← Quay lại trang sách

Chương 607 Ba con Tiểu Trư Tử thi chạy, con nào chậm thì sẽ cho con đó một đao

Nói xong, Lê Hạo Dương trực tiếp cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.

???

Đại ca tốt?

Vội vàng nướng Tiểu Trư Tử cho đối phương?

Nghe được mấy câu nói sau đó của Lê Hạo Dương, Lê Phong cả người đều choáng váng, trong lòng cực kỳ khó hiểu thầm nghĩ: "Từ khi nào mà phụ thân có một đại ca tốt, sao ta lại không biết chứ?"

...

"Bát ca!"

"Tại sao ngươi lại về rồi?"

"Con Tiểu Trư Tử này sắp được nướng chín rồi, ta đang nghĩ sẽ lập tức đưa nó qua cho đại ca tốt đây!"

Nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại trở lại, Lê Hạo Dương có chút khó hiểu hỏi thăm.

"Không cần đưa qua!"

"Chúng ta chờ ở đây là được, đại ca tốt sẽ lập tức tới đây ngay!"

Nghe được Lê Hạo Dương hỏi thăm, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng cười giải thích rõ.

Một lát sau!

Khi Diệp Phong đến, sau khi nếm thử một miếng thịt Tiểu Trư Tử đã được nướng chín thì hai mắt cũng sáng rỡ lên, kinh hãi nói: "Vỏ ngoài xốp giòn, chất thịt căng đầy, béo mà không ngán, hương thơm đầy miệng, Tiểu Trư Tử này nướng rất tuyệt!"

"Tiểu Lê!"

"Trong tay của ta có một vạn tấm Thập phẩm Cửu Giai Tật Phong Tiên Lục, nếu như ta giao hết tất cả chúng nó cho ngươi thì ngươi sẽ sử dụng những tật phong tiên lục này như thế nào hả?"

Sau khi ăn xong, Diệp Phong cũng nhìn về phía Lê Hạo Dương hỏi thăm.

"Ừm?"

"Đây là khảo nghiệm mà đại ca tốt dành cho ta hay sao?"

Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Lê Hạo Dương cũng nghiêm túc trầm tư suy nghĩ!

"Đại ca, bây giờ chúng ta còn thừa lại ba con Tiểu Trư Tử, không bằng chúng ta dựng lên một cái mê cung, sau đó sử dụng toàn bộ tật phong tiên lục lên trên người của bọn nó đi!"

"Để bọn nó mở một cái đại hội thi chạy, con nào là con cuối cùng tìm thấy lối ra của mê cung thì con đó sẽ ăn một đao!"

"Sau đó chúng ta lại để cho bọn chúng thi chạy một lần nữa, như vậy, đến khi chúng ta sử dụng hết sạch toàn bộ tật phong tiên lục thì bọn chúng cũng đều lên giá nướng hết!"

Trầm tư một lát, Lê Hạo Dương bỗng nhiên nghĩ tới điều gì sau đó trực tiếp quay qua nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.

(Ba con Tiểu Trư Tử run lẩy bẩy: Muốn giết muốn nướng thì cứ cho chúng ta một đao thống khoái đi, ngươi chó như vậy đại ca tốt của ngươi có biết hay không hả?)

"Ồ!"

"Tiểu Lê, đề nghị này của ngươi cũng không tệ lắm!"

Sau khi nghe được lời đề nghị này của Lê Hạo Dương, Diệp Phong cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó đưa mắt nhìn về phía ba con Tiểu Trư Tử bị trói chặt còn chưa bị làm thịt ở bên cạnh!

"Tiểu Lê!"

"Tiểu Bát Tử!"

"Chuyện này không nên chậm trễ, chúng ta tranh thủ tạo ra một cái mê cung đi!"

Sau đó, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lên tiếng nói.

Một lát sau!

"Uy!"

"Ba người các ngươi, nếu như không muốn bị cướp đến ngay cả quần cũng không để lại thì hãy ngoan ngoãn giao tiên giới ở trên người ra đi!"

Ngay lúc Lê Hạo Dương và Tiểu Bát Tử lợi dụng từng miếng đất lớn để dựng ra một cái mê cung cỡ nhỏ thì một giọng nói tràn đầy ý trêu chọc vang lên ở nơi xa.

"Kim sắc truyền thuyết!"

Khi Lê Hạo Dương và Tiểu Bát Tử nhìn thấy ba tên nam tử trên người mặc kim sắc chiến giáp đang đi từ nơi xa tới chỗ bọn họ thì tất cả đều sắc mặt đại biến kinh hô lên.

???

Tình huống như thế nào?

Bây giờ đã có người bắt đầu giả mạo kim sắc truyền thuyết của lão tử rồi hay sao?

Nhìn thấy ba tên nam tử mặc kim sắt chiến giám thấp kém ở nơi xa đi tới, Diệp Phong cũng một mặt mộng bức tự lẩm bẩm.

"Bảo vệ đại ca tốt!"

Sau khi tỉnh táo lại sau cơn chấn kinh, Lê Hạo Dương trực tiếp đi ra cản ở trước người của Diệp Phong, sau đó lặng lẽ đưa một cái tiên giới trân quý cho Diệp Phong.

"Ừm?"

"Tiểu Lê, ngươi đưa tiên giới cho ta để làm gì?"

Nhìn thấy Lê Hạo Dương chắp tay sau lưng lén lút đưa tiên giới cho mình, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ nghi ngờ hỏi thăm.

"Đại ca!"

"Bên trong cái tiên giới này chứa mười cái quần!"

"Một hồi ta và Bát ca ngăn cản tầm mắt của bọn họ, ngươi hãy tranh thủ mặc vào!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lê Hạo Dương cũng nhỏ giọng giải thích.

???

Bây giờ sự uy hiếp của kiêm sắc truyền thuyết đã trở nên khủng bố như thế hay sao?

Nghe Lê Hạo Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng cả kinh, hắn không ngờ được là thậm chí ngay cả cường giả cấp bậc như Lê Hạo Dương mà cũng sẽ chuẩn bị sẳn mười cái quần mang theo bên người!

"Bát ca!"

"Ngươi làm gì đó, mau đến đây giúp đại ca ngăn cản!"

Lúc này, nhìn thấy Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư vẫn còn đang đứng sững sờ tại chỗ, Lê Hạo Dương vẻ mặt lo lắng hô to lên.

"Tiểu Lê!"

"Bọn họ cũng chỉ là ba sâu kiến mà thôi, ngươi khẩn trương như vậy làm gì?"

"Còn nữa, ngươi vừa mới nói kim sắc truyền thuyết, đó là có ý gì?"

Nghe được tiếng la của Lê Hạo Dương, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng đi tới, nhưng trên mặt lại lộ vẻ nghi ngờ hỏi một câu như vậy.

"Bát ca!"

"Bọn họ đang ẩn giấu thực lực!"

"Chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói qua một câu sao, kim sắc truyền thuyết, những nơi đi qua, quần cũng không để lại!"

"Bọn họ là đỉnh của đám giặc cướp đó!"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi thăm, Lê Hạo Dương cũng vội vàng giải thích.

"Khủng bố như vậy?"

Nghe được Lê Hạo Dương giải thích, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng vội vàng ngăn trước mặt Diệp Phong, sau đó toát ra vẻ cực kỳ ngưng trọng nhìn về phía ba người đang đi từ phía đối diện tới!

"Đi!"

"Hai người các ngươi không cần khẩn trương như vậy!"

"Ba người bọn họ là tên giả mạo!"

"Kim sắc truyền thuyết chắc chắn là bộ hạ của ta, bộ hạ của ta còn có thể chạy tới đây để cướp bóc ta hay sao?"

Nhìn một người một thú đang cản ở trước mặt của mình, Diệp Phong cũng cười giải thích.

Hả?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lê Hạo Dương trực tiếp quay đầu nhìn Diệp Phong, trong mắt của hắn lóe lên vẻ khó có thể tin được, đồng thời trong lòng hoảng sợ nói: "Kim sắc truyền thuyết lại là bộ hạ của đại ca tốt, chẳng trách đại ca tốt lại có nhiều bảo bối như vậy, hơn nữa một khi hắn phá của cũng không cảm thấy đau lòng một chút nào, hóa ra tất cả đều là do cướp được!"

"Tiểu Lê!"