← Quay lại trang sách

Chương 480 Thật là đáng sợ, nhìn hai con yêu này đã bị nín thành kiểu gì luôn rồi

“Mễ lão, ta không có nói trở về a, chính ngươi trở về đi thôi!”

“Dù sao, có hộ đạo giả của Diệp thiếu ở, ta tuyệt đối sẽ không gặp được nguy hiểm!”

Nói xong, Chu Khải mang theo Diệp Phong rời đi phòng khách, chỉ để lại Mễ Uyên một mình lộn xộn ngồi dưới đất!

“Mẹ kiếp!”

“Thiếu chủ, ngươi không thể chơi như vậy a!”

“Ta chính là người xem ngươi lớn lên, từ khi nào ngươi lại trở nên không biết xấu hổ như vậy!”

Sau khi hồi phục tinh thần, Mễ Uyên hỏng mất hô to!

……

Đại sảnh lầu một!

“Chu Khải huynh!”

“Có muốn đi theo ta học tập phá của chi đạo?”

Ngồi ở trên bàn, Diệp Phong cũng nhìn về phía Chu Khải, nghiêm túc hỏi.

“Học tập phá của chi đạo?”

Nghe được lời này, Chu Khải cũng lộ ra một nụ cười khổ, sau đó nói: “Diệp thiếu, không phải ta không muốn học tập phá của chi đạo, chỉ là ta thật sự không thể hưởng thụ được hạnh phúc trong quá trình phá của!”

“Ta có thể giúp ngươi tìm được Kim Sắc truyền thuyết!”

“Hơn nữa, ta còn có thể để ngươi đi theo Kim Sắc truyền thuyết cùng nhau đi trộm Khổ Trà Tử!”

Sau khi nghe Chu Khải nói xong, Diệp Phong trực tiếp dùng Kim Sắc truyền thuyết làm mồi nhử, chỉ chờ Chu Khải cắn câu!

"Diệp thiếu!"

"Không phải là ngươi đang lừa ta đó chứ, ngươi có thể tìm được kim sách truyền thuyết thật hay sao?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt Chu Khải cũng lóe lên vẻ kích động!

"Ngọa tào!"

"Không phải đâu!"

"Khi nói đến phá sản thì ngươi trầm mặc không nói, nói đến cướp quần của người ta thì ngươi lại kích động lên trong nháy mắt?"

Nhìn thấy dáng vẻ hưng phấn ở trên mặt của Chu Khải, Diệp Phong bị kinh hãi thật sự, hắn phát hiện ra mình vẫn xem thường mức độ quan trọng của kim sắc truyền thuyết ở trong lòng Chu Khải!

"Chu Khải huynh!"

"Con người của ta trước giờ đều là nói lời giữ lời, nhưng mà nếu như ngươi muốn ta giúp ngươi tìm được kim sắt truyền thuyết thì ngươi nhất định phải trở thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn mới được!"

"Nhưng mà ngươi yên tâm, tiếp theo thứ cần thiết để phá của ta sẽ..."

Không đợi Diệp Phong nói xong, Chu Khải trực tiếp ngắt lời nói: "Diệp thiếu, theo ta về nhà ta một chuyến đi!"

"Ừm?"

"Chu Khải huynh, có phải trong nhà ngươi đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?"

Nghe được Chu Khải nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ vẻ hiếu kì hỏi thăm.

"Không có xảy ra chuyện gì hết!"

"Chủ yếu là lần này ta đi ra ngoài đi quá vội vàng cho nên ở trong tiên giới không còn thứ đồ tốt gì có thể dùng để phá của được nữa!"

"Cho nên ta muốn quay về nhà lấy một ít đồ, nhưng mà thứ duy nhất cần phải chú ý đó là tuyệt đối không thể để cho phụ thân của ta phát hiện mới được!"

Nhìn vẻ mặt hiếu kì của Diệp Phong, Chu Khải cũng cười giải thích.

Ba! Ba!

Nghe được Chu Khải nói như vậy, Diệp Phong hoàn toàn không một chút do dự nào trực tiếp lấy ra hai cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định và một tấm Thập phẩm cửu giai đỉnh cấp ẩn nấp tiên lục mà hắn vừa mới mở ra được từ tiên lục bình đập lên trên mặt bàn.

"Chu Khải huynh!"

"Dùng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định trở về đi, nếu dùng cái đồ chơi này để đi thì nhanh hơn!"

"Mà cái tiên lục này là Thập Phẩm Cửu Giai Ẩn Nặc Tiên Lục, đừng nói là quay trở về lấy một ít đồ, cho dù là ngươi có đứng ở trước giường của phụ thân ngươi để làm chuyện này kia thì hắn cũng không phát hiện ra ngươi đâu!"

Lúc này Diệp Phong cũng giới thiệu sơ về đồ ở trên bàn.

"Ừm?"

"Diệp thiếu, trang bị như thế đầy đủ sao?"

"Có phải là ngươi đã làm chuyện này không ít lần đúng không?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, nhìn Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định và ẩn nấp tiên lục trên bàn, Chu Khải cũng vẻ mặt giật mình hỏi thăm.

"Ta còn kém xa lắm!"

"Bây giờ mấy chuyện ta làm ra vẫn quá ít, nhưng mà sau này thì chắc chắn ta sẽ thường xuyên làm ra loại chuyện như thế này!"

Nghĩ đến Tinh Hồn Thánh Địa có nhiều thế lực đối địch như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích.

Một lát sau!

Trở lại phòng khách, nhìn thấy Chu Khải trực tiếp biến mất trong truyền tống môn, Diệp Phong cũng nhịn không được sợ hãi than: "Chu Khải này có tiềm lực rất lớn, ta đang định cung cấp tài nguyên cho hắn phá của sau này, ai mà ngờ được là hắn lại không muốn, hết lần này tới lần khác hắn lại muốn lấy đồ trong nhà của mình ra để phá của, đúng là phá của thật sự!"

Mà Diệp Phong không biết là mới nãy trong đầu của Chu Khải toàn là kim sắc truyền thuyết, hoàn toàn không có cẩn thận lắng nghe những gì mà hắn nói.

"Giày vò lâu như vậy, vậy mà mới trôi qua hai giờ, phá của tiểu long long của ta ấp quá chậm!"

Hỏi thăm hệ thống một chút tình huống của Tử Minh Ám Long Đản, sau đó trên mặt Diệp Phong cũng có chút gấp gáp!

"Tạm thời dùng một vạn gốc Thất Thải Long Tiên Thảo trợ giúp Tử Minh Ám Long mở ra cánh cửa lớn của thế giới phá của!"

"Sau đó dẫn về Thánh Địa, để nó đi theo Cẩu Tử và Soái Bức Huyết, ta chỉ cần lúc rảnh rỗi không có chuyện gì làm thì dẫn nó đi ra ngoài phá của nhiều một chút là được rồi!"

"Nhưng mà đến lúc đó phải nhắc nhở Cẩu Tử một chút, không thể để cho nó dạy hư Tử Minh Ám Long được!"

Nhàm chán nằm dài trên giường, Diệp Phong cũng bắt đầu quy hoạch kế hoạch trưởng thành cho Tử Minh Ám Long.

...

Tinh Hồn Thánh Địa, Tinh Hồn Phong!

"Lang đệ, thật nhàm chán!"

"Khi còn ở hạ giới thì hai người chúng ta sống nương tựa lẫn nhau, bây giờ đều đến thượng giới rồi tại sao chủ nhân lại không bắt một con Tiên thú về để nuôi chơi chứ?"

"Tiếp tục như thế khi nào đội ngũ của chúng ta mới phát triển lớn mạnh được!"

Nhìn cách đó không xa, Diệp Tiểu Cước xem Đồ Mãng như một cái khăn hình người dùng hắn để lau sạch Thần Thông Mao Ốc, tiểu hoàng cẩu đang nằm rạp ở dưới đất cũng cảm thấy cực kỳ nhàm chán quay quang oán trách với Phệ Huyết Đường Lang đang đứng bên cạnh mình.

Nghe được tiểu hoàng cẩu phàn nàn, bên cạnh, Phệ Huyết Đường Lang đầu tiên là trầm mặc, sau đó cắn răng lên tiếng nói: "Cẩu ca, dựa vào người khác không bằng phải dựa vào chính mình, ở trong Thánh Địa của chúng ta cũng có không ít Tiên thú, nếu không chúng ta cố gắng một chút tạm thời lấy một tiểu tể ra?"