← Quay lại trang sách

Chương 467 Mẹ nó các ngươi đừng có nói nhảm nữa, ta còn chưa có ngỏm củ tỏi đâu

Nhìn thấy Diệp Phong chẳng những không có ý lấy đan dược mà ngược lại còn đi theo tên kiếm khách cụt một tay đó ngồi xổm ở trước người mình, chuyện này khiến Cổ Thanh Vân cả người đều muốn điên rồi, đây là muốn tận mắt nhìn thấy hắn chết ở chỗ này?

"Ngươi, hai tên vương bát đản các ngươi thật mẹ nó chó..."

Lời còn chưa nói hết thì Cổ Thanh Vân đã ôm không cam lòng nồng đậm và lửa giận triệt để không còn khí tức.

"Tiểu Kiếm, ngươi nói hắn chết thật hay chưa?"

Nhìn thấy Cổ Thanh Vân đã tắt thở, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Diệp Tiểu Kiếm bên cạnh hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Nếu không ta bổ thêm hai kiếm?"

Mặc dù hắn có thể xác định Cổ Thanh Vân đã chết, nhưng nghĩ nghĩ, vẫn nên thuận theo ý nghĩ của Diệp Phong mà đưa ra đề nghị.

"Bổ sung hai mươi kiếm đi!"

"Đây là sự tôn trọng tối thiểu dành cho kẻ địch!"

Nói xong, Diệp Phong đứng dậy đi đến nơi xa, trực tiếp giao chuyện còn lại cho Diệp Tiểu Kiếm.

...

"Quá mẹ nó dọa người!"

"Chết mà còn muốn bổ sung hai mươi kiếm, xem ra thi thể Cổ thiếu cũng không thể lấy trở về!"

"Chuyện còn lại giao cho thành chủ đại nhân thôi!"

Lúc này, một lão giả đang ẩn nấp trong chỗ tối nhìn thấy cảnh này thì mang theo thần sắc hốt hoảng cấp tốc bỏ chạy về phía xa xa, bây giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này!

"Chủ nhân!"

"Lão đầu đó chạy, chúng ta có cần đuổi theo hay không?"

Sau khi Diệp Tiểu Kiếm bổ sung thêm hai mươi kiếm, đi tới trước mặt Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Không cần theo!"

"Để Cổ Phương Sơn gì đó chủ động tới tìm chúng ta đi!"

"Ta vừa mới suy nghĩ rõ ràng một chuyện, cái đỉnh cấp đạo thiết tiên lục này hoàn toàn không cần thiết dùng trên người cường giả Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, đỉnh cấp tiên lục dùng trên người tu sĩ nhỏ yếu, trộm cắp lấy những thứ rác rưởi vô dụng mới chính là phá của chi đạo chính xác!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm, Diệp Phong lại lắc đầu, trực tiếp từ chối lời đề nghị đuổi theo lão giả!

"Ai!"

Nghe nói như thế, Diệp Tiểu Kiếm cũng bất đắc dĩ thở dài, sau đó có chút thất vọng đi vào trong vết nứt không gian, nếu như phải đuổi theo lão giả thì hắn có thể tiếp tục ở bên ngoài chơi thêm một hồi nữa!

"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ phúc lợi, mời túc chủ suất lĩnh một trăm thành viên quân dự bị đội hộ vệ bại gia tiến về Thiên Quỷ Thành đuổi bắt thành chủ Cổ Phương Sơn, thời gian nhiệm vụ một ngày, nhiệm vụ hoàn thành thưởng điểm phá sản ngẫu nhiên, có tỉ lệ thưởng Thăng Tiên Đan, nhiệm vụ thất bại, thưởng điểm phá sản ngẫu nhiên, có tỉ lệ cực thấp thưởng Thăng Tiên Đan."

Ngay khi Diệp Tiểu Kiếm rời đi, tiến hệ thống tuyên bố nhiệm vụ vang lên trong đầu Diệp Phong.

"Ừm?"

"Cái này mà là nhiệm vụ phúc lợi cái gì, này là sáng tạo thời gian cho thành viên quân dự bị đội hộ vệ bại gia ra hóng gió thì có!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong khẽ nhíu mày nói: "Hệ thống, Cổ Phương Sơn đó thực lực mạnh mẽ, chỉ sợ một trăm tên kim giáp hộ vệ trấn không được tràng, ta cảm thấy vẫn là một vạn tên kim giáp hộ vệ ổn thỏa một chút."

"Đinh! Căn cứ theo ý kiến của túc chủ hệ thống đã tiến hành sửa đổi nhiệm vụ phúc lợi, mời túc chủ suất lĩnh một vạn thành viên quân dự bị đội hộ vệ bại gia tiến về Thiên Quỷ Thành đuổi bắt thành chủ Cổ Phương Sơn!"

Theo giọng nói của hệ thống vang lên, một cái khe hở không gian cực lớn xuất hiện ở trước mặt Diệp Phong, sau đó một vạn thành viên hộ vệ đội người mặc kim giáp từ bên trong đi ra!

"Diệp Nhất!"

"Dẫn tất cả kim giáp hộ vệ theo ta tiến về Thiên Quỷ Thành!"

Nhìn vạn tên kim giáp hộ vệ trước mắt, Diệp Phong cũng trực tiếp cười nói với Diệp Nhất đang đứng ở đầu hàng.

...

"Ngọa tào!"

"Những người đó là ai?"

"Từ khi nào mà Hỗn Loạn Hoang Vực lại xuất hiện một cỗ thế lực thần bí như vậy?"

Một nam tử trung niên có tu vi Tiên Vương Cảnh Thất Trọng nhìn thấy đại quân kim giáp xuất hiện ở xa xa thì sắc mặt cũng thay đổi sau đó trực tiếp thay đổi phương hướng chuẩn bị đi vòng qua đại quân kim giáp này!

"Tất cả kim giáp hộ vệ nghe lệnh!"

"Bao vây tu sĩ trước mặt lại cho ta, ta muốn bắt đầu phá của!"

Lúc này, đứng trước mặt đại quân kim giáp, Diệp Phong nhìn thấy nam tử trung niên ở xa xa đó thì cũng hưng phấn vung tay lên trực tiếp ra lệnh cho đại quân vây quanh hắn!

"Mẹ nó!"

"Cái quỷ gì đó!"

"Tại sao đại quân kim giáp lại đang xông thẳng tới chỗ của ta!"

Nhìn thấy đại quân kim giáp đang ở chỗ xa xa bỗng nhiên tăng thêm tốc độ vọt thẳng tới chỗ mình thì nam tử trung niên cũng bị hù sợ quay đầu chạy lẹ!

"Ồ!"

"Vậy mà gặp được một tu sĩ Tiên Vương Cảnh Thất Trọng!"

Lúc này, Vương Dương nhìn thấy một nam tử trung niên đang nhanh chóng chạy về phía của mình thì trên mặt cũng nở một nụ cười, trực tiếp lấy chiến đao mà hắn đang cõng ở sau lưng xuống, sau đó quát to một câu: "Ăn cướp! Không muốn chết thì giao hết tiên giới ở trên người ra!"

"Cướp con mẹ mày!"

"Chạy mau!"

???

Nghe nói như thế, lại nhìn nam tử trung niên vừa chạy qua người mình một chút, Vương Dương cả người đều mộng, hắn có thực lực mạnh mẽ Tiên Thánh Cảnh Tam Trọng, hơn nữa hắn cũng phóng ra khí tức mạnh mẽ của mình kết quả đối phương lại không thèm để ý tới hãng một chút nào?

Đang lúc Vương Dương toát ra vẻ tức giận chuẩn bị cho nam tử trung niên đó một chút giáo huấn thì xa xa, rốt cục đại quân kim giáp cũng xuất hiện ở trong tầm mắt của hắn!

Rất nhanh!

Vương Dương cũng trực tiếp đuổi kịp nam tử trung niên đang chạy trốn, nghĩ đến lúc nãy đối phương thiện ý nhắc nhở mình cho nên trên mặt của hắn cũng lộ vẻ cảm kích sau đó chiến đao trong tay vung lên!

"Mẹ nó!"

"Ngươi mẹ nó chó như thế, mẹ ngươi biết không?"

Hai chân bị chém bị thương, nam tử trung niên nhìn Vương Dương từ từ đi xa dạ, tức giận đến trực tiếp chửi ầm lên!

"Xong đời!"

"Ta phải chết sao?"

Quay đầu lại nhìn về phía đại quân kim giáp càng ngày càng tới gần, trong mắt của nam tử trung niên cũng dần dần lóe lên vẻ tuyệt vọng!