Chương 539 Người mới này tình huống như thế nào, vừa đi tới thì đã đánh cho tất cả mọi người ngất xỉu?
Trách không được trước đó đại ca sẽ nhắc nhở ta, hiện tại xem ra, đó là do hắn cố ý để cho ta và tiểu Phong đi!"
Vũ Túc nghĩ đến trước đó Vũ Lang nhắc nhở, hắn cũng lập tức hiểu được!
"Ừm?"
"Phụ thân, Diệp thiếu và Đại bá đâu?"
Lúc này, Vũ Phong từ trong hôn mê tỉnh lại nhìn viện lạc vắng vẻ một chút, vẻ mặt không hiểu nhìn về phía Vũ Túc hỏi thăm.
"Tiểu Phong!"
"Ta chợt phát hiện, hình như đại bá của ngươi trời sinh khắc chế ngươi!"
Nói đến đây, Vũ Túc đưa tay chỉ chỉ hàng chữ trên vách tường ở bên cạnh mình rồi tiếp tục nói: "Đại bá của ngươi không chỉ cướp đoạt hai công việc của ngươi mà ngay cả cơ hội đi theo bên cạnh Diệp thiếu cũng bị hắn cướp đi!"
...
Tinh Hồn Thánh Địa, Tinh Hồn Phong!
"Nguy rồi!"
"Ta quên đột phá!"
"Trước đó nên để cho Vũ Túc tiền bối mở mang kiến thức về phương thức đột đột đột phá của ta trước khi hắn đi mới đúng!"
Sau khi trở lại Tinh Hồn Phong, lúc này Diệp Phong mới nhớ tới mình còn có chín viên Thăng Tiên Đan chưa có ăn!
"Được rồi!"
"Tạm thời giữ lại đi, chờ đến khi tìm thấy người chứng kiến thích hợp thì hãy đột phá, dù sao bây giờ cũng đã bước vào Huyền Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, không thể tăng thêm áp lực cho sư tôn được."
Nghĩ đến đây, Diệp Phong chuẩn bị tiến về Thánh Điện tìm sư tôn tâm sự!
"Tiểu Cước!"
"Lát nữa có một người mới đến, giao cho ngươi!"
Sau khi dặn dò Diệp Tiểu Cước một phen, Diệp Phong lập tức rời khỏi Tinh Hồn Phong, đi thẳng đến Vô Cực Phong.
Bành!
Sau khi Diệp Phong rời đi, Diệp Tiểu Cước trực tiếp đá văng cửa nhà vệ sinh nam của Thần Thông Mao Ốc, vẻ mặt hưng phấn hô lớn với mấy người đang ở bên trong đó: "Đều đi ra đi, lại có người mới tới!"
"Lại có người mới tới?"
"Nói thật, ta rất hi vọng Diệp thiếu có thể đem một người mới thích chiến đấu về đây!"
Nghe được Diệp Tiểu Cước nói như vậy, Đồ Mãng cũng nói ra ý nghĩ của mình.
"Chiến đấu rất là vô nghĩa, hẳn là phải có một người mới có mục tiêu cuộc sống tới đây mới tốt, giống như ta, mục tiêu cuộc sống của ta chính là lập chí trở thành nam nhân trong mộng của ngàn vạn thiếu nữ!"
Nghe được Đồ Mãng nói như vậy, Chu Khải cũng là nói ra ý nghĩ của mình.
"Thật ra thì ta lại hy vọng là có một Luyện Khí Sư có những ý tưởng kỳ lạ đến đây, như thế thì khi chúng ta luyện khí tuyệt đối có thể phát minh ra nhiều thứ và chế tạo ra nhiều Tiên Khí vượt khỏi tưởng tượng hơn!"
Nghe được hai người nói như vậy, Cung Phong cũng phát biểu ý kiến của mình.
"Lại có người mới tới!"
"Mặc dù ta không còn là tiểu sư đệ nhỏ nhất nữa nhưng mà lỡ như thực lực của người tới mạnh hơn ta thì phải làm sao bây giờ, quỳ với các sư huynh không phải là một vấn đề nhưng nếu như quỳ trước mặt sư đệ thì có phải là có chút không tốt lắm hay không?"
Trần Phàm đang đứng bên cạnh mặc dù không có nói chuyện nhưng trong lòng cũng có ý nghĩ của riêng mình.
Trong lúc mọi người ở đây bàn tán với nhau thì một khe hở không gian cũng xuất hiện ở trên phi hành Tiên Khí của Trần Phàm, cho mỗi lần đi ra ngoài dẫn người về đây thì bây giờ mỗi khi đi ra ngoài thì Diệp Phong đều sẽ đem phi hành Tiên Khí của Trần Phàm theo bên người.
Mà lúc này, mọi người cũng đều đưa mắt nhìn vào vết nứt không gian, trong mắt toát lên vẻ hưng phấn, không cần biết lần này người mới tới là người như thế nào nhưng bọn họ đều có chung một ý nghĩ với nhau, đó chính là hố trước rồi nói sau!
"Ừm?"
"Những người này không thích hợp!"
Sau khi Vũ Lang đi từ trong vết nứt không gian ra thì cũng lập tức nhận ra được ánh mắt mọi người nhìn về phía hắn có chút không đúng lắm!
Bành! Bành! Bành!
Theo từng tiếng vang trầm đục vang lên, bốn người Đồ Mãng, Chu Khải, Cung Phong và Trần Phàm bị Vũ Lang trực tiếp dùng chưởng đao đánh ngất xỉu té lăn ra đất.
???
Người mới này mẹ nó thật là bưu hãn!
Vừa mới tới thì đã đánh ngất xỉu tất cả mọi người?
Nhìn bốn người ngã xuống đất rơi vào trong hôn mê, Diệp Tiểu Cước đang đứng bên cạnh cũng bị kinh hãi sau đó cười khổ lẩm bẩm: "Những người mà chủ nhân đưa về quả nhiên không có một người nào là người bình thường!"
"Uy!"
"Tại sao ngươi không có ra tay với ta?"
Lúc này, Diệp Tiểu Cước cũng có chút hiếu kỳ nhìn về phía Vũ Lang hỏi thăm.
"Đại nhân!"
"Ta cảm nhận được khí tức cực kỳ nguy hiểm từ trên người của ngươi, có thể khẳng định ta tuyệt đối không phải là đối thủ của ngươi cho nên ta đâu có dám ra tay với ngươi!"
Nghe được Diệp Tiểu Cước hỏi thăm, Vũ Lang cũng thần thái cung kính vội vàng giải thích.
"Nha!"
"Vậy tại sao ngươi lại ra tay với bọn họ?"
"Chỉ bởi vì thực lực của bọn họ yếu hơn ngươi hay sao?"
Nghe được Vũ Lang giải thích như vậy, trên mặt Diệp Tiểu Cước lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Vũ Lang hỏi lại lần nữa.
"Đại nhân!"
"Ánh mắt bọn họ nhìn ta có chút không đúng!"
"Đều khiến cho ta có cảm giác như là bọn họ đang muốn hố ta cho nên vì tránh xảy ra chuyện bất trắc ta trực tiếp xuất thủ với bọn họ!"
Nghe được Diệp Tiểu Cước hỏi thăm lần nữa, Vũ Lang cũng thành thật nói ra nguyên nhân tại sao mình làm như thế.
"Bọn họ còn chưa kịp làm cái gì hết mà đã bị ngươi phát hiện ra rồi!"
"Không hổ là cường giả đỉnh cao thượng giới!"
"Nhưng mà ngươi có nghĩ tới một chuyện hay không, đó là chúng ta không thể âm thầm hố ngươi vậy chúng ta có thể công khai hố ngươi?"
Không đợi Vũ Lang hiểu được Diệp Tiểu Cước nói như vậy là có ý gì thì đã phát hiện Diệp Tiểu Cước đang đứng đối diện mình đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt của hắn, ngay sau đó là một cảm giác nguy cơ lập tức xuất hiện ở phía sau hắn, không đợi hắn kịp làm ra phản ứng thì theo một tiếng vang trầm đục vang lên hắn hai mắt tối sầm trực tiếp ngã xuống đất!
"Người mới tới càng ngày càng khó hố!"
"Nhưng ta làm như vậy cũng là vì muốn tốt cho bọn họ, mặc dù ta sẽ bị trừng phạt một chút nhưng cảm ngộ thần thông ở trong Thần Thông Mao Ốc có thể khiến cho thực lực của bọn họ tăng lên!"