cước cũng lấy ra một tấm vải trắng sạch sẽ bắt đầu lau cái bảng gỗ có khắc tám chữ to 'Nếu như ngồi cầu, xin chớ cảm ngộ', dù sao không lâu nữa thì Hồng Lão Lục phải ôm lấy nó!
Một lát sau!
"Tiểu Cước đại nhân, ta vừa mới ngộ ra thôi sao lại kêu ta ra ngoài rồi?"
Đi từ bên trong Thần Thông Mao Ốc ra, Hồng Lão Lục trên mặt lộ vẻ khó hiểu nhìn về phía Diệp Tiểu Cước hỏi thăm.
"Bởi vì bọn họ sẽ tới!"
Lúc này, cũng đi từ trong Thần Thông Mao Ốc ra, Đồ Mãng trả lời thay cho Diệp Tiểu Cước.
"Nha!"
Nghe nói như thế, Hồng Lão Lục không những không có khẩn trương mà còn tỏ vẻ chờ mong, trong lòng thì nghĩ: "Tới đi, để cho ba tên khốn kiếp đó tranh thủ đến đây đi, lần này ta đã có chỗ dựa rồi, ta cũng muốn xem xem bọn họ có còn dám đụng tới ta một chút nào nữa hay không!"
Đúng lúc này, theo một khe hở không gian xuất hiện, ba người Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Đường và Diệp Tiểu Hắc cũng từ bên trong đi ra, trên mặt của mỗi người cũng đều lộ ra vẻ hưng phấn.
"Rốt cuộc các ngươi đã đến!"
"Mặc dù ta cảm ngộ thần thông ở trong Thần Thông Mao Ốc, nhưng ba người các ngươi dám đụng đến ta không?"
Nhìn thấy ba người đi ra, Hồng Lão Lục cũng lực lượng mười phần kêu gào!
Nghe được Hồng Lão Lục ăn nói lớn lối như thế, không chỉ có ba người Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Đường và Diệp Tiểu Hắc bị kinh hãi mà ngay cả hai người Diệp Tiểu Cước và Đồ Mãng đang hai tay ôm trọn lấy đầu ngồi xổm dưới đất cũng bị kinh hãi!
"Hồng Lão Lục!"
"Là ai cho ngươi can đảm dám nói chuyện với chúng ta như vậy?"
Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Tiểu Hắc cũng thần sắc trêu tức nhìn Hồng Lão Lục lên tiếng hỏi thăm.
"Ai cho ta can đảm?"
"Có phải các ngươi mắt mù hay không, không thấy Tiểu Cước đại nhân đang đứng bên cạnh ta hay sao?"
Nói xong, Hồng Lão Lục cũng vẻ mặt đắc ý quay qua nhìn bên cạnh.
???
Tình huống này là như thế nào?
Tại sao Đồ Mãng và Tiểu Cước đại nhân lại hai tay ôm đầu ngồi xổm xuống đất?
Khi Hồng Lão Lục nhìn thấy tình huống của hai người lúc này, cả người đều choáng váng, chuyện này hoàn toàn không giống như tưởng tượng của hắn!
"Tam ca, Tứ tỷ, Lục ca, nể mặt đệ đệ một chút, lát nữa xuống tay có thể nhẹ một chút hay không!"
Lúc này, Diệp Tiểu Cước lại không để ý đến Hồng Lão Lục đang đứng ngẩn ra tại chỗ mà trực tiếp thương lượng với ba người.
"Chờ một chút!"