Chương 560 Tôn Trường Thanh, ngươi không thể hố người khác như thế
Nghĩ đến đây, Tôn Trường Thanh trực tiếp nhìn về phía đại trưởng lão Đỗ Dương, lên tiếng nói ra: "Đại trưởng lão, vừa nãy Lạc Thánh Chủ nói mặc dù biết được vị trí đại khái của tất cả thiên tài địa bảo nhưng vì có thể tìm được tất cả thiên tài địa bảo trong thời gian ngắn nhất cho nên muốn dẫn theo ta đi tìm!"
Nói xong, Tôn Trường Thanh nghiêng người trưng vẻ mặt cầu khẩn ra nhìn Lạc Thiên Tuyết.
Nhưng mà tiểu động tác của Tôn Trường Thanh và vẻ mặt mộng bức của Lạc Thiên Tuyết đều bị Đỗ Dương nhìn thấy hết, chuyện này khiến cho hắn nhịn không được mà cười thầm trong lòng: "Tôn trưởng lão đúng là không biết xấu hổ, mới nãy còn nói ta nịnh bợ quá đáng, kết quả bây giờ hắn cũng nịnh bợ hơn nữa còn chuẩn bị tự mình đi theo, mẹ nó cái này còn quá đáng hơn cả ta nữa?"
"Đại trưởng lão!"
"Tôn trưởng lão nói không sai, đúng là ta muốn hắn đi theo giúp ta một chuyến!"
"Cũng không biết có thuận tiện hay không?"
Mặc dù không rõ ý đồ của Tôn Trường Thanh nhưng dù sao người ta cũng giúp mình ân tình lớn như vậy, chút chuyện nhỏ này đương nhiên nàng sẽ không từ chối!
"Thuận tiện!"
"Đương nhiên thuận tiện!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi thăm, Đỗ Dương cũng vội vàng đồng ý, sau đó nhìn về phía Tôn Trường Thanh, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tôn trưởng lão, Lạc Thánh Chủ là khách nhân tôn quý nhất của Thiên Cơ Các chúng ta, trên đường đi người phải biểu hiện tốt một chút đừng có làm cho Thiên Cơ Các chúng ta mất mặt!"
"Đại trưởng lão yên tâm!"
"Ta tuyệt đối sẽ không làm cho Thiên Cơ Các chúng ta mất mặt!"
Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Tôn Trường Thanh cũng kích động vội vàng lên tiếng bảo đảm.
Một lát sau!
"Đại trưởng lão!"
"Lạc Thánh Chủ đã đi, ngươi giữ ta lại đây để làm gì?"
Thấy Đỗ Dương giữ mình lại, Tôn Trường Thanh cũng tỏ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.
"Làm gì?"
"Tại sao quyển bí điển ghi chép này lại trống không?"
"Bình thường suy tính không có gì, nhưng lần này vận dụng hơn một vạn ba ngàn khối Nhân Quả Minh Thạch, chắc chắn ta phải có bàn giao với thập nhị trưởng lão Tiên Kiếp Cảnh, ít nhất cũng phải cho bọn họ biết chúng ta đã suy tính ra được tin tức gì!"
Nhìn thấy Tôn Trường Thanh giả bộ hồ đồ, Đỗ Dương cũng không vui, lên tiếng nói.
"Đại trưởng lão!"
"Bởi vì hoàn toàn không cần phải ghi chép!"
"Một vạn ba ngàn sáu trăm hai mươi bảy khối Nhân Quả Minh Thạch suy tính ra kết quả đều giống nhau, nói cách khác, Lạc Thánh Chủ muốn tính toán vị trí của một vạn ba ngàn sáu trăm hai mươi bảy loại thiên tài địa bảo, thật ra thì đều ở một chỗ, đó chính là Tinh Hồn Thánh Địa của nàng!"
"Ngươi cứ báo cáo lại tình huống này cho thập nhị trưởng lão Tiên Kiếp Cảnh là được rồi!"
Biết mình không thể nào tránh né vấn đề này được nữa, Tôn Trường Thanh cũng trực tiếp công khai tình huống này ra.
???
Mẹ nó, đều ở chung một chỗ?
Hơn nữa còn ở ngay trong nhà của Lạc Thánh Chủ?
Chơi ta hả?
Nghe được Tôn Trường Thanh trả lời như vậy, biểu cảm trên mặt Đỗ Dương như không thể tin vào tai của mình, bởi vì nếu tình huống đúng là như vậy thì không phải là đối phương đang trêu chọc bọn họ hay sao?
"Đại trưởng lão!"
"Ta cảm thấy hình như Lạc Thánh Chủ không biết tình huống này, cho nên ta suy đoán rất có thể là có liên quan tới chủ nhân của tiểu nữ hài đó!"
"Nhưng mà không cần biết là vì nguyên nhân gì nhưng kết quả chính là như vậy, hơn nữa ta cũng phải tạm thời rời khỏi Thiên Cơ Các, đại trưởng lão ngươi tự mình bảo trọng đi!"
Nói xong, Tôn Trường Thanh cũng vỗ vỗ bả vai Đỗ Dương, sau đó rời khỏi Thiên Diệu Các, nhanh chóng đuổi theo Lạc Thiên Tuyết và Diệp Tiểu Đường đã đi xa.
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó, nếu ngươi đi rồi mà ta còn ở lại thì không phải là xong đời hay sao?"
Sau khi tỉnh táo lại, Đỗ Dương cũng xông ra khỏi Thiên Diệu Các, nhìn Tôn Trường Thanh trên không trung rống lớn lên nhưng mà sau khi nghe được thì Tôn Trường Thanh lại không thèm để ý tới mà còn tăng tốc độ nhanh hơn biến mất khỏi tầm mắt của Đỗ Dương!
"Xong xong xong!"
"Ta còn tưởng rằng Tôn Trường Thanh muốn đi định bợ một đợt nhưng ai mà ngờ được hắn lại muốn ta ở lại gánh tội thay!"
"Bây giờ thập nhị trưởng lão Tiên Kiếp Cảnh bởi vì đêm qua bị đánh đập một trận cho nên tâm tình cực kỳ hỏng bét, nếu như bọn họ biết được tình huống này thì không phải là bọn họ sẽ trút hết toàn bộ lửa giận lên trên người của ta hay sao!"
Nghĩ đến chuyện mình sẽ bị thập nhị trưởng lão Tiên Kiếp Cảnh đánh cho tê người, Đỗ Dương toàn thân run lên, sau đó trực tiếp nhìn về phía Tôn Trường Thanh rời đi mở miệng mắng to: "Tôn Trường Thanh, cái tên khốn kiếp nhà ngươi, ngươi không thể hố người ta như thế, mẹ nó ngươi thật là chó!"
"Đỗ Dương!"
"Ngươi đang đứng đó mắng ai đó?"
"Sao Tôn Trường Thanh lại đi theo nữ ma đầu đó rồi?"
"Đúng rồi, hắn tiêu hao một vạn ba ngàn sau trăm hai mươi bảy khối Nhân Quả Minh Thạch tính ra được kết quả như thế nào?"
Đúng lúc này, phát hiện Diệp Tiểu Đường đã rời đi, thập nhị trưởng lão Tiên Kiếp Cảnh cũng cùng nhau xuất hiện ở nơi này, sau đó trực tiếp nhìn về phía Đỗ Dương lên tiếng hỏi thăm.
"Thái Thượng Đại trưởng lão!"
"Dựa vào Nhân Quả Minh Thạch, tất cả quá trình suy tính đều cực kỳ thuận lợi nhưng mà kết quả lại có chút khiến cho người ta khó mà chấp nhận được!"
Nghe bọn họ hỏi thăm như vậy, Đỗ Dương cũng cắn răng đáp lại.
"Ừm?"
"Suy tính cực kỳ thuận lợi!"
"Nhưng kết quả sẽ khiến cho người ta có chút khó mà chấp nhận?"
Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng tỏ vẻ khó hiểu gặn hỏi: "Kết quả rốt cuộc là như thế nào?"
Hô!
Lúc này, Đỗ Dương cũng thở dài ra một hơi, trực tiếp đáp: "Thái Thượng Đại trưởng lão, Tôn trưởng lão tiêu hao một vạn ba ngàn sáu trăm hai mươi bảy khối Nhân Quả Minh Thạch, suy tính ra kết quả chỉ có một, đó chính là Tinh Hồn Thánh Địa!"
"Nói cách khác, những thiên tài địa bảo mà Lạc Thánh Chủ cần tính toán thật ra thì đều ở trong nhà nàng!"
Choáng váng!
Nghe được Đỗ Dương nói như vậy, toàn bộ thập nhị trưởng lão Tiên Kiếp Cảnh đều ngẩn ra tại chỗ!
"Đỗ Dương!"