← Quay lại trang sách

Chương 564 Là ngươi nhẹ nhàng hay là do lâu quá ta chưa đụng đao?

Một tiếng Dương ca này khiến cho ta rất là dễ chịu!"

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão kêu một tiếng Dương ca, Đỗ Dương càng đắc ý hơn nữa!

"Nhị đệ!"

"Nhanh hô Dương ca!"

"Mặc dù không biết tình huống rốt cuộc là như thế nào nhưng chỉ cần hô một tiếng Dương ca thì có thể nhận được được mười vạn khối Nhân Quả Minh Thạch!"

Lúc này, Thái Thượng Đại trưởng lão cũng dùng thần thức truyền âm giải thích cho Thái Thượng Nhị trưởng lão!

Hả?

Hô một tiếng Dương ca thì có thể nhận được mười vạn khối Nhân Quả Minh Thạch?

Nghe được Thái Thượng Đại trưởng lão nói như vậy, Thái Thượng Nhị trưởng lão đầu tiên là sững sờ, sau đó trực tiếp nhìn về phía Đỗ Dương la lớn: "Dương ca!"

"Ha ha ha!"

"Tốt! Tốt!"

Nghe được Thái Thượng Nhị trưởng lão hô một tiếng Dương ca, Đỗ Dương cũng cực kỳ hài lòng khẽ gật đầu.

Nhưng mà, đợi cả buổi vẫn không có nhận được Nhân Quả Minh Thạch, sắc mặt Thái Thượng Nhị trưởng lão dần dần trở nên khó coi, nhìn Đỗ Dương nói: "Đại ca gọi ngươi một tiếng Dương ca, ngươi cho mười vạn khối Nhân Quả Minh Thạch, đến lượt ta hô thì lại không có cái gì hết, có phải là ngươi xem thường ta hay không?"

???

Mẹ nó, ai nói hô một tiếng Dương ca thì sẽ cho mười vạn khối Nhân Quả Minh Thạch?

Nghe nói như thế, nhìn Thái Thượng Nhị trưởng lão cầm trường kiếm lớn trong tay từng bước từng bước đi tới, Đỗ Dương cả người đều mộng, chuyện này hoàn toàn không giống như tình huống mà hắn dự đoán, thậm chí tình thế càng ngày càng phát triển theo hướng mà hắn không thể khống chế được!

Mà mười vị Thái Thượng trưởng lão còn lại nghe được Thái Thượng Nhị trưởng lão nói như vậy thì hai mắt cũng đột nhiên sáng lên, sau đó tất cả đều nhìn về Đỗ Dương la lớn: "Dương ca!"

"Mẹ nó!"

"Các ngươi mẹ nó đừng hô!"

"Ta chỉ có một trăm vạn khối Nhân Quả Minh Thạch, nếu các ngươi chơi như vậy ta cũng không có đủ để chia cho các ngươi!"

Nghe được mười vị Thái Thượng trưởng lão hô một tiếng Dương ca, Đỗ Dương không còn dám phách lối như trước đó nữa, ngược lại dần dần sụp đổ, hắn hối hận, hắn hối hận là ngay từ đầu mình đã cho quá nhiều, nếu như ban đầu chỉ cho ra một ngàn khối Nhân Quả Minh Thạch thì tình huống tuyệt đối sẽ không phát triển thành như thế này!

Một lát sau!

"Thái Thượng Thập Nhất trưởng lão, Thái Thượng Thập Nhị trưởng lão!"

"Đừng đánh nữa!"

"Ta không còn nữa thật!"

"Trong tay của ta cũng chỉ có một trăm vạn khối Nhân Quả Minh Thạch đó!"

Bị hai đại Thái Thượng trưởng lão vây đánh, lúc này Đỗ Dương cũng cực kỳ sụp đổ hô to lên, trong lòng nghĩ: "Nếu như có thể cho ta một cơ hội làm lại thì ta tuyệt đối sẽ không trang bức!"

Chờ chút!

Đúng lúc này, Đỗ Dương bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, đó chính là hắn biết được không ít bí mật nhỏ của thập nhị trưởng lão Tiên Kiếp Cảnh, đúng lúc hắn định dùng những bí mật nhỏ đó để làm uy hiếp, thậm chí lời đã đến bên miệng rồi thì hắn chợt nén trở về!

"Mẹ nó!"

"Ta có thể tính bọn họ thì bọn họ cũng có thể tính ta được mà!"

"Hơn nữa, nếu như bọn họ vò đã mẻ không sợ rơi, đến lúc đó ta chết chắc thật, tốt nhất là nên giả vờ như không biết gì hết đi!"

Nghĩ đến đây, Đỗ Dương cũng yên lặng chấp nhận sự ôn nhu tới từ hai vị Thái Thượng trưởng lão!

...

Tinh Hồn Thánh Địa, Tinh Hồn Phong!

"Tất cả kim giáp đại quân nghe lệnh!"

"Tăng tốc tiến trình, tranh thủ chế tạo Thánh Địa xong trước chạng vạng tối!"

Sau khi trở lại Tinh Hồn Thánh Địa, Diệp Phong cũng trực tiếp ra lệnh tăng tốc độ cho kim giáp đại quân bên dưới.

"Chu Khải!"

"Ta nghĩ hẳn là ngươi cũng đoán được, bọn họ chính là kim sắc truyền thuyết!"

"Chờ Thánh Địa trùng kiến hoàn thành thì ta sẽ để cho bọn họ dẫn ngươi đi Hỗn Loạn Hoang Vực chơi một chút, thế nào?"

Hạ đạt mệnh lệnh xong, Diệp Phong cũng đi tới trước mặt Chu Khải, sau đó cười nói đồng thời trong lòng thầm nghĩ: "Tiểu tử Chu Khải này nghe được tin tức này thì sợ là sẽ kích động đến nhảy dựng lên, ta phải chú ý một chút, nếu như hắn kích động muốn ôm hôn vài cái thì ta lỗ lớn rồi!"

"Diệp thiếu!”

"Ta không đi với bọn họ!"

"Ta đã không còn hứng thú gì với kim sắc truyền thuyết nữa!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Khải vẻ mặt bình thản nói ra suy nghĩ của mình.

???

Không có hứng thú?

Đây là tình huống như thế nào?

Nghe được Chu Khải nói như vậy, Diệp Phong cũng có chút kinh nghi, dù sao hắn biết trong lòng của Chu Khải thì kim sắc truyền thuyết quan trọng như thế nào!

"Diệp thiếu!"

"Ta hiểu!"

"Muốn bắt được lòng của ngàn vạn thiếu nữ, thật ra thì có rất nhiều phương pháp, cũng không cần phải đợi đến khi các nàng cảm thấy bất lực sau đó ta đến đưa ấm áp cho các nàng!"

Nói đến đây, Chu Khải bỗng nhiên toát ra vẻ chăm chú tiếp tục nói: "Diệp thiếu, ta muốn trở thành bại gia tử, bại gia tử phát rồ giống như ngươi!"

"Mẹ nó!"

"Lão tử là thần hào phá của!"

"Hơn nữa, cho dù là bại gia tử cũng đâu nhất thiết phải tăng thêm hai chữ phát rồ?"

Nghe được Chu Khải nói như vậy, trong nháy mắt trên mặt Diệp Phong treo đầy hắc tuyến, nhưng mà đối với sự thay đổi của Chu Khải thì hắn lại cảm thấy cực kỳ bất ngờ.

...

Màn đêm buông xuống!

"Đây mới gọi là Thánh Địa chân chính!"

Nhìn thấy Tinh Hồn Thánh Địa mới tinh, Diệp Phong không khỏi phát ra một tiếng cảm thán!

Một bên khác!

Mấy người Đồ Mãng, Chu Khải, Cung Phong, Trần Phàm nhìn từng tòa biệt thự ba tầng xa hoa ở trong khu cư trú, bọn họ nhìn đến choáng váng!

"Mấy người các ngươi nghe cho kỹ!"

"Chỗ ở mới này của chúng ta sử dụng các loại tiên quáng cực kỳ hi hữu, không nói khoa trương một chút nào, giá trị của một tòa biệt thự xa hoa này đã vượt xa nội tình trong vòng mười vạn năm của một cái nhất lưu tông môn!"

Lúc này, thân là Luyện Khí Sư Cung Phong cũng nói cho những người còn lại biết mức độ đắt đỏ của chỗ ở mới tinh này!

"Không chỉ có như thế!"

"Tất cả tiên mộc, tiên thảo ở viện lạc này cũng đều cực kỳ hi hữu, đặc biệt là các loại Tiên Trùng mà ngươi cũng không nhận ra, mỗi một loại đều là cực phẩm Tiên Trùng mà Tiên Trùng Sư tha thiết ước mơ!"