← Quay lại trang sách

Chương 614 Môn chủ, không xong, kim sắc truyền thuyết lại mẹ nó tới nữa rồi

Cái Hắc Phá Lôi Long Thạch này có chút mãnh liệt, ngươi xác định ngươi còn muốn chơi như vậy sao?"

Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong cũng nhìn về phía Lê Hạo Dương lên tiếng hỏi thăm.

"Chơi!"

"Đại ca, không phải chỉ là một khối lớn hay sao không có chuyện gì quan trọng!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lê Hạo Dương lại tỏ vẻ không quan trọng lên tiếng nói, hắn thấy, khối lớn chừng quả đấm lúc nãy hẳn là một khối nhỏ còn một khối lớn cho dù có lớn thì cũng không lớn được bao nhiêu!

"Ai!"

"Ngươi hoàn toàn không biết gì cả về một khối lớn mà ta nói!"

Nghe được Lê Hạo Dương trả lời như vậy, Diệp Phong không có giải thích cái gì, bởi vì hắn cũng rất muốn nhìn xem đến lúc đó khi dẫn tạo một khối lớn Hắc Phá Lôi Long Thạch thì cảnh tượng còn có thể kinh khủng tới mức nào!

Mà lúc này Lê Hạo Dương còn không biết, chờ đến Thiên Lôi Môn, Hắc Phá Lôi Long Thạch mà hắn sẽ kích nổ sẽ lớn tới cỡ nào!

Một lát sau!

"Diệp thiếu!"

"Tiểu Lê mặc dù không có phát hiện nhưng vừa nãy ta để ý được một chút tình huống!"

"Đó chính là mỗi lần ngươi nói ra một khối lớn thì đều sẽ nhấn mạnh thêm một chút, ta có thể biết được một khối lớn đó rốt cuộc sẽ lớn tới cỡ nào hay không?"

Khi Lê Hạo Dương đi nướng ba con Tiểu Trư Tử còn lại, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại đi tới trước mặt Diệp Phong, sau đó tràn đầy hiếu kì hỏi thăm.

"Ồ!"

"Tiểu Bát Tử, không ngờ được là ngươi ừlại chú ý tới điểm này!"

"Vậy thì nói cho ngươi biết cũng không sao, thật ra thì một khối lớn đó của ta cũng không có lớn bao nhiêu đâu, chỉ cao chừng ngàn mét mà thôi!"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư hỏi như vậy, Diệp Phong cũng có chút giật mình, hắn không ngờ được là Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư ừ lại để ý tới chi tiết này sau đó nói cụ thể cho nó biết một khối lớn đó là lớn bao nhiêu.

???

Không lớn cho lắm?

Cũng chỉ cao ngàn mét mà thôi?

Mẹ nó, nó là một ngọn núi chứ hả!

Nghe được Diệp Phong trả lời như vậy, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư trực tiếp choáng váng, nhớ lại uy lực của Hắc Phá Lôi Long Thạch lớn chừng quả đấm lúc nãy tự bạo sinh ra, nó đã không dám tưởng tượng Hắc Phá Lôi Long Thạch cao ngàn thước tự bạo thì sẽ khủng bố tới mức nào, nếu như nhất định phải hình dung một chút thì sợ là chỉ có thể dùng bốn chữ để hình dung, đó chính là 'hủy thiên diệt địa'!

"Heo nướng, nướng heo nướng heo!"

"Nướng hết con này tới con khác chỉ còn lại có một con!"

Lúc này, Lê Hạo Dương còn chưa biết gì cả vẫn đang khẽ hát và nướng Tiểu Trư Tử, khi hắn chú ý tới Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư bỗng nhiên đi tới bên cạnh thì cũng cười nói: "Bát ca, có phải đại ca chờ sốt ruột rồi hay không, lập tức xong ngay đây!"

"Tiểu Lê!"

"Ngươi là ngoan nhân a!"

Nghe được Lê Hạo Dương nói như vậy, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại nói một câu như vậy.

"Ừm?"

"Ta là ngoan nhân?"

"Bát ca, không phải ta chỉ muốn để cho Thiên Lôi Môn nghe được một tiếng vang hay sao, vậy mà cũng được tính là ngoan nhân hả?"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói ra một câu kỳ quái như vậy thì Lê Hạo Dương cũng có chút khó hiểu hỏi thăm.

"Lo mà nướng Tiểu Trư Tử đi!"

Nghe được Lê Hạo Dương hỏi thăm, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư lại không có giải thích gì cho hắn mà là vỗ vỗ bả vai của hắn sau đó trực tiếp quay người đi đến nơi xa đồng thời trong lòng âm thầm nghỉ: "Ngươi chỉ muốn có một tiếng vang thôi nhưng mà một tiếng vang đó lại đưa tiễn toàn bộ người của Thiên Lôi Môn, mẹ nó, như vậy còn chưa phải là ngoan nhân hay sao?"

Sau năm canh giờ!

"Đại ca!"

"Sắp đến Thiên Lôi Môn rồi!"

"Có phải đã đến lúc để cho những bộ hạ đó của ngươi đi ra trấn tràng hay không?"

Khi đi đến khoảng cách cách Thiên Lôi Môn không đủ mười dặm, Lê Hạo Dương cũng nói ra ý nghĩa của mình với Diệp Phong đang ngự người mà đi.

"Cũng nên tìm ngươi ra trấn tràng!"

Nghe được đề nghị của Lê Hạo Dương, Diệp Phong cũng tán đồng khẽ gật đầu, nhưng mà trấn tràng mà hắn nói tới là lát nữa sẽ trấn áp uy lực sinh ra do Hắc Phá Lôi Long Thạch tự bạo mà không phải trấn áp những thối cá nát tôm của Thiên Lôi Môn!

"Hệ thống!"

"Lần này để Diệp Nhị dẫn một ít người đi ra đi!"

"Lần này tuyệt đối đừng có đem theo nhiều người như vậy!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống!

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu thì một cái khe hở không gian cực lớn xé rách bầu trời xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người một thú!

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, lần này lại đem theo bao nhiêu nữa!"

Nhìn thấy cái khe hở không gian cực lớn này thì trên mặt Diệp Phong cũng tràn đầy hắc tuyến trong nháy mắt, mà khi hắn nhìn thấy đại quân kim sắc tạo thành một đám mây kim sắc khổng lồ che khuất bầu trời xuất hiện một lần nữa thì hắn thật sự muốn điên rồi!

"Chủ nhân!"

"Diệp Nhị đến rồi!"

Khi Diệp Nhị đi tới trước mặt Diệp Phong, hắn cũng thần thái cung kính lên tiếng hô.

Hô!

Thở một hơi dài, Diệp Phong nhìn về phía Diệp Nhị lên tiếng dò hỏi: "Diệp Nhị, không phải là ta nói đừng có đem theo nhiều người như vậy hay sao lần này người mang theo bao nhiêu người đi ra đây?"

"Chủ nhân!"

"Ta thật sự không có đem nhiều người như Diệp Nhất!"

"Hắn mang theo năm trăm vạn kim giáp hộ vệ, mà ta chỉ dẫn theo bốn trăm chín mươi chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín người mà thôi!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Diệp Nhị cũng vội vàng ra giải thích.

Ha ha!

Nghe được Diệp Nhị giải thích, Diệp Phong cũng cười lớn, đối với lời giải thích này trong lúc nhất thời hắn lại không phản bác được bởi vì đúng là mẹ nó đem theo ít hơn một người!

...

Thiên Lôi Môn!

"Môn chủ!"

"Việc lớn không tốt!"

"Kim sắc truyền thuyết lại mẹ nó đến nữa rồi!"

"Hơn nữa số lượng người tới lần này nhiều hơn hôm qua không chỉ gấp mười lần!"