Chương 514 Đại ca, ngươi xem bọn họ giống ăn cướp hay không?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trần Phàm đầu tiên là sững sờ, sau đó thì trên mặt lộ rõ vẻ hưng phấn nói: "Đại ca, lấy hết tất cả luôn hay sao?"
"Để lại một cái quần cho bọn họ đi!"
Diệp Phong nhìn Lạc Thiên Tuyết đang đứng bên cạnh một chút, cuối cùng quyết định sẽ để lại cho những người đó một cái quần!
"Đồ nhi!"
"Tại sao phải làm như vậy?"
"Trực tiếp định trụ toàn bộ bọn họ sau đó cướp luôn không được hay sao?"
Nghe được ý nghĩ của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết cũng có chút không hiểu hỏi thăm.
"Sư tôn!"
"Ta muốn phá của!"
"Mặc dù ta muốn cướp thủ lĩnh nhưng ta không dùng định thân tiên lục trên người của đối phương, ta muốn định trụ mọi người xung quanh để hù dọa hắn, dùng thao tác này để hoàn thành cướp bóc, như vậy mới là phá của!"
Nhìn vẻ mặt không hiểu của Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong cũng cười giải thích.
"Rõ ràng có thể định trụ đối phương trực tiếp cướp, lại muốn định trụ người xung quanh hù dọa đối phương, làm cho đối phương tự mình chủ động giao ra!"
"Như vậy, vì cướp một người mà không biết phải lãng phí bao nhiêu tấm định thân tiên lục, tiểu tử Diệp Phong này rất biết cách phá của!"
Sau khi kịp phản ứng lại, Lạc Thiên Tuyết cũng nở một nụ cười, nàng cảm thấy ở phương diện phá của thì nàng vẫn phải học hỏi ở Diệp Phong nhiều một chút mới được!
...
"Đại ca!"
"Ngươi xem ba người đeo mặt nạ phía trước có giống ăn cướp hay không?"
Lúc này, trong số bảy người đối diện, nam tử đầu trọc xếp hạng thứ hai cũng lên tiếng hỏi thăm đại ca Mai Chấn Đào đang đứng bên cạnh mình.
"Nhị đệ!"
"Cho dù bọn họ có là ăn cướp thì đã sao?"
"Bảy huynh đệ chúng ta đều có thực lực Nhân Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, có thể nói trong Đệ Nhất Trọng Thiên Đạo Chiến Trường này đều có thể đi ngang đuợc, sợ bọn họ làm gì!"
Nói xong, Mai Chấn Đào quay qua làm một thủ thế cắt cổ đối với sáu người bên cạnh, sau đó nở một nụ cười lạnh đi tới chỗ ba người Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết và Trần Phàm đối diện!
"Các ngươi ai là thủ lĩnh!"
Nhìn thấy bảy người đi tới, sau đó Lạc Thiên Tuyết cũng hưng phấn hô to lên!
"Là ta!"
"Các ngươi ngăn cản đường đi của chúng ta, các ngươi muốn làm gì?"
Lúc này, Mai Chấn Đào đi lên một bước, trên mặt lộ vẻ suy tư nhìn Lạc Thiên Tuyết hỏi ngược lại.
"Ăn cướp!"
"Nhưng mà chúng ta chỉ ăn cướp một mình ngươi!"
Lạc Thiên Tuyết nhìn Mai Chấn Đào, cũng nói thẳng ra mục đích bọn họ cản đường của mấy người đó!
"Ha ha ha!"
"Buồn cười, thật sự là buồn cười!"
"Ba người các ngươi chỉ là Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng rác rưởi, vậy mà muốn đánh cướp chúng ta?"
Dò xét thực lực của ba người xong, Mai Chấn Đào cũng nhịn không được phá lên cười, sau đó trực tiếp nói với đầu trọc đang đứng bên cạnh mình: "Nhị đệ, đi tiêu diệt bọn họ!"
Hả?
Nhìn thấy đầu trọc đang đứng bên cạnh mình hoàn toàn không có phản ứng gì, Mai Chấn Đào khẽ nhíu mày nói: "Lên đi, còn đứng ngây ra đó làm gì?"
"Đại ca!"
"Chắc chắn trong tay nàng có định thân tiên lục, ta bị định trụ!"
Nghe được Mai Chấn Đào nói như vậy, đầu trọc cũng mặt lộ vẻ bất an lên tiếng nhắc nhở!
"Đại ca!"
"Chúng ta cũng bị định trụ!"
Đúng lúc này, năm người còn lại cũng thấp thỏm lo âu lên tiếng nói, đồng thời trong lòng sụp đổ nghĩ: "Chúng ta cũng không động thủ, hơn nữa các ngươi chỉ cướp bóc đại ca thôi thì các ngươi định trụ chúng ta làm cái gì!"
"Ca môn, nhường một chút!"
"Đừng ảnh hưởng công việc của ta!"
Đúng lúc này, Trần Phàm lại đi đến trước người Mai Chấn Đào, đầu tiên là tiện tay đẩy hắn qua một bên, sau đó bắt đầu vơ vét tất cả mọi thứ bao gồm tiên giới, Truyền âm Thạch, bảo vật, quần áo trên người sáu người!
Về phần Mai Chấn Đào có thể đột nhiên ra tay với mình hay không, Trần Phàm không có chút lo lắng nào, bởi vì vừa nãy Diệp Phong đã cam đoan với hắn, đối phương tuyệt đối không thể đả thương hắn được!
"Mẹ nó!"
"Các ngươi bị bệnh tâm thần hả!"
"Không phải đã nói cướp bóc đại ca sao, sao lại lấy đồ trên người của chúng ta làm cái gì?"
Lúc này, sáu người bị Trần Phàm điên cuồng vơ vét đến chỉ còn lại cái quần đã sắp điên rồi!
"Đi chết!"
Nhìn thấy Trần Phàm điên cuồng vơ vét bảo vật của huynh đệ mình, Mai Chấn Đào đang đứng bên cạnh cũng lấy một thanh trường kiếm từ trong tiên giới ra trong nháy mắt đâm thẳng tới chỗ Trần Phàm!
"Hủy Diệt Thần Mâu!"
Đúng lúc này, đối diện, Diệp Phong bỗng nhiên xuất thủ, trực tiếp chôn vùi trường kiếm trong tay Mai Chấn Đào trong nháy mắt!
"Huynh đệ!"
"Những thứ này đều là của ngươi, cầm chạy mau!"
Lúc này, Trần Phàm vừa mới vơ vét xong, quay đầu lại nhìn thấy Mai Chấn Đào đang đưa tay về phía mình thì trực tiếp để tất cả mọi thứ mà mình vừa mới vơ vét được vào trong tay của đối phương, sau đó cười nói một câu như vậy!
???
Không phải cướp bóc ta sao?
Bây giờ không chỉ cướp bóc sáu huynh đệ của ta mà còn đem tất cả mọi thứ cô bọn họ cho ta?
Lúc này, Mai Chấn Đào còn chưa kịp tỉnh táo lại sau khi trường kiếm của mình biến mất, nhìn tiên giới, quần áo các thứ trong tay, hắn bối rối không biết làm sao!
"Đại ca!"
"Tên cẩu bức này không chạy, nếu không cho hắn một tấm định thân tiên lục đi, ta tuyệt đối sẽ cướp sạch của hắn ngay cả quần cũng không chừa lại!"
Nhìn thấy Mai Chấn Đào sững sờ tại chỗ không có phản ứng gì, Trần Phàm cũng trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong đang đứng cách đó không xa hô to lên.
"Mẹ nó!"
"Bọn họ còn được để lại một cái quần, đến lượt ta thì ngay cả quần cũng không để lại?"
"Mặc dù không biết các ngươi muốn làm gì, nhưng ta chạy còn không được sao?"
Nghe được Trần Phàm nói như vậy, Mai Chấn Đào bị hù dọa thật, nhìn thoáng qua sáu huynh đệ bị định trụ hơn nữa chỉ còn lại cái quần, hắn rưng rưng cầm đồ của sáu người trực tiếp chạy tới chỗ xa xa!
Về phần phản kháng, hắn đã không dám phản kháng, đối phương có thể vô thanh vô tức hủy bỏ trường kiếm của hắn cũng đủ để chứng minh ba người trước mắt này cũng không đơn giản như vẻ bề ngoài!
"Ngọa tào, đại ca chạy!"