← Quay lại trang sách

Chương 571 Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất đội cướp đoạt, biểu diễn

Cường trọc!"

"Còn đứng ngây đó làm gì, cầm tiên thảo!"

Nhìn thấy Đường Tiểu Cường đứng đó cả buổi mà vẫn còn không có phản ứng gì, Diệp Phong bất đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở.

"Ừm?"

"Thiếu gia, người muốn đưa gốc Bạch Liên Huyết Châu cấp truyền thuyết này cho ta?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, biểu cảm trên mặt Đường Tiểu Cường như không thể tin vào tai của mình, nhưng hắn không có lập tức cầm lấy bởi vì hắn nghĩ tới một chuyện, đó chính là rất có thể Diệp Phong không biết được độ hiếm hoi của Bạch Liên Huyết Châu này!

Dù sao, đó là tiên thảo cấp truyền thuyết đã diệt tuyệt, cho dù Diệp Phong là bại gia tử thì cũng không thể bỏ qua nó, bởi vì nó là bảo bối cho dù có tiền cũng không mua được!

"Thiếu gia!"

"Gốc Bạch Liên Huyết Châu này ta không thể nhận!"

"Ở bên ngoài thì nói là tiên thảo đã diệt..."

Trong lúc Đường Tiểu Cường đang định nói tình huống của Bạch Liên Huyết Châu ra Diệp Phong lại ngắt lời của hắn: "Ta cho ngươi thì ngươi cứ cất đi, nói nhiều như vậy để làm gì, hơn nữa cái thứ rác rưởi này ở trong Thánh Địa của ta có nhiều lắm, có thể ở trong mắt ngươi thì nó là bảo bối nhưng trong mắt của ta thì nó chính là rác rưởi!"

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp nhét Bạch Liên Huyết Châu vào trong tay Đường Tiểu Cường.

???

Rác rưởi?

Ngươi gọi tiên thảo cấp truyền thuyết này là rác rưởi?

Còn nói ở trong Thánh Địa của các ngươi có nhiều?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Đường Tiểu Cường bị kinh hãi thật sự, hắn nghĩ mãi mà vẫn không rõ Diệp Phong không chỉ phá của lợi hại mà chém gió cũng rất lợi hại!

Một lát sau!

"Chuyện gì xảy ra?"

"Tại sao những người tu luyện này đều sợ hãi như vậy?"

"Chẳng lẽ phía trước xuất hiện thượng cổ Tiên Thú mạnh mẽ?"

Sau khi đi dạo trong rừng rậm và nhìn thấy phía trước bỗng nhiên xuất hiện hơn trăm tên người tu luyện trên mặt đều lộ vẻ sợ hãi nhanh chóng chạy trốn tới chỗ của bọn họ thì Diệp Phong cũng có chút khó hiểu.

"Không có gì bất ngờ xảy ra thì hẳn là phía trước xuất hiện một loại thượng cổ Tiên Thú mạnh mẽ nào đó!"

"Nhưng mà chỉ là thượng cổ Tiên Thú mà thôi, chẳng lẽ còn có thể đỡ được một chưởng của Diệp thiếu?"

Nhìn những người tu luyện không ngừng chạy trốn ngang qua người mình, khóe miệng Đường Tiểu Cường cũng nở một nụ cười sau đó trực tiếp nói với Diệp Phong đang đứng bên cạnh mình: "Diệp thiếu, nơi có thượng cổ Tiên Thú thì chắc chắn là sẽ có một loại tài nguyên tu luyện hoặc là thiên tài địa bảo hữu nào đó, nếu không chúng ta qua đó xem..."

Lời còn chưa nói hết, khi Đường Tiểu Cường quay đầu nhìn Diệp Phong thì phát hiện bên cạnh đã không còn có bóng dáng của Diệp Phong, cả người ngẩn ra tại chỗ.

"Cường trọc!"

"Còn đứng ngây ra đó làm gì!"

"Chạy mau!"

Đúng lúc này, giọng nói Diệp Phong cũng vang lên sau lưng hắn.

"Ngọa tào!"

"Diệp thiếu chạy từ khi nào?"

Nghe nói như vậy, Đường Tiểu Cường trực tiếp quay đầu nhìn lại, khi hắn nhìn thấy Diệp Phong đang theo đám người nhanh chóng chạy trốn tới nơi xa thì hắn đầu tiên là sững sờ sau đó nhanh chóng đuổi theo Diệp Phong!

"Diệp thiếu!"

"Chúng ta chạy cái gì!"

"Không cần biết thượng cổ Tiên Thú trước mặt khủng bố đến mức nào, nhưng chắc chắn là không thể cản được một chưởng của ngươi!"

Đuổi kịp Diệp Phong, Đường Tiểu Cường cũng hiếu kỳ hỏi thăm.

"Chơi!"

"Ta chưa từng trải nghiệm cảm giác chạy trốn như này!"

"Hơn nữa, cảm giác chạy trốn theo đám người như vậy rất thú vị!"

Nghe được Đường Tiểu Cường hỏi thăm, Diệp Phong cũng cười giải thích.

???

Chơi?

Thể nghiệm cảm giác chạy trốn?

Nghe được Diệp Phong giải thích, Đường Tiểu Cường choáng váng, hắn nghĩ tới vô số khả năng nhưng mà lại hoàn toàn không nghĩ ra được nguyên nhân mà Diệp Phong chạy trốn theo đám người này lại chính là vì để chơi!

...

"Cẩu ca!"

"Bọn họ đều chạy xa, chúng ta không nhanh chóng đuổi theo sao?"

Một bên khác, Phệ Huyết Đường Lang cầm song đỉnh trong tay nhìn thấy đám người tu luyện đã chạy trốn không còn chút tung tích nào thì vội vàng hỏi thăm tiểu hoàng cẩu bên cạnh.

"Gấp cái gì!"

"Có tên điên cụt một tay ở đây, bọn họ có thể chạy đi được hay sao?"

"Hơn nữa, chúng ta là Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất đội cướp đoạt, mỗi một lần cướp bóc chắc chắn phải có quá trình mới được, nếu không chúng ta chỉ tới cướp một cái là xong thì chẳng phải là khiến cho những người bị cướp đó hoàn toàn không có cảm giác trải nghiệm hay sao?"

Nghe Phệ Huyết Đường Lang nói như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng giải thích rõ, trên mặt lộ vẻ đắc ý như ta đã nắm hết tất cả mọi chuyện trong tay!

"Cẩu ca!"

"Không hổ danh thủ lĩnh cẩu của Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất đội cướp đoạt, suy nghĩ rất là chu toàn, ta và chiến lang chỉ mới nghĩ tới chuyện cướp bóc mà không có để ý tới cảm nhận của những người bị cướp."

Nghe được tiểu hoàng cẩu nói như vậy, Tiểu Thương Long cầm trường thương lớn năm mươi mét trong tay vội vàng nịnh nọt!

Ba!

Bên cạnh, Diệp Tiểu Kiếm nghe bọn chúng nói chuyện với nhau như vậy thì bất đắc dĩ dùng tay vỗ trán một cái, trong lòng sụp đổ nói: "Mẹ nó, ba tên này chính là ba tên dở hơi, lúc đầu Kiếm Cẩu có chút không bình thường, Phệ Huyết Đường Lang coi như bình thường, nhưng theo Tiểu Thương Long gia nhập, bây giờ mẹ nó tất cả đều không bình thường!"

Ừm!

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm bỗng nhiên nhận ra cái gì, giật mình nói: "Chủ nhân cũng đi tới di tích thượng cổ này?"

"Không được!"

"Ta phải khuyên bọn chúng từ bỏ hành động cướp bóc lần này mới được!"

"Nếu như để cho chủ nhân phát hiện ra ta dạy bọn họ thành như vậy thì chẳng phải là sẽ phế ta hay sao!"

Nghĩ đến đây, Diệp Tiểu Kiếm vội vàng nhìn về phía tiểu hoàng cẩu lên tiếng khuyên: "Cẩu ca, chúng ta từ bỏ hành động cướp bóc lần này đi, trước mặt có đại khủng bố!"

???

Đại khủng bố?

Nhìn khắp toàn bộ di tích thượng cổ này không phải ngươi chính là đại khủng bố mạnh mẽ nhất hay sao?

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, tiểu hoàng cẩu cũng cực kỳ nhân tính hóa cau lông mày chó lại, sau đó có chút không hiểu hỏi: "Tiểu Kiếm, chẳng lẽ là trong cái di tích thượng cổ nho nhỏ này còn có đại khủng bố mạnh mẽ hơn ngươi nữa hay sao?"

"Cẩu ca!"