Chương 524 Diệp thiếu, ngươi muốn hố chết ta hay sao
Nghe được câu trả lời này của Đỗ Tuyền Dương, trên mặt Diệp Phong nở một nụ cười.
"Phu quân lại muốn bắt đầu phá của!"
"Ta phải học tập nhiều một chút!"
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết vẫn luôn không có lên tiếng cũng âm thầm nghĩ!
"Diệp thiếu!"
"Không biết ngươi muốn cho ta hỗ trợ cái gì?"
Nhìn thấy trên mặt Diệp Phong toát ra tiếu dung một lần nữa, lúc này Đỗ Tuyền Dương mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó có chút hiếu kì hỏi thăm.
"Giúp ta giết người!"
Xoát!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Đỗ Tuyền Dương trực tiếp lấy đại khảm đao dài mười mét của hắn từ tiên giới ra, sau đó vội vàng hỏi: "Diệp thiếu, ngươi nói giết ai, ngươi xem ta chặt chết hắn là được!"
Nhìn thấy đại khảm đao dài mười mét trực tiếp xuyên qua vách tường trong tay Đỗ Tuyền Dương, Diệp Phong cũng bị kinh hãi, đây tuyệt đối là Tiên Khí dài thứ hai mà hắn nhìn thấy, chỉ đứng sau trường thương lớn của Tiểu Thương Long!
"Hệ thống!"
"Ta vận dụng Hư Không Chi Môn lần nữa, có thể đừng làm ra động tĩnh lớn như vậy hay không?"
Ngay khi Diệp Phong chuẩn bị thả Cổ Phương Sơn đi ra, bỗng nhiên nghĩ đến đặc hiệu ra sân rung động của Hư Không Chi Môn, sau đó vội vàng hỏi thăm hệ thống.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, khi túc chủ sử dụng Hư Không Chi Môn, có thể lựa chọn Hư Không Chi Môn lớn nhỏ và vị trí xuất hiện, nếu như túc chủ không có bất kỳ ý nghĩ gì thì Hư Không Chi Môn sẽ ra sân với phương thức nguyên thủy nhất."
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, tiếng nhắc nhở của hệ thống cũng vang lên trong đầu hắn!
"Đỗ tông chủ!"
"Ta muốn ngươi giúp ta giết người, người đó chính là Cổ Phương Sơn!"
Nói xong, Diệp Phong nâng tay phải lên điểm vào hư không trước người một cái, khẽ nói: "Hư Không Chi Môn!"
Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, một cái thanh đồng chi môn cao hai mét từ trong không gian bị xé rách hiện ra, theo thanh đồng chi môn từ từ mở ra, một bóng người cũng từ bên trong bay ra.
"Ha ha ha!"
"Không nghĩ tới đã đến lúc ta biểu hiện nhanh như vậy!"
Xuất hiện trong phòng, Cổ Phương Sơn không có chú ý tới đám người đang ở trong phòng, hưng phấn hô to lên.
Nhưng mà khi hắn phát hiện bốn người trong phòng là Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết, Đỗ Thiên Nhất và Đỗ Tuyền Dương đều dùng ánh mắt nhìn đồ đần nhìn hắn thì tiếng cười lớn của hắn cũng im bặt mà dừng trong nháy mắt, cả người trực tiếp ngẩn ra ngay tại chỗ!
"Đỗ tông chủ!"
"Có thể động thủ, trực tiếp giết Cổ Phương Sơn này đi!"
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong cũng vang lên lần nữa.
???
Thả ta ra không phải là cho ta cơ hội biểu hiện mà là muốn trực tiếp giết ta?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Cổ Phương Sơn trực tiếp gấp, thậm chí không có để ý cừu địch mấy ngàn năm của mình là Đỗ Tuyền Dương mà trực tiếp nói với Diệp Phong: "Đại nhân, ta không phục, dựa vào cái gì tên được ngươi thả ra trước đó ngươi có thể cho hắn một cơ hội biểu hiện mà đến lượt ta thì trực tiếp giết?"
"Ngươi nói là Cổ Trần?"
"Ta cho hắn cơ hội biểu hiện gì rồi?"
"Lúc ấy ta thả hắn ra sau đó cũng trực tiếp giết, hai người các ngươi được đãi ngộ giống nhau!"
Mặc dù Cổ Phương Sơn hỏi ra vấn đề rất kỳ quái nhưng Diệp Phong vẫn giải thích một chút.
Choáng váng!
Sau khi nghe được Diệp Phong giải thích, Cổ Phương Sơn cả người đều choáng váng!
Nghĩ đến trong khoảng thời gian này mình chịu đủ tra tấn đồng thời còn một mực cố gắng tu luyện, chỉ tưởng tượng có một ngày có thể có được cơ hội biểu hiện mà giành lấy cuộc sống mới, hắn bỗng nhiên cảm thấy mình như đồ đần!
Mà Đỗ Tuyền Dương đang đứng bên cạnh cũng đã bị hù dọa!
Hắn vạn lần không ngờ cừu địch mấy ngàn năm qua của mình lại bị Diệp Phong dùng một loại lực lượng thần bí kinh khủng phong ấn!
Lúc này, hắn nhìn về phía Diệp Phong lần nữa, trong ánh mắt cũng toát ra vẻ sợ hãi, dù sao đối phương có thể phong ấn Cổ Phương Sơn thì phong ấn hắn sẽ không phải dễ như chơi hay sao!
Oanh!
Đúng lúc này, Cổ Phương Sơn tỉnh táo lại, trong mắt cũng toát ra vẻ điên cuồng, trực tiếp bạo phát ra khí tức khủng bố Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong của mình, cho dù chết hắn cũng chuẩn bị buông tay đánh cược một lần cuối cùng!
Ba!
Nhưng mà đúng lúc này, một tráng hán người mặc kim giáp lại bỗng nhiên từ trong không gian bị xé rách đi ra, một bàn tay tát Cổ Phương Sơn té xuống đất, đồng thời hùng hùng hổ hổ nói: "Mẹ nó, ta chơi không lại Thiên Đạo kiếp vân nơi này còn mẹ nó chơi không lại ngươi sao?"
Nói xong, Diệp Nhất lập tức giẫm lên đầu Cổ Phương Sơn nói với Đỗ Tuyền Dương đang choáng tại chỗ: "Còn đứng ngây ra đó làm gì, chém hắn a!"
Một lát sau!
Nhìn Cổ Phương Sơn đã bị chặt thành thịt nát bên cạnh, Đỗ Tuyền Dương cũng nhìn về phía Diệp Phong, có chút không hiểu dò hỏi: "Diệp thiếu, nơi này chính là Thiên Đạo Chiến Trường, mà trên người Cổ Phương Sơn cũng không có bí bảo áp chế thực lực, tại sao hắn không có bị truyền tống ra ngoài?"
"Bởi vì vừa nãy tráng hán người mặc kim giáp đã dùng lực lượng của hắn bao phủ phòng, nói cách khác, trong khoảng thời gian đó, cho dù các ngươi giải trừ lực lượng của bí bảo thì cũng sẽ không bị truyền tống ra ngoài!"
Nghe được Đỗ Tuyền Dương hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích!
Sau đó, dưới ánh mắt nghi hoặc của ba người Đỗ Tuyền Dương, Đỗ Thiên Nhất và Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong trực tiếp lấy quyển Bí Điển Thập Hoang Phần Ma Trận bản thăng cấp đệm chân bàn ra, sau đó đưa cho Đỗ Tuyền Dương nói: "Đỗ tông chủ, cuốn bí điển này là Thập Hoang Phần Ma Trận bản thăng cấp, trận pháp uy lực tăng lên tối thiểu gấp mười, coi như là công tác phí ngươi giúp ta giết chết Cổ Phương Sơn đi."
"Cái gì!"
"Thập Hoang Phần Ma Trận!"
"Vẫn là bản thăng cấp, trận pháp uy lực tăng lên tối thiểu gấp mười!"
Lúc đầu Đỗ Tuyền Dương cũng không hề để ý bí điển Diệp Phong dùng để đệm chân bàn, nhưng sau khi biết được tình huống của bí điển này thì lại vội vàng dùng hai tay run rẩy nhận lấy bí điển, trên mặt toát ra vẻ vô cùng kích động!