← Quay lại trang sách

Chương 469 Đã nói đơn đấu, mẹ nó ngươi vừa xuất hiện thì đã phóng đại chiêu?

Nghe được tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống vang lên, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó khóe miệng nở một nụ cười tự lẩm bẩm: "Đã đến lúc đi báo thù cho sư tôn, đầu tiên là phải thu một chút lợi tức trước, dọn sạch của cải của bọn họ, cướp sạch tất cả mọi thứ trên người cổ bọn họ, để vạn tên đệ tử Thánh Địa lại thoải mái một chút!"

"Chủ nhân!"

"Cổ Phương Sơn đó đến rồi!"

Ngay lúc Diệp Phong đang suy nghĩ sau này mình sẽ dẫn đông đảo đệ tử của Thánh Địa ra ngoài thoải mái một chút, Diệp Nhất đi tới trước mặt hắn lên tiếng nhắc nhở.

"Rốt cuộc đã đến!"

"Một hồi các ngươi không được phép ra tay, để ta đơn đấu với hắn!"

Sau khi biết được tin tức này, Diệp Phong cũng tỏ vẻ hưng phấn, dù sao đó cũng là đại lão Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nếu như không nhốt hắn vào bên trong Hư Không Chi Môn thì sẽ có lỗi với một thân tu vi của người ta!

...

"Đuổi kịp!"

"Tên khốn kiếp đáng chết, rốt cuộc ta cũng đuổi kịp ngươi rồi!"

"Dám giết đệ đệ của Cổ Phương Sơn ta, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết!"

Cảm nhận được khí tức của Thiên Quỷ Lệnh càng ngày càng gần, Cổ Phương Sơn cũng tỏ vẻ hưng phấn!

"Cái đó là... kim sắc truyền thuyết?"

"Đại quân kim giáp phát rồ đó vậy mà lại có liên quan đến người đã sát hại đệ đệ ta thật!"

Khi Cổ Phương Sơn nhìn thấy đại quân kim giáp ở xa xa thì sắc mặt cũng hơi thay đổi, nhưng hắn vẫn nhắm thẳng về phía đại quân kim giáp vọt tới!

"Không thích hợp!"

"Ta không nhìn thấu thực lực của bất kỳ một người nào trong số những người này!"

Theo khoảng cách càng ngày càng gần, Cổ Phương Sơn lại phát hiện một chuyện cực kỳ đáng sợ, mà phát hiện bất ngờ này cũng khiến cho hắn cảm thấy bất an khó hiểu!

"Đi mẹ nó vì đệ báo thù!"

"Ta về kêu phụ mẫu sinh thêm một đứa nữa đi!"

Khi Cổ Phương Sơn bay đến trên đại quân kim giáp, chú ý tới tất cả mọi người đều dùng vẻ mặt trêu tức mà nhìn mình thì hắn cực kỳ quả quyết đưa ra quyết định!

???

Cổ Phương Sơn này là tình huống như thế nào, không phải đến vì đệ báo thù sao?

Nhìn thấy Cổ Phương Sơn chỉ dừng ở phía trên kim giáp đại quân một chút xíu sau đó trực tiếp bay tới nơi xa, chuyện này khiến cho Diệp Phong đang ở bên dưới ngẩn ra không biết làm sao!

"Tất cả đại quân kim giáp nghe lệnh!"

"Bao vây hắn lại cho ta!"

Ngay lúc Diệp Phong mộng bức, Diệp Nhất lại trực tiếp ra lệnh cho đại quân kim giáp!

"Vừa nãy chủ nhân đã nói muốn đơn đấu với đối phương, vậy thì tuyệt đối không thể để cho đối phương trốn thoát được!"

"Lúc này, chính là thời cơ tốt để cho Diệp Nhất ta biểu hiện!"

Hạ xong mệnh lệnh, Diệp Nhất cũng có chút đắc ý, mặc dù Diệp Phong không có ra lệnh nhưng hắn sẽ không bỏ qua bất kỳ một cơ hội nào mà hắn có thể biểu hiện mình!

"Mẹ nó!"

"Ta còn chưa làm cái gì hết mà đã bao vây ta rồi?"

Nhìn thấy một vạn tên đại quân kim giáp đằng không mà lên, trực tiếp vây kín trên dưới trái phải bốn phương tám hướng xung quanh mình, Cổ Phương Sơn thừa nhận thời khắc này hắn luống cuống!

"Chủ nhân!"

"Đã bao vây Cổ Phương Sơn, ngài có thể đơn đấu với hắn bất cứ lúc nào!"

Lúc này, Diệp Nhất cũng đi tới trước người Diệp Phong, cười lên tiếng nói.

"Không tệ!"

"Diệp Nhất, vẫn là tiểu tử ngươi làm việc ổn thỏa!"

Nhìn thấy Diệp Nhất trực tiếp ra lệnh cho đại quân kim giáp bao vây Cổ Phương Sơn lại, Diệp Phong cũng nhịn không được tán dương Diệp Nhất.

"Vị thiếu gia này!"

"Ta chỉ vừa khéo đi ngang qua chỗ này mà thôi, có phải là chúng ta đã có hiểu lầm gì đó hay không?"

Nhìn thấy Diệp Phong xuất hiện ở trước mặt mình, Cổ Phương Sơn cố làm ra vẻ trấn định lên tiếng hỏi thăm.

"Cổ Phương Sơn, đừng giả bộ!"

"Lần này ngươi tới tìm ta không phải là muốn báo thù cho đệ đệ của ngươi hay sao?"

"Đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, hai người chúng ta đơn đấu, chỉ cần ngươi có thể đánh thắng ta, ta sẽ thả ngươi rời đi!"

Nhìn kỹ thuật diễn vụng về của Cổ Phương Sơn, Diệp Phong nói thẳng ra thân phận của đối phương.

"Thật chứ?"

"Chỉ cần đánh thắng ngươi thì ngươi sẽ thả ta rời đi, hơn nữa sẽ không để cho những đại quân kim giáp này ra tay với ta?"

Mặc dù không biết tại sao đối phương lại biết được thân phận của mình nhưng bây giờ có được một cơ hội để sống sót thì Cổ Phương Sơn cũng vẻ mặt thành thật xác nhận!

"Hư Không Chi Môn!"

Diệp Phong cũng không muốn tiếp tục nói nhảm với đối phương nữa, trực tiếp nâng tay phải lên chỉ vào Cổ Phương Sơn, vận dụng Hư Không Chi Môn!

Thiên địa xé rách!

Tiên khí bạo loạn!

Phía trên bầu trời giống như một bức tranh bị xé ra, sau đó một cái thanh đồng cửa lớn tràn đầy khí tức cổ lão chậm rãi hiện lên ở trong cái khe trên bầu trời!

"Mẹ nó!"

"Làm gì chứ, mẹ nó ta còn chưa chuẩn bị xong!"

"Hơn nữa, đã nói là đơn đấu, ngươi vừa đi lên thì lập tức dùng đại chiêu?"

Nhìn cái thanh đồng cửa lớn cao mấy trăm thước đang dần dần hiện ra ở trên không trung, cảm nhận được cái thanh đồng cửa lớn này đang tỏa ra khí tức khủng bố có thể trấn áp thiên địa, Cổ Phương Sơn đã sắp sợ tè ra quần!

Hắn không muốn biết chỉ có thực lực Địa Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong mà tại sao Diệp Phong lại có lực lượng kinh khủng như vậy, bây giờ hắn chỉ muốn còn sống rời khỏi nơi này!

"Mở!"

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, thanh đồng cửa lớn từ từ mở ra, hoàn toàn không cho Cổ Phương Sơn có bất kỳ một cơ hội phản kháng nào, một lực hút kinh khủng xuất hiện trực tiếp hút hắn vào trong đó!

Bên trong Hư Không Chi Môn!

"A?"

"Người mới tới?"

Ở chỗ này, Cổ Nham không ngừng bị chôn vùi trùng sinh phát hiện Cổ Phương Sơn, trên mặt cũng lóe lên vẻ kích động, mặc dù hắn không trốn thoát được nhưng nếu như có thể có người đến đây ở chung với hắn thì ít nhất cũng có thể khiến cho hắn không còn cảm thấy cô đơn nữa!

"Lão huynh!"

"Ngươi cũng bị bắt vào tới?"

"Nơi này rốt cuộc là địa phương nào?"

Khi Cổ Phương Sơn phát hiện Cổ Nham, cũng vội vàng lên tiếng hỏi thăm.

"Ta cũng không biết rốt cuộc chỗ này là một chỗ như thế nào!"