← Quay lại trang sách

Chương 516 An bài một chỗ ở cũng coi là đại sự? (2)

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Trần Phàm cũng trực tiếp thôi động phi hành Tiên Khí, nhanh chóng bay thẳng tới hướng thành trấn cách mình không xa!

Bát Phương Thành!

Sau khi nộp đầy đủ Tiên Linh Thạch, ba người cũng thuận lợi tiến vào thành trấn.

"Đồ nhi!"

"Kêu Trần Phàm đi tìm quán rượu trước đi, ngươi đi dạo với ta trong Bát Phương Thành này một hồi được không?"

Lúc này, Lạc Thiên Tuyết bỗng nhiên nhìn về phía Diệp Phong, lên tiếng hỏi thăm.

"Sư tôn!"

"Hay là ngươi tự mình đi dạo một hồi đi, tìm quán rượu an bài chỗ ở, chuyện lớn như thế ta sợ một mình Trần Phàm không giải quyết được!"

Nghe được Lạc Thiên Tuyết mời, Diệp Phong lại không hề do dự cự tuyệt.

???

An bài chỗ ở cũng coi như đại sự?

Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Lạc Thiên Tuyết đã sắp bị làm cho tức chết, vốn nghĩ sáng tạo một cơ hội cho hai người ở chung với nhau, ai mà ngờ được Diệp Phong lại cự tuyệt dứt khoát như thế!

"Ai!"

"Sư tôn lại hiểu lầm ta!"

Nhìn Lạc Thiên Tuyết tức giận quay người trực tiếp rời đi, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ thở dài!

"Đại ca!"

"Ngươi xem đại tẩu đều tức giận, nếu không được thì ngươi đi dạo với nàng đi!"

"Tìm kiếm quán rượu mướn phòng, chuyện này ta có thể làm tốt!"

Lúc này, Trần Phàm đang đứng ở bên cạnh cũng lên tiếng nhắc nhở.

"Ngươi có thể làm tốt?"

"Ngươi có thể làm tốt cái rắm a!"

"Ngươi hoàn toàn không biết kịch bản của ta, lát nữa ngươi xem rồi học tập nhiều một chút đi!"

Nói xong, Diệp Phong lập tức đi thẳng đến nơi xa, cũng bắt đầu tìm kiếm quán rượu!

"Sắp xếp một chỗ ở thôi mà còn có kịch bản gì?"

Lúc này Trần Phàm cũng cực kỳ khó hiểu đuổi theo Diệp Phong, hắn cũng rất muốn nhìn thử xem kịch bản mà Diệp Phong nói là kịch bản như thế nào.

Một lát sau!

"Lão bản!"

"Quán rượu này của ngươi còn bao nhiêu phòng?"

Đi vào một quán rượu, sau đó Diệp Phong cũng trực tiếp hỏi thăm.

"Vị thiếu gia này!"

"Vừa khéo buổi sáng hôm nay có một nhóm khách đã rời đi, trước mắt phòng còn sung túc, còn có hơn mười gian phòng!"

Lão bản quán rượu nghe xong, cũng nhìn về phía Diệp Phong cười trả lời.

"Cái gì?"

"Chỉ còn lại một gian?"

Diệp Phong nghe xong thì lại làm ra vẻ giật mình kinh hô lên.

???

Cái gì mà chỉ còn lại một gian?

Ta nói chính là còn lại hơn mười gian!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, không chỉ có lão bản quán rượu mộng mà ngay cả Trần Phàm đang đứng bên cạnh cũng không biết ra sao!

"Vị thiếu gia này!"

"Ta nói chính là còn có hơn mười..."

Không đợi lão bản quán rượu nói xong, Diệp Phong trực tiếp lấy một cái không gian giới chỉ chứa một vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Thạch đập lên trên quầy, sau đó nói ra: "Đây là tiền thuê nhà!"

"Đây là... mười vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Thạch!"

Khi lão bản quán rượu kiểm tra được số lượng cực phẩm Tiên Linh Thạch ở trong tiên giới thì hắn cũng giật mình sau đó đột nhiên kịp phản ứng lại, nhìn về phía Diệp Phong vội vàng cười nói: "Vị thiếu gia này, thật là tiếc quá, quán rượu này của chúng ta chỉ còn lại có một gian phòng thôi!"

"Trần Phàm!"

"Ngươi cầm lấy cái tiên giới này!"

"Lập tức ra ngoài đi tới tất cả quán rượu ở bên trong thành trấn này, ngươi bao hết tất cả phòng cho ta, sau đó có thể để cho người khác ở nhưng nếu như đại tẩu ngươi hỏi thăm ngươi thì ngươi phải dặn dò lão bản những quán rượu đó nói như thế nào thì ngươi cũng biết rồi đó?"

Nghe được lão bản quán rượu nói như vậy, khóe miệng Diệp Phong cũng nở một nụ cười, sau đó đưa một cái tiên giới khác chứa trăm vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Thạch cho Trần Phàm, cũng nói ra yêu cầu của mình!

"Ngọa tào!"

"Bao hết toàn bộ phòng của tất cả quán rượu trong thành trấn này, nếu như làm như vậy thì chỉ còn lại đúng một gian phòng ở chỗ này!"

"Như vậy thì chẳng phải là đại ca và đại tẩu có thể ở chung một phòng với nhau rồi hay sao?"

Nghĩ đến đây, Trần Phàm cả người đều bị kinh hãi!

Hắn hoàn toàn không ngờ được là kịch bản của Diệp Phong lại thâm hiểm như vậy, hơn nữa hiện tại xem ra, chuyện sắp xếp chỗ ở này đúng là một chuyện lớn, đúng là mẹ nó hắn không thể làm xong được việc này!

Về phần Diệp Phong làm như vậy sẽ khiến cho Bát Phương Tông chú ý hay không thì Trần Phàm hoàn toàn không thèm để ý tới, nếu như Bát Phương Tông muốn gây chuyện thật thì bọn họ cũng phải cân nhắc xem quần có bọn họ có đủ để bị cướp hay không!

Mà đối diện, lúc này lão bản quán rượu cũng rất là giật mình nhìn về phía Diệp Phong, hắn vốn cho rằng đối phương tốn một lượng Tiên Linh Thạch cao gấp mấy lần bao hết toàn bộ phòng của quán rượu của hắn trong vòng mười ngày là đã rất phá của rồi, nhưng ai mà ngờ được đối phương còn chuẩn bị ra tay với toàn bộ phòng ở bên trong Bát Phương Thành!

"Thực lực không biết!"

"Bại gia tử!"

"Tình huống của người này, lát nữa ta phải nhanh chóng bẩm báo cho Thiếu chủ mới được!"

Sau khi tỉnh táo lại, lão bản quán rượu âm thầm đưa ra một quyết định!

Sau khi Trần Phàm rời đi, Diệp Phong cũng nhìn về phía lão bản quán rượu lần nữa, cười nói: "Những phòng mà ta bao lại thì ngươi cũng có thể bán cho người khác, nhưng mà một hồi khi ta dẫn ngươi tới đây thì quán rượu này của ngươi chỉ còn lại có một phòng ngươi rõ chưa?"

"Minh bạch, minh bạch!"

"Thiếu gia yên tâm, chuyện này ta biết nên làm như thế nào!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, lão bản quán rượu cũng cười đồng ý!

"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hành vi phá của, ban thưởng năm mươi vạn điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *3, ban thưởng Bí Điển Thập Hoang Phần Ma Trận *1!"

Ngay khi Diệp Phong trở lại căn phòng duy nhất thì tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.

"Không tệ!"

"Đúng là không tệ!"

"Không chỉ lấy được một căn phòng 'duy nhất' mà còn phát động hành vi phá của một lần, lần này có thể nói là kiếm bộn rồi!"

Nghe được tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống vang lên, Diệp Phong cũng nhịn không được bật cười!

"Ừm?"

"Sao cái bàn này lại không có vững?"