Chương 569 Thiếu gia, cần người hộ đạo tạm thời hay không?
Đáng chết, rốt cuộc là tên khốn kiếp nào lập quy tắc nói là khi di tích thượng cổ hiện thế, trước khi đi vào thì không được động thủ đả thương người khác, mẹ nó lần này ta không thể ra tay cho nên tiện nghi cho những sâu kiến đó!"
"..."
Lần này, theo Diệp Phong ném ra hai ngàn vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh, cho dù là những người tu luyện mạnh mẽ ở trong đám người đó cũng không kìm nén được nữa, tất cả đều không thèm để ý hình tượng xông ra ngoài!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hành vi phá của, ban thưởng năm trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *3, ban thưởng một thùng Vạn Niên Huyền Băng Lộ!"
Sau khi Diệp Phong thuận lợi đi tới trước nhất thì tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của hắn.
"Ừm?"
"Hệ thống, ngươi ban thưởng ta một thùng Vạn Niên Huyền Băng Lộ là ý gì, không phải ngươi ban bố nhiệm vụ cho ta đi vào trong di tích thượng cổ để tìm kiếm Vạn Niên Huyền Băng Lộ hay sao?"
Kiểm tra ban thưởng của hệ thống xong, Diệp Phong cũng có chút khó hiểu lên tiếng hỏi thăm.
"Đinh! Hệ thống ban thưởng Vạn Niên Huyền Băng Lộ và túc chủ đi tìm Vạn Niên Huyền Băng Lộ có quan hệ gì?"
Trán!
Nghe được hệ thống trả lời như vậy, Diệp Phong trực tiếp sững sờ tại chỗ, bởi vì hắn cảm thấy hình như hệ thống nói như vậy cũng có lý lắm!
"Nhịn xuống!"
"Ta nhất định phải nhịn xuống!"
"Cho dù ta có xông vào đó cũng không dành được bao nhiêu cực phẩm Tiên Linh Tinh, còn không bằng theo sát bại gia tử trước mắt này!"
Lúc này, lão đầu trọc đang đứng bên cạnh nhìn thấy đám người đang điên cuồng tranh đoạt xung quanh mình thì cũng cố nén lại, không để cho mình vọt qua đó, đi theo sát sau lưng Diệp Phong.
"Ồ!"
"Sao ngươi vẫn còn ở đây?"
"Hai bên trái phải đều có một ngàn vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh, như vậy ngươi cũng không đi cướp sau?"
Kết thúc cuộc nói chuyện với hệ thống, lúc này Diệp Phong mới phát hiện lão đầu trọc đó vẫn còn đi theo bên cạnh mình!
"Thiếu gia!"
"Cần người hộ đạo tạm thời không?"
"Không cần một ngàn vạn, chỉ cần cho ta mười vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh, chuyến đi di tích thượng cổ lần này ta sẽ toàn tâm toàn ý bảo vệ bên cạnh của ngươi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, lão đầu trọc lại nghiêm túc lên tiếng hỏi lại.
"Ừm?"
"Người hộ đạo tạm thời?"
Nghe lão đầu trọc hỏi như vậy, Diệp Phong cũng ngạc nhiên nói: "Như vậy thì quá phiền phức, ngươi trực tiếp đánh chết ta thì không phải là có thể cướp sạch tất cả cực phẩm Tiên Linh Tinh trên người của ta hay sao?"
???
Trực tiếp đánh chết ngươi?
Mẹ nó, ngươi tùy tiện ném cái tiên giới ra là có thể để cho một đám người tới làm chết ta, trừ phi đâu có tai bị nước vào nếu không sao ta có thể làm ra chuyện ngu xuẩn như vậy được!
Hơn nữa, con em nhà giàu siêu cấp có thể tiện tay ném ra hai ngàn vạn miếng cực phẩm Tiên Linh Tinh, ngươi dám nói xung quanh đây không có người hộ đạo của ngươi không?
Khụ khụ!
Nghĩ tới những thứ này, lão đầu trọc cũng nở một nụ cười vội vàng nói: "Thiếu gia, thực không dám giấu giếm, con người của ta vốn ưa thích phiền phức mặc dù ta có thể trực tiếp xử lý ngươi và cướp đi tất cả cực phẩm Tiên Linh Tinh, nhưng ta lại không muốn làm như vậy, ta chỉ muốn làm người hộ đạo tạm thời của ngươi để kiếm lấy chút công tác phí, không vì cái gì khác chỉ vì thể nghiệm ưu sầu do phiền phức mang tới!"
???
Tên trọc đầu này bị điên rồi!
Thích gì không tốt, lại thích phiền phức!
Nghe được lão đầu trọc nói như vậy, Diệp Phong cũng dùng ánh mắt như nhìn bệnh nhân tâm thần nhìn về phía đối phương.
"Không được!"
"Ta cách xa người bị bệnh thần kinh này một chút, chớ để hắn lây bệnh cho ta!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong nhìn về phía lão đầu trọc trực tiếp nói: "Lão ca, mặc dù ta rất muốn ngươi làm người hộ đạo tạm thời cho ta, nhưng ngươi ra giá quá cao, ta chỉ là một người nghèo, thật sự không thể trả tiền nổi cho nên là thôi đi!"
???
Mẹ nó, ngươi có mặt mũi nói ngươi là người nghèo?
Ta đường đường là cường giả Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh, tích súc trong tay của ta còn không bằng hai cái kia tiên giới ngươi ném ra, vậy mà ngươi còn nói với ta ngươi là người nghèo?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, trên mặt lão đầu trọc cũng nổi đầy gân xanh, thậm chí hắn rất muốn nói với Diệp Phong một câu: "Có phải là ngươi có hiểu lầm gì đối với hai chữ người nghèo này hay không?"
"Thiếu gia!"
"Nếu như ngươi cảm thấy cái giá này có chút cao vậy ngươi cứ ra giá đi ta tuyệt đối sẽ không trả giá!"
Mặc dù cảm thấy hình như Diệp Phong không muốn để ý tới mình nhưng lão đầu trọc vẫn không muốn từ bỏ cơ hội ôm lấy cái đùi lớn này!
"Nha!"
"Vậy miễn phí thì sao?"
Diệp Phong không ngờ được là lão đầu trọc này còn chưa chịu từ bỏ, dứt khoát nói thẳng ra một cái giá khiến cho đối phương không thể nào chấp nhận được!
???
Cái tên này làm gì đó?
Miễn phí cũng làm?
Vốn cho rằng đối phương sẽ tức hổn hển trực tiếp rời khỏi đây nhưng ai mà ngờ được đối phương lại lấy một cây dù màu đen từ trong tiên giới ra, sau đó đứng bên cạnh dùng dù đen che ánh nắng mặt trời chói chan cho mình.
"Thiếu gia!"
"Trời nắng chang chang, có dù mát hơn!"
"Từ giờ trở đi, ta sẽ thực hiện tốt toàn bộ chức trách của một người hộ đạo!"
Nhìn thấy Diệp Phong dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía mình thì lão đầu trọc cũng nở một nụ cười giải thích.
"Cái tên này có chút thú vị!"
Nghe lão đầu trọc nói như vậy, Diệp Phong cũng không nói thêm gì nữa, nếu như đối phương chịu làm người hộ đạo miễn phí cho hắn, vậy thì cứ để cho đối phương làm là được dù sao hắn cũng không tổn thất gì.
Nếu như đối phương biểu hiện tốt, hắn cũng không ngại chờ đối phương một chút công tác phí thuận tiện gây ra hành vi phá của để kiếm ban thưởng!
Oanh!
Một lát sau, theo không gian xung quanh xuất hiện chấn động kịch liệt, mấy chục vạn người tu luyện đang tụ tập ở chỗ này đều đưa mắt nhìn về phía cửa vào di tích thượng cổ cách đó không xa!
"Cửa vào di tích thượng cổ mở, xông lên!"