Chương 472 Là ngươi dạy hư người trong Thánh Địa?
Lần trước dựa vào Bát Phẩm Cửu Giai Ẩn Nặc Tiên Lục mà ta cung cấp, tất cả mọi người trong Thánh Địa xuất động, trực tiếp dời sạch tất cả bảo khố của Song Long Môn, sau đó chôn xuống ở trước cửa nhà của bọn họ, tất cả mọi người đều chơi rất là hưng phấn!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi thăm, Diệp Phong cũng vẻ mặt đắc ý kể lại hành động vận chuyển lớn lần trước!
"Ta biết mà, tại sao phương thức báo thù của thượng giới lại trở nên kỳ quái như thế!"
"Hóa ra là ngươi dạy hư tất cả mọi người trong Thánh Địa?"
"Sau đó ta còn ngốc hết chỗ chê cho rằng là mình theo không kịp thời đại?"
Nghe được Diệp Phong nói xong, Lạc Thiên Tuyết cả người đều muốn điên rồi, nàng thật sự không dám tưởng tượng trước khi mình phi thăng lên thượng giới thì Diệp Phong còn làm ra những hành vi phá của đến phát rồ gì nữa!
"Sư tôn!"
"Chuyện này không nên chậm trễ, lập tức triệu tập các đệ tử Thánh Địa, đêm nay chúng ta hành động!"
"Dựa vào ba con Thanh Huyền Ma Long và ba mươi con Ám Ảnh Địa Long, ta tin hẳn là không tốn bao lâu thì sẽ chạy tới được chỗ của bọn họ!"
Lúc này, Diệp Phong cũng quay qua nhìn Lạc Thiên Tuyết đang trưng vẻ mặt khiếp sợ ra, lên tiếng đề nghị.
???
Ba con Thanh Huyền Ma Long và ba mươi con Ám Ảnh Địa Long?
Đây không phải là biểu tượng thân phận của Thiên Long Cốc hay sao?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết tràn đầy nghi ngờ nói ra: "Diệp Phong, đó đều là biểu tượng thân phận của Thiên Long Cốc, Thánh Địa chúng ta làm gì có?"
"Thiên Tuyết!"
"Nếu như Diệp Phong không nhắc đến thì ta cũng đã quên luôn rồi!"
"Trước khi ngươi phi thăng lên thượng giới, Diệp Phong đã mua ba con Thanh Huyền Ma Long và ba mươi con Ám Ảnh Địa Long từ Thiên Long Cốc!"
"Sau đó ta đặt ở phía sau núi Vô Cực Phong, đã đến lúc để cho bọn chúng ra hoạt động một chút, nếu cứ để mãi ở sau núi như vậy ta sợ bọn chúng sẽ choáng váng!"
Lúc này, Hồ Lỵ nhanh chóng trả lời vấn đề này thay cho Diệp Phong.
???
Ngay cả biểu tượng thân phận của Thiên Long Cốc mà cũng mua lại rồi?
Sau đó ném Thanh Huyền Ma Long Tiên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong và Ám Ảnh Địa Long Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong ra phía sau núi mặc kệ?
Thậm chí nếu lần này không nhắc tới thì cũng quên nói cho ta biết chuyện này luôn?
Nghe được Hồ Lỵ nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết kinh hãi tròng mắt đều sắp trợn lồi ra, bây giờ nàng rất muốn hỏi Hồ Lỵ một câu, Tinh Hồn Thánh Địa chúng ta đã giàu có đến trình độ này sao?
Một lát sau!
Khi Lạc Thiên Tuyết nhìn thấy đệ tử Thánh Địa tụ tập lại đều cầm xẻng sắt, dây thừng, bao tải và các loại công cụ trong tay, đặc biệt là khi nhìn thấy vẻ hưng phấn lộ ra ở trên mặt của mọi người thì nàng bị kinh hãi thật sự!
"Sai lệch!"
"Triệt để sai lệch, đây là Thánh Địa mà ta từng quen biết hay sao?"
Nghĩ đến đây, Lạc Thiên Tuyết cũng không khỏi nhìn về phía Diệp Phong đang đứng bên cạnh, trong lòng sợ hãi than: "Nguyên nhân của chuyện này tuyệt đối không thể chỉ là phá sản, thật sự là tiểu tử Diệp Phong này quá sành chơi!"
Giới nào đó!
"Tại sao lại cưỡi mấy con rồng rác rưởi đó chứ?"
"Để cho ta ra ngoài bố trí một cái không gian truyền tống trận cỡ lớn là được mà!"
"Ta đã chuẩn bị sẽ đi ra ngoài, kết quả các ngươi cưỡi rồng chạy?"
Lúc này, Diệp Tiểu Bạch cũng nở một nụ cười khổ, sau đó cảm thán: "Ta muốn đi ra ngoài một chuyến cũng quá khó khăn!"
...
Tinh Hồn Phong!
"Tại sao chứ!"
"Đồ Mãng huynh, Diệp thiếu đi ra ngoài tại sao không mang theo chúng ta!"
Phát hiện được tất cả mọi người trong Thánh Địa rời đi, ôm tấm bảng gỗ thảm tao Diệp Tiểu Cước trừng trị, Hồng Lão Lục cũng không hiểu quay qua nhìn Đồ Mãng đang đứng xem náo nhiệt bên cạnh hỏi thăm.
"Không biết!"
"Trước kia là để cho ta trông coi Tinh Hồn Phong, nhưng bây giờ thêm một người, lẽ ra nên mang một trong số hai người chúng ta mới đúng!"
"Nhưng mà ngươi cũng không nên suy nghĩ nhiều, cho dù có muốn dẫn theo người thì cũng chỉ có thể là ta!"
Nghe được Hồng Lão Lục hỏi thăm, Đồ Mãng cũng cười trả lời.
"Lão Lục, ngươi xuống đây đi!"
"Diệp thiếu vừa mới truyền âm cho ta, gọi người tranh thủ đuổi theo đại bộ đội ra ngoài!"
Nói xong, Diệp Tiểu Cước cũng trực tiếp quay qua nhìn Đồ Mãng, mặc dù không nói gì thêm nhưng Đồ Mãng lại hiểu hết thảy, trực tiếp trưng vẻ mặt khóc không ra nước mắt ra ôm lấy tấm bảng gỗ!
Nhìn thấy Hồng Lão Lục giật nảy mình chạy tới nơi xa, trong mắt Đồ Mãng tràn đầy vẻ hâm mộ, hắn không hiểu tại sao Diệp Phong không có dẫn hắn ra ngoài!
"Đừng xem!"
"Ta vừa mới đề nghị chủ nhân, muốn chủ nhân mang theo ngươi ra ngoài nhưng kết quả chủ nhân lại nói là do thực lực của ngươi quá thấp cho nên để ngươi ở lại tiếp tục cố gắng tu luyện."
Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ của Đồ Mãng, Diệp Tiểu Cước cũng lên tiếng nói rõ nguyên nhân!
???
Thực lực thấp?
Đây chính nguyên nhân mà ta phải trông coi Tinh Hồn Phong hay sao?
Nghe được Diệp Tiểu Cước nói như vậy, trong mắt Đồ Mãng cũng loé lên vẻ điên cuồng, vì thoát khỏi danh hiệu người thủ phong cô độc, hắn nhất định phải liều mạng tu luyện mới được!
...
Một bên khác!
"Lưu Thuẫn đại nhân!"
"Lập tức tới Vô Cực Thánh Địa, đến lúc đó ta còn phải phiền ngài xuất thủ trấn áp bát đại Thái Thượng trưởng lão của bọn họ!"
Lúc này, môn chủ Song Long Môn Phan Thần cũng trưng vẻ mặt nịnh nọt ra lên tiếng nói với nam tử trung niên đang đứng bên cạnh.
"Ta xuất thủ không có vấn đề!"
"Nhưng nếu như không có phát hiện Quỷ Linh Ngọc Thạch ở trong Vô Cực Thánh Địa, đến lúc đó các ngươi cũng đừng có trách sao ta trở mặt không nhận..."
Không đợi Lưu Thuẫn nói xong, khi hắn nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng xuất hiện ở trước mặt mình thì trong nháy mắt trong mắt của hắn lóe lên vẻ hoảng sợ!