Chương 473 Một người biết hố hơn một người
Lưu Thuẫn đại nhân, thế nào?"
Phát hiện Lưu Thuẫn vẻ mặt hoảng sợ nhìn phía xa, Phan Thần cũng ôm theo vẻ hiếu kỳ nhìn về phía nơi xa.
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, đó không phải là Thanh Huyền Ma Long và Ám Ảnh Địa Long của Thiên Long Cốc sao?"
"Tại sao người của Thiên Long Cốc lại ở chỗ này?"
Khi Phan Thần nhìn thấy ba con Thanh Huyền Ma Long và ba mươi con Ám Ảnh Địa Long dễ nhìn thấy nhất ở nơi xa thì trên mặc của hắn cũng lộ ra vẻ khó có thể tin được mà kinh hô lên.
"Ừm?"
"Lưu Thuẫn đại nhân, ngươi, ngươi gác kiếm lên trên cổ ta để làm cái gì?"
Cảm nhận được hơi lạnh từ trên cổ mình truyền đến, Phan Thần cũng một mặt mộng bức nhìn về phía Lưu Thuẫn hỏi thăm.
"Im miệng!"
"Ai là đại nhân của ngươi!"
"Ta rất có nguồn gốc với Vô Cực Thánh Địa, mà Song Long Môn các ngươi lại dám vây công Vô Cực Thánh Địa, cũng may bị ta gặp được, hôm nay ta sẽ trấn áp tất cả các ngươi giải tới Vô Cực Thánh Địa!"
Nghe được Phan Thần nói như vậy, Lưu Thuẫn lại sắc mặt lạnh lùng trực tiếp giận dữ mắng mỏ.
???
Ngươi rất có nguồn gốc với Vô Cực Thánh Địa?
Còn muốn trấn áp tất cả chúng ta giao cho Vô Cực Thánh Địa xử trí?
Nghe được Lưu Thuẫn nói như vậy, Phan Thần cả người đều mộng, nhưng mà khi hắn chú ý tới những người đi theo bên cạnh Thanh Huyền Ma Long và Ám Ảnh Địa Long ở xa xa đều là người của Vô Cực Thánh Địa thì trong nháy mắt đó hắn hiểu ra tất cả!
"Lưu Thuẫn!!!"
"Mẹ nó, ngươi có nguồn gốc quần què gì với Vô Cực Thánh Địa!"
"Nếu không phải phụng mệnh đến Đông Châu thị sợ là ngươi cũng không biết có một cái thế lực tên là Vô Cực Thánh Địa!"
"Ta cho ngươi biết, nếu như chúng ta chết ở chỗ này thì mẹ nó ngươi cũng đừng có hòng mà sống được!"
Nghĩ đến Lưu Thuẫn lại muốn dùng tính mạng của tất cả mọi người trong Song Long Môn để thoát thân, Phan Thần cũng trực tiếp mắng lớn lên!
"Phan Thần!"
"Ngươi là cái thá gì mà dám nói chuyện với ta như vậy, ngươi có tin là ta trực tiếp giết..."
Không đợi Lưu Thuẫn nói xong, Phan Thần lại đột nhiên bộc phát, dùng tốc độ nhanh nhất bay thẳng tới phía mấy người Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết, đồng thời còn quay đầu lại nhìn Lưu Thuẫn đang ngẩn ra tại chỗ mắng to: "Giết cái mẹ mày, có gan đến giết lão tử!"
Thúc có thể nhịn thẩm không thể nhịn!
Nghe được Phan Thần liên tiếp chửi rủa, Lưu Thuẫn tức hổn hển trực tiếp vọt theo Phan Thần!
"Hồ Lỵ Thánh Chủ, cứu ta!"
"Người phía sau là trưởng lão Quỷ Linh Môn Lưu Thuẫn, hắn bức hiếp Song Long Môn ta đến đây vây giết Vô Cực Thánh Địa các ngươi, chúng ta bị ép buộc!"
Nhìn thấy Lưu Thuẫn đuổi theo sau lưng mình, trong mắt Phan Thần cũng lóe lên vẻ đắc ý, sau đó ra vẻ hốt hoảng nhìn thẳng về phía của Diệp Phong, Hồ Lỵ hô to lên.
???
Các ngươi bị ép buộc?
Không phải là các ngươi liên hệ với Quỷ Linh Môn, nói là Vô Cực Thánh Địa cướp đi Quỷ Linh Ngọc Thạch, sau đó để cho ta tới lấy đi Quỷ Linh Ngọc Thạch đồng thời thuận tiện giúp các ngươi diệt Vô Cực Thánh Địa sao?
Phía sau, Lưu Thuẫn nghe nói như thế thì tức giận đến mức tay phải đang cầm trường kiếm trong tay run lên không ngừng, người vô sỉ hắn cũng gặp rồi nhưng hắn chưa từng thấy người nào vô sỉ như là Phan Thần!
"Hai tên khốn kiếp này cũng biết cách chơi lắm!"
"Một người hố hơn một người!"
Giữa đám người, Hồng Lão Lục thông qua thần thức nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện giữa hai người bọn họ, lúc này hắn cũng không nhịn được mà nở một nụ cười!
"Tên đó không phải môn chủ Song Long Môn Phan Thần sao?"
"Bọn họ là tình huống như thế nào?"
Nhìn thấy hai người Lưu Thuẫn và Phan Thần ngươi truy ta trốn, Diệp Phong đang đứng ở đầu hàng cũng tỏ vẻ ngạc nhiên sau đó trực tiếp quay qua nhìn Hồng Lão Lục đang đứng ở bên cạnh mình nói: "Lão Lục, người đi bắt hai người bọn họ tới đây hỏi xem là tình huống như thế nào!"
"Diệp thiếu!"
"Ta biết là tình huống như thế nào!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hồng Lão Lục cũng tranh thủ nói ra toàn bộ cuộc đối thoại mà mình đã nghe lén được.
"Sư tôn!"
"Bọn họ đang chó cắn chó, ngươi thấy tình huống này chúng ta nên xử lý như thế nào?"
Sau khi nghe Hồng Lão Lục nói xong, Diệp Phong cũng trực tiếp quay qua nhìn Lạc Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh hỏi thăm.
"Còn có thể xử lý như thế nào nữa, nếu như bọn họ đã dám đến vây giết Thánh Địa, vậy thì phải chuẩn bị tinh thần đi chết..."
Không đợi Lạc Thiên Tuyết nói xong, Hồ Lỵ và bát đại Thái Thượng trưởng lão đã dẫn theo ba con Thanh Huyền Ma Long vọt thẳng tới phía hai người đó!
???
Ta còn chưa có ra lệnh mà!
Ta là Thánh Chủ!
Mặc dù bây giờ ta lười chảy thây nhưng đó cũng không phải là lý do để các người bỏ qua ta!
Nhìn thấy Hồ Lỵ và bát đại Thái Thượng trưởng lão dẫn theo ba con Thanh Huyền Ma Long, đầu tiên là trấn áp Lưu Thuẫn và Phan Thần, sau đó điên cuồng triển khai đồ sát những người của Song Long Môn, Lạc Thiên Tuyết cả người đều tê!
Một lát sau!
"Biết tại sao ta không giết các ngươi không?"
Nhìn hai người Lưu Thuẫn và Phan Thần đang quỳ ở trước mặt mình, Diệp Phong cũng cười lên tiếng hỏi thăm.
"Hừ!"
"Muốn giết cứ giết, không cần nói nhảm!"
Nhìn thấy người của Song Long Môn cũng đã chết thảm, Phan Thần biết cho dù bây giờ mình có viện cớ cũng đã không còn ý nghĩa gì nữa, dứt khoát kiên cường đáp lại một câu!
"Nha!"
"Muốn chết như vậy sao?"
"Vậy ta lại muốn cho ngươi một cơ hội để sống sót, chỉ cần ngươi có thể đoán được những thứ mà lúc trước các ngươi bị trộm đang giấu ở đâu thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng, thế nào?"
Nhìn thấy ánh mắt thấy chết không sờn của Phan Thần, Diệp Phong lại muốn cho đối phương một hy vọng sống sót!
Ừm!
Nghe nói như thế, Phan Thần cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó nhìn về phía Diệp Phong vội vàng truy vấn: "Chuyện này là thật?"
"Ngươi cứ đoán!"
"Vị này chính là Thái Thượng trưởng lão của Tinh Hồn Thánh Địa, đương nhiên hắn sẽ nói lời giữ lời!"
Lúc này, Hồ Lỵ đang đứng bên cạnh lại trả lời thay cho Diệp Phong.