← Quay lại trang sách

Chương 517 Cái gì, chỉ còn lại một gian?

Đúng lúc này, Diệp Phong chợt phát hiện bàn gỗ trong phòng hơi nghiêng, hắn cúi đầu xuống nhìn mới phát hiện có một cái chân bàn ngắn hơn ba cái chân bàn còn lại.

"Hoàn mỹ!"

"Dùng Bí Điển Thập Hoang Phần Ma Trận gì đó lót ở phía dưới là được rồi!"

Giật giật cái bàn thấy không còn lắc lư, Diệp Phong cũng hài lòng khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu uống trà, trong lòng rất là chờ mong đêm xuân tối nay đến nhanh một chút!

...

Lầu ba, trong một căn phòng xa hoa!

"Thiếu chủ!"

"Ta có một chuyện muốn bẩm báo cho ngươi!"

Đi vào phòng, lão bản quán rượu cung kính lên tiếng nói.

"Có việc phải bẩm báo cho ta?"

"Chuyện gì?"

Đỗ Thiên Nhất vừa nghe thấy lời ấy thì trên mặt cũng lộ vẻ tò mò, hắn không thể tưởng tượng được là ở trong Đệ Nhất Trọng Thiên Đạo Chiến Trường này còn có chuyện gì đáng giá để người này báo cáo cho kẻ làm Thiếu chủ như hắn!

Dù sao, hắn dựa vào bí bảo đến Đệ Nhất Trọng Thiên Đạo Chiến Trường kiểm tra sản nghiệp của mình một chút, làm như vậy cũng chỉ là đi ngang qua sân khấu mà thôi, thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường cao cấp hơn mà tông môn nắm trong tay mới là chỗ mà hắn cần trọng điểm kiểm tra!

"Thiếu chủ!"

"Mới có một tên bại gia tử tới!"

"Mặc dù thực lực để lộ ra chỉ là Nhân Tiên Cảnh Nhất Trọng nhưng trên mặt của hắn lại đeo một cái mặt nạ màu đen kỳ quái, ta không biết đó có phải là một món bí bảo có thể áp chế thực lực hay không!"

"Hơn nữa mới nãy hắn không chỉ lập tức bao hết toàn bộ phòng trong quán rượu của ta mà còn cho thuộc hạ của hắn đem theo một lượng lớn cực phẩm Tiên Linh Thạch đi bao hết tất cả phòng trống của tất cả quán rượu ở trong Bát Phương Thành!"

Lúc này, lão bản quán rượu cũng tranh thủ nói ra tình huống mà hắn gặp được.

"Nha!"

"Cực phẩm Tiên Linh Thạch cũng không phải là thứ mà tu sĩ Nhân Tiên Cảnh có thể có được, chớ nói chi là một lượng lớn cực phẩm Tiên Linh Thạch!"

"Nhưng mà tại sao hắn lại muốn bao hết tất cả phòng trống của quán rượu?"

Đỗ Thiên Nhất nghe xong thì trên mặt cũng lộ vẻ hiếu kỳ hỏi thăm.

"Hình như là bởi vì một nữ nhân!"

"Hẳn là hắn muốn ở chung một phòng với nữ nhân đó đêm nay."

Lão bản quán rượu nghe xong thì cũng lên tiếng giải thích lần nữa.

???

Bởi vì muốn ở chung một phòng với một nữ nhân cho nên trực tiếp bao hết tất cả phòng trống của tất cả quán rượu ở trong Bát Phương Thành?

Đây là bại gia tử sao?

Mẹ nó, cái này là bệnh tâm thần!

Nghe lão bản quán rượu nói xong, Đỗ Thiên Nhất cũng bị kinh hãi!

"Hắn ở phòng nào?"

"Ta rất muốn tới làm quen với hắn!"

Sau khi tỉnh táo lại, Đỗ Thiên Nhất quay qua nhìn lão bản quán rượu hỏi thăm.

Đông! Đông! Đông!

Nghe được tiếng đập cửa, Diệp Phong đang uống trà cũng không biết là ai đến, phải biết, hắn còn chưa có thông qua Truyền âm Thạch nói cho Lạc Thiên Tuyết biết được vị trí của quán rượu này đâu!

"Ngươi là?"

Mở cửa phòng, nhìn thấy một thanh niên lạ lẫm mặc một bộ tiên bào màu đen đang đứng ở bên ngoài, Diệp Phong tỏ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.

"Tại hạ Đỗ Thiên Nhất!"

"Thiếu tông chủ Bát Phương Tông!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Đỗ Thiên Nhất Cũng trực tiếp giới thiệu thân phận của mình cho hắn.

"Bát Phương Tông?"

"Bát Phương Thành?"

"Cái Bát Phương Thành này là do tông môn của ngươi đang nắm giữ?"

Biết được thân phận của đối phương, sau đó Diệp Phong lập tức liên tưởng tới cái Bát Phương Thành này, nhìn đối phương trực tiếp hỏi thăm.

"Không sai!"

"Cái Bát Phương Thành này đúng là một trong số đông đảo thành trấn mạc Bát Phương Tông tài đang nắm giữ!"

Lúc nói tới chuyện này, trên mặt Đỗ Thiên Nhất cũng lộ vẻ đắc ý.

"Hệ thống!"

"Nếu như ta có thể mua Bát Phương Thành, đến lúc đó ta thuê một nhóm người tới quản lý rồi sau đó ta không còn thu bất kỳ phí tổn gì, đến lúc đó ta phải không ngừng cung cấp Tiên Linh Thạch cho nó, nếu ta làm như vậy thì ngươi có thể tính cho ta xem thời gian ta nhận được ban thưởng cho hành vi phá của là bao lâu không?"

Nghe được đối phương nói như vậy, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ muốn mua lại quyền quản lý Bát Phương Thành, dứt khoát trực tiếp hỏi thăm hệ thống.

"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, nếu như túc chủ chế tạo sản nghiệp phá của, căn cứ sản nghiệp phá của lớn hay nhỏ mà thời gian nhận được ban thưởng cho hành vi phá của cũng không giống nhau, nếu như lấy cái Bát Phương Thành này làm thí dụ, mỗi ba mươi ngày thì có thể tự động thu hoạch được một lần ban thưởng cho hành vi phá của!"

Rất nhanh, giọng nói của hệ thống cũng vang lên trong đầu Diệp Phong.

???

Sản nghiệp phá của?

Cách mỗi ba mươi ngày thì có thể tự động thu hoạch được một lần ban thưởng cho hành vi phá của?

Sau khi nghe được hệ thống giải thích xong, trong nháy mắt trong mắt Diệp Phong hiện lên tinh quang, nếu là như vậy, hắn xây dựng nhiều sản nghiệp phá của một chút thì chẳng phải là mỗi ngày hắn chỉ cần nằm ở nhà thôi mà đếm ban thưởng cũng có thể đếm tới hai tay liệt luôn hay sao?

"Còn tưởng rằng hắn sẽ có chút đặc biệt!"

"Không ngờ được là khi hắn biết được thân phận của ta thì hắn vẫn bị sợ đến choáng váng!"

"Khiến cho ta mất đi hứng thú làm quen với hắn!"

Nhìn thấy khi Diệp Phong biết được thân phận của mình thì lập tức ngẩng ra tại chỗ, trong mắt Đỗ Thiên Nhất cũng lóe lên vẻ thất vọng.

"Bán không?"

Mà khi Diệp Phong hiểu được còn có thể xây dựng sản nghiệp phá của thì cũng nhìn thẳng về phía Đỗ Thiên Nhất trực tiếp hỏi thăm.

"Ừm?"

"Cái gì bán không?"

Đỗ Thiên Nhất vừa nghe được Diệp Phong bỗng nhiên hỏi ra hai chữ như vậy thì cũng khó hiểu mà hỏi ngược lại hắn.

"Tự giới thiệu mình một chút!"

"Ta tên là Diệp Phong, là một thần hào phá của!"

"Ta cảm thấy vô cùng hứng thú với Bát Phương Thành này, cho nên ta muốn mua lại quyền quản lý Bát Phương Thành."

Lúc này, Diệp Phong cũng vẻ mặt thành thật nhìn Đỗ Thiên Nhất giải thích.

???

Thần hào phá của?

Mua lại quyền quản lý Bát Phương Thành?

Điên rồi đi!