Chương 577 Cung tiễn hai vị đại nhân, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư kích động đều muốn khóc
Mà Diệp Tiểu Kiếm lại không để ý đến lời nói của Tiểu Hoàng Cẩu, nhận lấy cây gậy gỗ Diệp Phong đưa qua, trực tiếp đánh hôn mê Tiểu Hoàng Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang cùng Tiểu Thương Long, sau liền đó nâng theo ba tên cướp đang hôn mê nhanh chóng rời khỏi Thượng Cổ đại điện!
“Xong rồi xong rồi xong rồi!”
“Tên thanh niên này còn đáng sợ hơn con cẩu kia!”
“Sao số phận của ta lại khổ thế này!”
Thấy thanh niên đối diện đang nhìn chằm chằm chính mình, trong mắt Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng lộ ra một tia sợ hãi, nó không biết thứ gì đang chờ đợi nó kế tiếp!
“Ngươi là chủng loại gì?”
Diệp Phong lúc này cũng tò mò nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi.
Hả?
Chủng loại gì?
Nghe Diệp Phong hỏi, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới phản ứng lại, vội vàng nói: “Đại nhân, ta là Thượng Cổ tiên thú Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư!”
“Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư?”
“Cái tên này thật ra rất hù người, vậy về sau gọi ngươi là Tiểu Bát Tử đi!”
Diệp Phong nghe xong cũng trực đặt cho đối phương một biệt danh vang dội.
???
Tiểu Bát Tử?
Kim nhãn đặc trưng của ta đâu?
Cuồng Sư thể hiện ra chủng loại của ta đâu?
Lập tức chỉ còn thừa cái cánh?
Nghe cái tên Diệp Phong xưng hô với mình, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư muốn khóc, thậm chí, nó hiện tại nhịn không được muốn hỏi Diệp Phong một câu: “Ngươi đặt tên đều tuỳ ý như vậy sao?”
(Diệp Tiểu Cước: Mẹ nó nào có là tùy ý, còn có thể tùy tiện sửa đâu!)
“Tiểu Bát Tử!”
“Ta hỏi ngươi, ngươi biết Vạn Niên Huyền Băng Lộ ở đâu không?”
Diệp Phong lúc này nhìn về phía Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư trực tiếp hỏi.
“Đại nhân!”
“Ta biết Vạn Niên Huyền Băng Lộ ở đâu, nếu ngươi cần, ta có thể lập tức dẫn ngươi đến nơi đó!”
Mặc dù không biết Diệp Phong tại sao lại tìm Vạn Niên Huyền Băng Lộ, nhưng có kinh nghiệm cùng giáo huấn trước đây từ Tiểu Hoàng Cẩu, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng vô cùng thức thời trả lời!
“Ở đây còn giấu một cái tiểu bảo khố đúng không!”
“Trước tiên lấy hết toàn bộ tiểu bảo khố ra đây, sau đó dẫn ta đi lấy Vạn Niên Huyền Băng Lộ!”
Nghe Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư trả lời, Diệp Phong cũng nói thẳng.
……
Một lát sau!
“Đầu trọc!”
“Mọi thứ ở đây đều đưa ngươi!”
“Ta cùng nó đi lấy Vạn Niên Huyền Băng Lộ trước!”
Nói xong, Diệp Phong liền mang theo Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư rời khỏi Thượng Cổ đại điện!
“Khảo nghiệm!”
“Đây tuyệt đối là khảo nghiệm cuối cùng Diệp thiếu dành cho ta!”
“Con cẩu kia nói những thứ này đều là rác rưởi, cho nên nếu ta muốn đi theo Diệp thiếu, thì tầm nhìn của ta cũng phải đuổi kịp mới được!"
“Nếu ta thật sự thu nhận đống rác rưởi này, e rằng Diệp thiếu sẽ rất thất vọng!”
Nghĩ vậy, Đường Tiểu Cường đã đưa ra một quyết định cực kỳ điên rồ!
Bên kia!
“Nima!”
“Nếu không có Tiểu Bát Tử dẫn đường, mẹ nó, ta làm sao có thể tìm được chỗ này!”
Đi vào một thung lũng hẻo lánh, sau đó lại đi tiếp vào một cái sơn động, lại xuyên những đường hầm phức tạp kéo dài dưới lòng đất, lúc này mới tìm được Vạn Niên Huyền Băng Lộ ở điểm cuối!
“Đại nhân!”
“Nơi này là bảo địa được hình thành tự nhiên, mỗi vạn năm chỉ có thể thu thập được một bình nhỏ Vạn Niên Huyền Băng Lộ, cứ cách một vạn năm ta đều sẽ tới nơi này thu thập đổi mới cái chai một lần.”
Lúc này, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng nói lên tình huống ở nơi này.
“Mỗi vạn năm đều phải lại đây thu thập cũng như đổi mới cái chai một lần?”
“Vậy tại sao ngươi không trực tiếp đặt một cái thùng thật lớn ở đây, như vậy cũng không phiền phức?”
Sau khi Diệp Phong nghe xong cũng là dùng ánh mắt như xem kẻ ngốc nhìn Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
“Đại nhân!”
“Ngươi có điều không biết!”
“Sở dĩ ta làm như vậy, chính là vì muốn tìm cho mình một chút việc làm!”
Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nghe xong cũng vội vàng giải thích.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng 8000 vạn điểm phá của, khen thưởng Thăng Tiên Đan *8!”
Nghe Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư giải thích xong, Diệp Phong trực tiếp cầm lấy chiếc bình nhỏ chứa Vạn Niên Huyền Băng Lộ, khi đó lời nhắc khen thưởng nhiệm vụ của hệ thống cũng vang lên.
“Khen thưởng lần này thật là phong phú!”
“Chưa nói đến điểm phá của, nhiệm vụ này thế nhưng trực tiếp khen thưởng cho ta tám viên Thăng Tiên Đan, cộng thêm con số tích góp lúc trước thì ta đã đạt được hơn mười bảy viên, nếu như có thêm một viên, liền có thể trực tiếp đem thực lực từ Kim Tiên Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đột phá đến Tiên Đế Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!”
“Cho dù hiện tại dùng, thì cũng chỉ có thể đột phá đến Tiên Đế Cảnh Bát Trọng đỉnh phong!”
“Nếu như thứ này bị tám đại trưởng lão Thánh Địa nhìn thấy, e rằng bọn họ sẽ bị hù chết!”
Nghĩ đến Thái Hư trưởng lão mạnh nhất ở Thánh Địa cũng chỉ là Tiên Đế Cảnh Bát Thất Trọng đỉnh phong, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra một chút đắc ý!
“Vạn Niên Huyền Băng Lộ đã tới tay!”
“Đã đến lúc rời đi Thượng Cổ di tích này!”
Nghe được Diệp Phong lẩm bẩm một mình, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư ở bên cạnh kích động muốn khóc, vốn tưởng rằng bản thân phải chịu thêm một màn tra tấn mới, ai ngờ hạnh phúc lại đến đột ngột như vậy, trực tiếp đánh nó một cái trở tay không kịp!
……
Thượng Cổ đại điện!
Cái gì?
Gia hỏa kia đang làm gì vậy?
Vị đại nhân này không phải làm hắn thu hồi mọi thứ sao, mẹ nó, sao hắn lại đốt hết toàn bộ như thế?
Sau khi trở lại đại điện, nhìn thấy ngọn lửa bên trong đại điện đang hừng hực thiêu đốt vô số tiên đan hiếm có, tiên thảo, tiên mộc, bảo bối ẩn chứa kiếm đạo tiên thuật,…, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đã hoàn toàn chết lặng!
Dù sao, những thứ kia đều là thứ tốt chủ nhân nó lưu lại, cho dù giữ đến hiện tại, tùy tiện lấy ra ngoài cũng đều là đỉnh cấp bảo bối a!
“Đầu trọc!”
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Thấy cảnh này, Diệp Phong ở một bên kinh ngạc hỏi.
“Chơi a!”
“Phá của a!”
“Lưu lại những thứ này có ích lợi gì, còn không bằng để chúng tiêu tan trong ngọn lửa diễm lệ vào giây phút cuối cùng!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Đường Tiểu Cường cũng là đắc ý giải thích.
Bang! Bang! Bang!