← Quay lại trang sách

Chương 570 Mẹ nó! Người trẻ tuổi đó không giảng võ đức

Không biết trong đám người có ai hô lên một tiếng, mấy chục vạn người tu luyện đang tụ tập ở chỗ này đều hai mắt đỏ như máu, tất cả đều vọt thẳng tới cửa vào di tích!

"Thiếu gia!"

"Chúng ta vọt lên!"

Không đợi Diệp Phong kịp phản ứng, lão đầu trọc cất dù đen sau đó nâng Diệp Phong lên dùng tốc độ nhanh nhất đi tới cửa vào di tích.

"Ngọa tào!"

"Người hộ đạo miễn phí này vẫn rất ra sức!"

Nhìn về phía lão đầu trọc khiêng mình chạy vội, Diệp Phong bỗng nhiên cảm thấy có một người hộ đạo miễn phí như vậy thì chuyến đi di tích lần này hẳn cũng sẽ không nhàm chán lắm!

...

Bên trong di tích thượng cổ!

"Rừng rậm?"

"Bên trong cái di tích thượng cổ này còn có rừng rậm?"

Sau khi đi vào di tích, phát phát hiện mình ở trong một khu rừng rậm rạp, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình.

"Thiếu gia!"

"Hẳn là lần đầu tiên ngươi đi vào di tích thượng cổ chứ!"

"Nơi này có thể xưng là một cái thế giới cỡ nhỏ, cho dù trong di tích thượng cổ nhỏ nhất thì cũng có thể nhẹ nhõm dung nạp trăm vạn người, hơn nữa muốn đi khắp toàn bộ di tích thượng cổ cũng cần phải tốn không ít thời gian!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, lão đầu trọc đang đứng bên cạnh cũng cười giải thích.

"Thế giới cỡ nhỏ?"

"Vậy trước đây cái di tích thượng cổ này rốt cuộc là một nơi như thế nào?"

Diệp Phong nghe xong thì trên mặt lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía lão đầu trọc hỏi thăm.

"Tục truyền nói phàm là di tích thượng cổ xuất hiện thì đều là nơi ở của thượng cổ đại năng!"

"Thượng cổ đại năng này thật ra thì tương đương với cường giả Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh bây giờ, nhưng từng có người nói thượng cổ đại năng thực lực mạnh hơn cường giả Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng tối đỉnh bây giờ gấp trăm lần!"

"Cho dù là thần thông, tiên pháp, Tiên Khí vân vân, toàn bộ đều vượt xa thời đại chúng ta!"

"Mà di tích thượng cổ sở dĩ có thể để cho nhiều người chạy theo như vịt như vậy cũng là vì nơi này có đông đảo tiên thảo, tiên mộc, tiên đan và các loại tài nguyên tu luyện với thiên tài địa bảo đã diệt tuyệt ở ngoại giới!"

Lúc này, lão đầu trọc cũng kể lại những tình huống mà mình biết cho Diệp Phong.

"Ừm?"

"Theo ngươi nói như vậy thì thời đại chúng ta xuống dốc rồi?"

Diệp Phong nghe xong thì cũng hơi ngạc nhiên lên tiếng nói.

"Căn cứ theo những người đã từng lấy được không ít tin tức trong những di tích thượng cổ nói thì chính là tình huống như vậy!"

Nói đến đây, đang lúc lão đầu trọc chuẩn bị nói tiếp gì đó thì lại chợt phát hiện cách đó không xa có một gốc tiên thảo kì lạ toàn thân màu trắng, nhưng chín cánh hoa lại là huyết hồng sắc!

"Bạch Liên Huyết Châu!"

"Chắc chắn là Bạch Liên Huyết Châu!"

"Đây là tiên thảo truyền thuyết, cho dù ở bên ngoài hay ở trong Thiên Đạo Chiến Trường đều đã diệt tuyệt!"

Xác nhận tình huống của Bạch Liên Huyết Châu, sau đó lão đầu trọc cũng vẻ mặt ngưng trọng nhìn bốn phía, trở nên cảnh giác hơn.

"Quang đầu ca!"

"Nhìn dáng vẻ của ngươi, gốc tiên thảo nơi xa hẳn là cực kỳ trân quý chứ, vậy trực tiếp đi qua hái để vào trong tiên giới không được hay sao?"

"Nếu như ngươi chậm, một khi bị những người khác phát hiện thì không phải sẽ phiền toái lắm hay sao?"

Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy cảnh giác của lão đầu trọc lúc này, Diệp Phong cũng không hiểu nói ra ý nghĩ của mình.

"Thiếu gia!"

"Ta tên là Đường Tiểu Cường, ngươi gọi ta là Tiểu Cường là được rồi!"

"Trong di tích thượng cổ, một khi xuất hiện tiên thảo, tiên quáng, tiên đan và các loại tài nguyên tu luyện hoặc thiên tài địa bảo trân quý thì chắc chắn gần đó sẽ có thượng cổ Tiên Thú mạnh mẽ thủ hộ!"

"Trong di tích thượng cổ, cần cảnh giác không chỉ có những người tu luyện còn lại mà còn phải cảnh giác đề phòng thượng cổ Tiên Thú mạnh mẽ đông đảo trong này!"

Nghe Diệp Phong nói như vậy, Đường Tiểu Cường cũng giải thích rõ.

Hả?

Nhưng mà khi Đường Tiểu Cường nhìn thấy Diệp Phong trực tiếp sải bước đi tới gốc Bạch Liên Huyết Châu đó thì cả người trực tiếp mộng, hắn cảm thấy những gì mình vừa mới giải thích chính là làm chuyện không công!

Rống!

Đang lúc Diệp Phong chuẩn bị hái Bạch Liên Huyết Châu thì một tiếng thú rống bỗng nhiên vang lên ở rừng cây bên cạnh, ngay sau đó, một con Tiên Thú Bạch Sư cao tới hai mét xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người!

"Không được!"

"Thiếu gia, mau trốn!"

"Con thượng cổ Tiên Thú này có thực lực cực kỳ khủng bố, thậm chí còn hơn xa ta..."

Ngay lúc Đường Tiểu Cường phát hiện được con thượng cổ Tiên Thú này mang đến cho hắn cảm giác nguy hiểm mãnh liệt thì hắn cũng vội vàng lớn tiếng nhắc nhở Diệp Phong, mà đúng lúc này, một luồng khí tức khủng bố có thể trấn áp thiên địa lại bỗng nhiên ầm ầm bộc phát từ trên không!

"Thí Thiên Chưởng!"

Theo Diệp Phong khẽ hô một tiếng, một cái cự chưởng che khuất bầu trời xuất hiện ở trong tầm mắt của Đường Tiểu Cường!

"Mẹ nó!"

"Người trẻ tuổi đó không nói võ đức!"

"Đây là lực lượng mà một tu sĩ Kim Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong có thể bộc phát ra được à?"

Nhìn thấy Diệp Phong tay phải nhẹ nhàng đè xuống, chưởng ấn lớn che khuất bầu trời trên không trung nhanh chóng hạ xuống, khi rơi xuống thì đồng thời cũng đang không ngừng thu nhỏ lại, cuối cùng trực tiếp đánh cho con thượng cổ Tiên Thú mà hắn cũng phải sợ hãi đó thành thịt nát, lúc này Đường Tiểu Cường đã hoàn toàn sợ choáng váng!

Hắn không dám tưởng tượng nếu như trước kia hắn có ý xấu gì đó với Diệp Phong thì bây giờ hắn đã không còn đứng được ở đây để thở hổn hển nữa rồi!

Hả?

Ngay lúc Đường Tiểu Cường còn đắm chìm trong rung động kinh khủng mà một chưởng lúc nãy đem lại thì lại nhìn thấy Diệp Phong đã hái gốc Bạch Liên Huyết Châu đó xuống đưa tới trước mặt của mình.

???

Hắn muốn làm gì?

Chẳng lẽ định tặng cho ta hay sao?

Hay là nếu như ta dám lấy thì hắn sẽ trực tiếp tiễn ta đi, đến làm bạn với con thượng cổ Tiên Thú đáng thương đó?