Chương 576 Đối mặt với Nhân Tộc là ôn nhu, đối mặt cùng tộc lại là trọng quyền xuất kích
Mà Tiểu Hoàng Cẩu nghe được hai tiểu đệ khen cũng lộ ra vẻ đắc ý, nhưng trong lòng lại thầm nghĩ: “Mẹ nó, khoản này tới quá đột nhiên, ta còn chưa kịp nghĩ ra cách giả bộ như thế nào đâu!”
Tiểu Hoàng Cẩu cũng không biết bí mật tư tàng tiểu bảo khố của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, nó chỉ là nhàm chán tùy tiện tạc một tạc, ai mà ngờ, thật đúng là tạc ra tới đồ vật!
“Hai người các ngươi còn đứng thất thần đó làm gì?”
“Động thủ a!”
Mà ngay khi Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long chuẩn bị trở lại bên cạnh Tiểu Hoàng Cẩu, Tiểu Hoàng Cẩu đột nhiên lên tiếng hỏi.
???
Mẹ nó ta đã khai ra mọi chuyện, vậy mà các ngươi vẫn còn động thủ với ta?
Tuy rằng ngươi là cẩu, nhưng ngươi cũng không thể cẩu như vậy a!
“Cẩu gia!”
“Ta đã nói toàn bộ a!”
“Tại sao bây giờ lại muốn xuống tay với ta!”
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng không dám nói ra, mà là dùng ánh mắt đáng thương nhìn về phía Tiểu Hoàng Cẩu dò hỏi.
Mà Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long cũng có nghi hoặc này, chúng nó cũng không hiểu tại sao đối phương đã giải thích rõ ràng mọi chuyện mà vẫn phải động thủ!
“Tuy rằng ngươi đã khai ra!”
“Nhưng tại sao trước đây ngươi không giải thích rõ ràng mọi chuyện?”
“Ngươi cảm thấy cẩu gia ta rất dễ lừa sao?”
Nói đến đây, Tiểu Hoàng Cẩu nhìn về phía Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long nói: “Động thủ, dùng sức đánh nó thật mạnh cho ta, chỉ cần không chết là được!”
“Mẹ kiếp!”
“Không nói cũng bị đánh!”
“Nói xong còn bị đánh thảm hại hơn!”
“Nếu ta sớm biết như vậy, mẹ nó còn không bằng không nói đâu!”
Nhìn Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long tràn đầy lửa giận chuẩn bị động thủ, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư muốn khóc chết tâm, nếu như cho nó thêm một lần cơ hội, nó vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại, cho dù có người đứng ở trên đầu nó, nó chỉ mỉm cười, tuyệt đối sẽ không mở mắt!
……
“Thượng Cổ đại điện!”
“Diệp thiếu, nơi đó hẳn là đại điện mà chủ nhân Thượng Cổ di tích này đã từng ở!”
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tiên thú thủ hộ hẳn là ở…”
Đường Tiểu Cường còn chưa kịp nói xong đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc đứng ở cửa đại điện, điều này khiến hắn phải nghẹn lại mấy câu nói sau đó.
“Tình huống này là sao?”
“Tại sao tên kiếm khách một tay kia lại ở đây?”
Nghĩ vậy, Đường Tiểu Cường giống như nghĩ tới cái gì, lúc này, hắn rốt cuộc đã hiểu vì sao tiên thú thủ hộ không tìm kiếm hắn cùng Diệp Phong, cũng hiểu được câu nói ‘nhanh lên đi, bằng không tiên thú thủ hộ phải bị soàn soạt đã chết’ trước đó của Diệp Phong là có ý gì.
“Ngô chủ!”
“Ngài đã tới!”
Nhìn thấy Diệp Phong đã đến, Diệp Tiểu Kiếm cũng cung kính hô một tiếng.
“Tiểu Kiếm!”
“Tiên thú thủ hộ sao rồi?”
“Còn sống sao?”
Diệp Phong lúc này cũng có chút lo lắng dò hỏi, dù sao, trong ba tên dở hơi kia hiện tại không có một tên bình thường, cho nên, hắn hiện tại rất lo lắng cho sự an nguy của tiên thú thủ hộ.
“Ngô chủ!”
“Vốn dĩ ta chuẩn bị mang theo chúng nó rời khỏi nơi này!”
“Nhưng chúng nó nghĩ đến việc mười ngày tiếp theo phải tiến hành huấn luyện ma quỷ, liền đau khổ cầu xin ta, muốn trước khi rời đi làm thêm một vụ lớn, cho nên ta liền mang chúng nó đến đây cướp bóc tiên thú thủ hộ!”
Ngay khi Diệp Tiểu Kiếm muốn tiếp tục nói cái gì đó, Diệp Phong trực tiếp cắt ngang: “Ta không muốn biết ngươi làm sao tới nơi này, hiện tại ta chỉ muốn biết tình huống của con tiên thú thủ hộ kia thế nào!”
“Ngô chủ!”
“Con tiên thú thủ hộ kia vẫn còn sống, nhưng cách cái chết cũng không xa!”
Nghe Diệp Phong lần nữa truy vấn, Diệp Tiểu Kiếm cũng vội vàng giải thích.
Một lát sau!
“Mẹ kiếp!”
“Mẹ nó quá tàn bạo rồi!”
Sau khi Diệp Phong mang theo Đường Tiểu Cường đi vào Thượng Cổ đại điện, nhìn thấy thảm trạng của hai con Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, Diệp Phong cũng không khỏi kinh hô ra tiếng.
“Thật là đáng sợ!”
“Thanh niên bạch y tay cầm song đỉnh cùng tiểu nam hài tay cầm đại trường thương, Diệp thiếu đã nói qua chúng nó đều là tiên thú a!”
“Không ngờ chúng nó đối mặt với tu sĩ Nhân Tộc là sự ôn nhu, còn đối mặt cùng tộc lại là trọng quyền xuất kích a!”
Đường Tiểu Cường không khỏi thở dài khi nghĩ đến phương thức cướp bóc ôn nhu của Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long đối với những tiên đạo giả lúc trước, lại xem phương thức cướp bóc tàn bạo đối với tiên thú thủ hộ hiện tại!
“Chủ nhân!”
“Sao ngươi lại tới đây!”
Nhìn thấy Diệp Phong từ bên ngoài đi vào, Tiểu Hoàng Cẩu cũng vội vàng chạy tới, sau đó dùng đầu cọ vào ống quần Diệp Phong ống hạ tiện cười hỏi.
“Mẹ kiếp!”
“Con cẩu kia thế nhưng còn có một mặt hạ tiện như vậy ư?”
“Khí thế kiêu ngạo ương ngạnh vừa rồi đối với ta đâu rồi?”
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nhìn thấy một mặt hạ tiện của Kiếm Cẩu cũng cố nén đau đớn, trong lòng điên cuồng gào thét!
Bùm!
Mà khi Diệp Phong nhìn thấy Tiểu Hoàng Cẩu lại lần nữa lộ ra bộ dáng đáng yêu rẻ tiền như vậy, cũng không nhịn đá bay nó ra ngoài!
“Tiểu Kiếm!”
“Mang chúng nó rời đi đi!”
“Đến nỗi con tiên thú thủ hộ này, liền giao cho ta!”
Sau khi đá bay Tiểu Hoàng Cẩu, Diệp Phong nhìn Diệp Tiểu Kiếm ở bên cạnh, trực tiếp nói.
“Ngô chủ!”
“Hiện tại thuộc hạ liền mang theo chúng nó rời đi!”
Diệp Tiểu Kiếm nghe xong cũng vội vàng đáp lại.
“Chờ một chút!”
“Chủ nhân, chúng ta còn chưa cướp bóc xong đâu!”
“Bên trong tòa đại điện này, ngoại trừ những thứ rác rưởi trước mắt thì vẫn còn có một cái tiểu bảo khố đâu!”
Nghe Diệp Phong nói xong, Tiểu Hoàng Cẩu vừa chạy trở lại cũng vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
???
Rác rưởi?
Đám tiên thảo, tiên đan, Tiên Khí,…những thứ làm ta thèm chảy nước miếng ở trước mắt, ngươi lại gọi nó là rác rưởi?
Hiện tại kẻ cướp đều giàu có như vậy sao?
Nghe được lời này của Tiểu Hoàng Cẩu, Đường Tiểu Cường ở một bên thật sự bị kích thích, hắn nằm mơ cũng không có nghĩ đến, tầm mắt của mình thế nhưng còn kém so với một con chó, rác rưởi mà chó ghét bỏ lại là bảo vật đối với hắn!
Bùm! Bùm! Bùm!