Chương 608 Mang năm trăm vạn tên kim giáp hộ vệ ra, ngươi nói nhiêu đó không trấn tràng được?
Hôm nay ta sẽ để cho người Xem một chút cái gì mới là kim sắc truyền thuyết thật sự!"
"Hơn nữa ta mới nghĩ ra một chuyện chơi rất là vui, tiếp theo hẳn là tốc độ tiêu hao tật phong tiên lục của chúng ta có thể tăng lên gấp đôi!"
Nói xong lời này, Diệp Phong nói thầm với hệ thống: "Hệ thống, kêu Diệp Nhất dẫn theo một ít kim giáp hộ vệ ra đây một chuyến!"
Một bên khác!
"Đại ca!"
"Trang phục mà chúng ta đang mặc trên mình rất là đáng sợ ha, dọa cho ba tên đó sợ gần chết!"
Lúc này, trong số ba tên nam tử đang đi đến chỗ Diệp Phong, một tên nam tử độc nhãn tràn đầy hưng phấn quay qua nhìn đại ca đang đứng bên cạnh lên tiếng nói.
"Nhị đệ!"
"Ta đã nói với các ngươi rồi, đi theo đại ca lăn lộn một ngày kiếm được ăn được chín ngày!"
"Chỉ dựa vào bộ trang phục mà chúng ta đang mặc trên người thì có ai nhìn thấy chúng ta mà không sợ hãi cơ chứ!"
Nghe được độc nhãn nam tử nói như vậy, tên thủ lĩnh đại ca cũng lộ vẻ đắc ý nói.
"Đại ca!"
"Còn phải nhờ vào ngươi, chúng ta đâu có nghĩ ra..."
Đang lúc tam đệ đang đứng bên cạnh cũng muốn nịnh nọt đại ca thì lúc này bầu trời bị xé rách, sau đó một cái khe to lớn mênh mông vô bờ xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người!
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, ta chỉ kêu Diệp Nhất dẫn theo một ít kim giáp hộ vệ tới đây, mẹ nó cảnh tượng này là hắn đem theo bao nhiêu cơ chứ!"
Khi Diệp Phong nhìn thấy Diệp Nhất dẫn theo mấy trăm vạn tên kim giáp hộ vệ đi từ trong cái khe hở không gian cực lớn ra thì toàn thân hắn đều choáng váng!
"Ngọa tào!"
"Đây chính là kim sắc truyền thuyết sao?"
"Nhưng mà cảnh tượng này không có giống trồng truyền thuyết lắm, nghe đồn thì không phải nói là kim sắc truyền thuyết chỉ có hơn mười vạn người hay sao?"
Nhìn thấy mấy trăm vạn đại quân kim giáp trên không trung giống như đám mây kim sắc che khuất bầu trời, bao phủ thiên địa, Lê Hạo Dương đều sắp mẹ nó sợ tè ra quần, trong lòng càng sụp đổ nghĩ: "Đối mặt kim sắc truyền thuyết khổng lồ như thế, nếu như ra tay với ta thật thì có mười cái quần cũng không đủ để cho bọn họ cướp!"
"Bé ngoan!"
"Mẹ nó, ta nhất định phải ngoan ngoãn mới được!"
"Vốn cho rằng cái tên điên cụt một tay đó đã rất khủng bố, nhưng mà vô số đại quân kim giáp này, cảm giác sợ hãi mà mỗi người bọn họ mang tới cho ta đều gần như tương đương với cái tên điên cụt một tay đó, từ khi nào mà ở bên ngoài đã trở nên khủng bố như vậy!"
Bên cạnh, lúc này Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng bị hù toàn thân không ngừng run run, nó hoàn toàn không ngờ được là thế lực phía sau Diệp Phong lại kinh khủng đến mức độ như vậy!
"Làm cái gì đó!"
"Không phải ba huynh đệ chúng ta chỉ giả mạo kim sắc truyền thuyết một chút hay sao?"
"Cho dù có muốn tới tính sổ với chúng ta thật thì cũng không cần phải dùng tới nhiều người như vậy đâu!"
Một bên khác, nhìn vô số đại quân kim giáp ở trên không trung, cảm nhận được uy áp kinh khủng mà đối phương thả ra, lúc này thủ lĩnh đại ca đã sắp điên rồi, bây giờ hắn rất muốn hỏi mấy trăm vạn đại quân kim giáp một câu thôi: "Các ngươi có phải quá để mắt đến ba huynh đệ chúng ta rồi hay không?"
...
"Chủ nhân!"
"Ba người đối diện đó có thực lực quá kinh khủng, ta cảm thấy năm trăm vạn đại quân kim giáp còn chưa hẳn có thể trấn tràng được đâu, nếu không ta kêu Diệp Nhị lại dẫn thêm một nhóm nữa ra?"
Lúc này, đi tới trước mặt Diệp Phong, Diệp Nhất cũng nghiêm túc lên tiếng hỏi.
???
Ta kêu ngươi dẫn một ít kim giáp hộ vệ tới, mẹ nó, kết quả ngươi lại dẫn năm trăm vạn tới đây?
Dẫn theo năm trăm vạn kim giáp hộ vệ còn chưa tính, bây giờ ngươi còn nói với ta là nhiêu đó còn chưa chắc có thể trấn tràng được?
Bên chỗ các ngươi nhàm chán như vậy thật sao?
Nghe được Diệp Nhất nói như vậy, trong nháy mắt trên mặt Diệp Phong cũng treo đầy hắc tuyến, sau đó lên tiếng nói: "Về sau còn có rất nhiều cơ hội ra chơi, lần này năm trăm vạn đại quân kim giáp đã đủ dùng!"
"Chủ nhân!"
"Diệp Nhất đã hiểu, vậy ta sẽ suất lĩnh năm trăm vạn đại quân kim giáp đi liều mạng với ba cường giả đó!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Diệp Nhất cũng toát ra vẻ thất vọng, sau đó quay ngươi bay lên trên không trung!
???
Năm trăm vạn đánh với ba?
Ngươi còn nói là liều mạng?
Nhìn Diệp Nhất rời đi, Lê Hạo Dương và Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đang đứng bên cạnh liếc nhau một cái, trong mắt đều hiện lên tinh quang, trong lòng cùng nghĩ: "Lần này xem như học được, sau này cho dù đối mặt với đối thủ như thế nào, nếu như có thể quần ẩu thì tuyệt đối không thể đơn đấu với đối phương, đây là sự tôn trọng dành cho địch nhân!"
"Tới đi!"
"Thỏa thích chiến một trận đi!"
"Muốn làm tổn thương chủ nhân, vậy thì phải bước qua thi thể của chúng ta!"
Lúc này, Diệp Nhất bay đến không trung, nhìn ba người bên dưới hô to lên!
???
Thỏa thích đánh một trận?
Ba người chúng ta thỏa thích đánh một trận với một đống người các ngươi?
Nghe được Diệp Nhất nói như vậy, biểu cảm trên mặt ba người bên dưới như không thể tin vào tai của mình, mẹ nó, bọn họ có đang nói tiếng người hay không hả?
"Diệp Nhất!"
"Đừng đùa, ta còn có chính sự nữa!"
"Tranh thủ một người cho lên một đao, sau đó các ngươi nhanh đi về đi!"
Đúng lúc này, rốt cục Diệp Phong nhìn không được nữa, trực tiếp nói lớn với Diệp Nhất.
Xoát! Xoát! Xoát!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, không cần biết là đối mặt ba người đó hay là Lê Hạo Dương với Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư, tất cả đều dùng ánh mắt cực kỳ hoảng sợ nhìn về phía Diệp Phong!
Năm trăm vạn tên kim giáp hộ vệ!
Một người chặt một đao?
Cái này mẹ nó là muốn cắt thịt phiến hay là chặt thịt làm nhân bánh?
"Quá mẹ nó dọa người!"
"Không ngờ được là bình thường đại ca tốt nhìn hiền hoà như vậy, khi nóng giận thật thì sẽ kinh khủng như thế!"
Lúc này, Lê Hạo Dương bị dáng vẻ đáng sợ này của Diệp Phong dọa sợ thật, sau đó trong lòng làm ra một quyết định, đó chính là sau này tuyệt đối không thể khiến cho Diệp Phong tức giận!
Sưu! Sưu! Sưu!