Chương 481 Thật là đáng sợ, nhìn hai con yêu này đã bị nín thành kiểu gì luôn rồi (2)
Theo Phệ Huyết Đường Lang vừa nói dứt câu, cách đó không xa, Diệp Tiểu Cước đang nắm lấy Đồ Mãng lau Thần Thông Mao Ốc cũng toàn thân đột nhiên run lên, kinh hãi nói: "Thật là đáng sợ, ta phải tìm cơ hội nói cho chủ nhân biết những chuyện này, nhìn xem, hai yêu này đã nín thành kiểu gì luôn rồi!"
Một bên khác!
"Không thể!"
"Hai người chúng ta là trái cẩu phải lang của chủ nhân, lúc không có chuyện gì làm thì chúng ta có thể tùy tiện muốn làm gì thì làm nhưng tuyệt đối không thể lãng phí tinh lực ở chuyện này được!"
"Dù sao, dựa vào tốc độ đột phá kinh khủng của chủ nhân thì chỉ sợ không bao lâu nữa thì hắn sẽ tiếp tục phi thăng, đến lúc đó chúng ta cũng sẽ một lần nữa tiến vào trong phương thức tu luyện cấp Địa Ngục, cho nên tuyệt đối không thể để cho bất kỳ chuyện gì làm ảnh hưởng đến chúng ta được!"
Nghe được Phệ Huyết Đường Lang đề nghị, sau đó tiểu hoàng cẩu lại tỏ vẻ cực kỳ nghiêm túc lên tiếng nhắc nhở.
"Cẩu ca!"
"Vẫn là ngươi suy nghĩ sâu xa!"
"Ta lại không nghĩ được xa như vậy!"
Lúc này, Phệ Huyết Đường Lang cũng trưng vẻ mặt kính nể ra bắt đầu nịnh nọt tiểu hoàng cẩu, nhưng mà những lời nịnh nọt này cũng là những lời thật lòng thật dạ của nó, bởi vì nó hoàn toàn không nghĩ được xa như vậy, thậm chí khi nó nghe được những lời này từ trong miệng của tiểu hoàng cẩu thì ngay cả bản thân nó cũng cảm thấy cực kỳ bất ngờ!
Mà cách đó không xa, khi Diệp Tiểu Cước nghe được những lời này thì trên mặt cũng tỏ vẻ giật mình sau đó trong lòng sợ hãi thầm than: "Con chó ngốc này hoàn toàn không ngốc chút nào, ẩn tàng rất sâu!"
...
Đệ Thất Tiên Vực, Không Linh Thành!
"Diệp thiếu!"
"Ta trở về, lần này chúng ta có thể tiếp tục tỷ thí!"
Sau khi Chu Khải thông qua Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định trở lại phòng khách một lần nữa, trên mặt tràn đầy hưng phấn quay qua nhìn Diệp Phong đang nằm ở trên giường hô lên.
???
Còn muốn so?
Không phải là hắn muốn thắng lại mười cây Thất Thải Long Tiên Thảo đó chứ?
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng ngồi dậy sau đó nhìn về phía Chu Khải đã không kịp chờ đợi nữa, hiếu kì dò hỏi: "Chu Khải huynh, lần này ngươi đem thứ gì đến đây vậy?"
"Đan dược đó!"
"Ta lấy tất cả Cửu phẩm và Thập phẩm đan dược trong tông môn tới đây, tuyệt đối sẽ đủ cho chúng ta chơi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Chu Khải cũng tràn đầy hưng phấn lên tiếng trả lời.
"Ngươi lấy hết tất cả tới đây?"
"Nếu như bị phụ thân của ngươi phát hiện ra chuyện này, ngươi không sợ sẽ bị đánh chết hay sao?"
Nhìn Chu Khải tràn đầy hưng phấn, Diệp Phong cũng có chút giật mình hỏi thăm.
"Đúng rồi!"
"Diệp thiếu, nếu như ngươi không nhắc tới chuyện này thì suýt nữa là ta quên mất tiêu luôn rồi!"
"Không biết ngươi còn có Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định và ẩn nấp tiên lục nữa hay không?"
Nghe được Diệp Phong lo lắng hỏi, Chu Khải cũng vội vàng hỏi thăm.
"Có!"
Nói xong, Diệp Phong lại tiếp tục lấy ra hai cái Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định và một tấm ẩn nấp tiên lục để lên bàn.
"Chờ một chút!"
"Hắn không có dùng, không phải là hắn muốn đưa nó tới cho Mễ lão đó chứ?"
"Những đại thiếu thượng giới này đều thích hố người hộ đạo bên cạnh mình như thế hay sao?"
Nhìn Chu Khải cầm lấy truyền tống môn và ẩn nấp tiên lục đi ra khỏi phòng khách, trong lòng Diệp Phong cũng có một cái phỏng đoán to gan đồng thời cũng không khỏi nghĩ đến Lãnh lão bị Long Thiếu Phong hố thảm trước đó!
Trong một căn phòng khách khác!
"Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định?"
"Thiếu chủ, người đang lo lắng ta đi đường quá mệt mỏi hay là lo lắng gia chủ đã đợi đến sốt ruột rồi?"
"Ngươi làm như vậy là đang muốn ta nhanh chóng chạy về ăn chém hả!"
Nhìn Chu Khải đưa Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định tới, trên mặt Mễ Uyên cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến!
"Mễ lão!"
"Đương nhiên là ta lo lắng ngươi đi đường sẽ quá mệt mỏi rồi!"
"Nhưng mà ngươi cũng không cần cám ơn ta, dù sao thì ngươi cũng là người hộ đạo của ta, hơn nữa còn trông ta từ nhỏ đến lớn cho nên những chuyện này đều là chuyện mà ta nên làm!"
Nhìn thấy lúc này mặt Mễ Uyên đã xạm lại, Chu Khải cũng cười giải thích.
???
Mẹ nó, ngươi đưa ta về ăn chém mà ta còn phải cảm ơn ngươi hay sao?
Ta đây trở về để ăn chém thay cho ngươi đó!
Nhìn thấy Chu Khải biểu hiện ra đại hiếu tâm, lúc này Mễ Uyên cũng nhịn không được muốn chém cho hắn mấy đao!
Hô!
Thở dài một hơi thật sâu, sau khi Mễ Uyên ổn định lại tâm tình của mình thì trực tiếp kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định!
Dù sao, sớm cũng bị chém muộn cũng bị chém, sớm tối gì thì cũng phải bị chém mấy đao, nếu như đã không thể tránh khỏi vậy còn không bằng sớm đối mặt với nó!
Nhưng mà ngay khi Mễ Uyên sắp đi vào Không Gian Truyền Tống Môn thì Chu Khải đang đứng ở bên cạnh lại trực tiếp dùng ẩn nấp tiên lục ở trên người của Mễ Uyên, đồng thời còn trực tiếp một cước đá hắn bay vào bên trong Không Gian Truyền Tống Môn!
"Ngọa tào!"
"Thiếu chủ, ngươi sử dụng tiên lục gì ở trên người của ta đó?"
Rất nhanh, một tiếng hô to kèm theo vẻ cực kỳ bất an của Mễ Uyên vang lên ở trong Không Gian Truyền Tống Môn!
"Một đợt cũng là kháng!"
"Hai đợt cũng là kháng!"
"Chỉ đơn giản là ăn thêm mấy đao mà thôi!"
"Nhưng mà, Mễ lão ngươi cứ yên tâm đi, lần này ta tuyệt đối sẽ thắng được mười cây Thất Thải Long Tiên Thảo đó, tuyệt đối sẽ không để cho ngươi phải ăn mấy đao này một cách oan uổng khổ sở!"
Nhìn thấy Không Gian Truyền Tống Môn dần dần biến mất, Chu Khải cũng trưng vẻ mặt thành thật ra lẫm bẫm!
...
"Mễ lão đi rồi?"
"Ẩn nấp tiên lục cũng sử dụng cho hắn?"
Nhìn thấy Chu Khải trở lại phòng khách một lần nữa, Diệp Phong cũng trực tiếp hỏi thăm.
???
Tại sao Diệp thiếu lại biết được?
Chẳng lẽ hắn cũng từng làm như vậy rồi?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Khải cũng sững sờ, hắn không ngờ được là đối phương lại biết hết toàn bộ thao tác của hắn!
"Ai!"